Trên weibo, sự kiện Ngôn Lạc Hi đánh người lập tức lan truyền rất nhanh tiêu đề "Ngôn Lạc Hi tát Lý Trí Viện" dân cư mạng phản đầu tiên Lý Trí Viện là ai?

À, thì ra là diễn viên nhỏ tuyến 18, tác phẩm tiêu biểu "Mùa hè năm ấy em và anh" diễn vai hoa khôi trường thanh thuần, tướng mạo không có gì đặc biệt, diễn xuất tầm thường, hành động còn hơi khoa trương.

Khu bình luận phía dưới weibo vô cùng náo nhiệt, fan của Lạc phản ứng rõ ràng.

Lý Trí Viện đọc bình luận phía dưới tức đến hộc máu, không phân rõ trắng đen hay sao? Rõ ràng người bị đánh lại trở thành người đi gây hấn, còn nói đánh tốt mới lạy! Ngôn Lạc Hi liên tục lên top search là nhờ vào ai chứ?

"Miêu Miêu, chứng cứ đen tối đi tìm đâu? Tôi không tin con khốn này sạch tới mức không có quá khứ xấu xa toàn thế giới đều thích cô ta?" Lý Trí Viện giận đến run người.

Miêu Miêu thấy trên weibo gần như đều khen ngợi chị Lạc Hi, gấp đến độ đổ mồ hôi lạnh, vội vàng nói: "Em vừa trả tiền xong, bọn họ lập tức công kích chị Viện Viện bình tĩnh đừng nóng vội"

Chỉ trong chốc lát, anh hùng bàn phím và antifan đồng thời xuất hiện áp đảo Ngôn Lạc Hi, tẩy trắng cho Lý Trí Viện.

Bình luận bên dưới không ngừng tăng, weibo nhanh chóng bùng nổ, có kẻ đi kẻ ở, người bênh vực, người quay xe châm biếm!

Ngôn Lạc Hi xem kịch không nhịn được thốt lên:" Căng thẳng vậy sao?"

Cô lấy điện thoại mở ra xem phát hiện hơn chục cuộc gọi nhỡ, đều là chị Lâm.

"Chị Lâm, tìm em có việc à?" Cô rời đoàn phim, lấy điện thoại gọi lại.

Chị Lâm gầm lên bên đó, Ngôn Lạc Hi cầm điện thoại đi xa một chút rách màng nhĩ mất thôi:

"Rốt cuộc em nghĩ gì vậy hả?"

Chị Lâm sắp xuất huyết não, bị cô nàng ngổ ngáo này chọc mất vài năm tuổi thọ.    "Cô ta đáng đánh, vừa vặn ngứa tay"

"Lại đánh?"

"Cô ta âm mưu hại em"

Ngôn Lạc Hi tỏ vẻ không bực bội, thực chất rất tức giận, đoạn video tung lên ít nhiều cô ta cũng đạt được chút mục đích.

Chị Lâm đột nhiên nghe thấy tiếng động từ bên cạnh, vội vã hỏi: "Bây giờ em đang ở đâu?"

"Em vừa mới ra khỏi phim trường, đang định về nhà, có chuyện gì vậy?"

Ngôn Lạc Hi ngẩng đầu lên, liền thấy bên ngoài cổ thành vây quanh hai mươi ba mươi fan hâm mộ, cầm băng cờ trong tay và những lời lẽ khiếm nhã khác!!

Vừa thấy cô, bọn họ lập tức lấy cà chua, trứng thối ném tới hướng cô đứng.

Hiện tại cô không trợ lý, không vệ sỹ.

Cô lùi về vài bước đã muộn, ăn phải trứng thối rồi!

Chị Lâm nghe thấy cô khịt mũi, lo lắng nói:" Lạc Hi, mau chóng trở lại trường quay, fan Trí Viện tự lập thành nhóm chặn em ở phim trường, chị sẽ qua đó ngay"

"Muộn rồi" Ngôn Lạc Hi chưa nói xong cuộc gọi đã bị cắt đứt, trán lần lượt là cà chua và trứng đập vào, cô đau đớn cúi người xuống.

"Đập chết cô ta đi, con mẹ nó, cút ra khỏi giới giải trí, đừng bức hại Viên Viên nhà tôi!" Chị Lâm ở đây nói mấy lần, phát hiện cuộc gọi bị ngắt, liền chạy đến văn phòng tổng giám đốc.

Lục Chiêu Nhiên không ở đây, thư ký nói hắn đang ở đoàn làm phim "Võ hậu" hai mắt chị Lâm sáng bừng gọi điện thoại.

Lục Chiêu Nhiên nghe thấy Ngôn Lạc Hi bị fan tấn công ở thành cổ, sắc mặt suy ngẫm không nói lời nào ngắt máy, đạp chân ga về phía đó.

Ngôn Lạc Hi ngồi xổm trên mặt đất, cảm thấy trứng thối và cà chua như mưa đá đập vào người mình, toàn thân bốc mùi nhớp nháp, xen lẫn màu đỏ và vàng trông thật kinh khủng.

Cô muốn đánh trả nhưng có hai mươi hoặc ba mươi người hâm mộ vây quanh, vì vậy không có cơ hội đó, đành nghiến răng chịu nhục sớm muộn gì cũng phải bắt Lý Trí Viễn nhận lại gấp đôi!

Một lúc sau, đòn tấn công dường như dừng lại, cô vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nữ sinh ăn mặc như em gái trên tay cầm một quả sầu riêng lao thẳng vào người cô, bóng đen gắt gao bảo vệ cô trong lòng.  "Ầm" một tiếng, trong không khí tràn ngập mùi hôi thối, Ngôn Lạc Hi trên đầu vang lên một tiếng trầm đục, tim đập thình thịch, chậm rãi ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Lục Chiêu Nhiên đã bị sầu riêng đập xuống.

Đúng lúc này, hơn chục nhân viên bảo vệ cầm dùi cui điện chạy tới, bọn fan áo đen chạy tán loạn.

Ngôn Lạc Hi nhìn Lục Chiêu Nhiên ngồi xụi lơ trên mặt đất, theo bản năng đỡ lấy cánh tay anh ta, nhìn máu từ trán chảy xuống, cô hốt hoảng nói: "Tại sao?" Tại sao xông ra? Tại sao lại cứu cô, rõ ràng đã phản bội cô, vứt bỏ mối quan hệ ba năm của bọn họ kia mà.

Lục Chiêu Dương yếu ớt nói:" Trước đây, từ lúc bắt đầu kinh doanh anh từng nói sẽ bảo vệ em, biến em thành nữ hoàng được mọi người ngưỡng mộ.

Xin lỗi, anh vì càng ngày đắm trong hào nhoáng mà quên mất đi mục đích ban đầu"

Ngôn Lạc Hi đau lòng không chịu nổi, nước mắt lăn dài, vội vàng cầm túi xách lên, lấy khăn tay sạch đắp vết thương trên trán cho anh, "Im đi, tôi đưa anh tới bệnh viện.

".