Điên cuồng cả đêm sau khi tỉnh dậy Ngôn Lạc Hi hoàn toàn không phân biệt hướng nào là nam bắc.

Toàn thân đau nhức không chịu nổi giống như có người vừa tháo khung xương của cô rồi ráp lại như cũ đến cả cử động đầu ngón tay cũng cảm thấy mệt mỏi.

Tiếng chuông điện thoại vang lên cô đưa tay cầm lấy áp vào tai mình, giọng nói yếu ớt trả lời:

"A lô?"

"Cô Ngôn đừng nói với tôi là ngủ chưa dậy? Hôm qua tôi đã dặn đi dặn lại nhiều lần là 10 giờ sáng hôm nay sẽ có buổi thử vai phim "Võ hậu" nhớ không? Tại sao không đến để người khác có cơ hội lao vào, rốt cuộc cô còn muốn tồn tại trong giới giải trí này nữa không hả?"

Quản lý Lâm gào lớn trong điện thoại như muốn bay luôn cả nóc nhà.

Ngôn Lạc Hi giật mình mãnh mẽ bật dậy đi xuống giường.

Nửa th@n dưới đột nhiên truyền đến đau đớn như bị xé rách, cô bất ngờ không kịp đề phòng ngã ngược lại về chỗ cũ.

"Mấy giờ rồi?"

"Ba giờ chiều rồi đó thưa cô, tôi vất vả lắm mới giành được cơ hội này về, vậy mà cô lại để đoàn phim đợi gần cả tiếng đồng hồ, điện thoại thì không liên lạc được.

Rốt cuộc cô đang nghĩ gì vậy hả?".

Chị Lâm giận như điên vừa chống nạnh vừa nói.

Ngôn Lạc Hi vỗ trán, "Võ hậu" bộ phim lịch sử cổ trang có kinh phí khủng  đạo diễn tiếng tăm Trần Ca chỉ đạo.

Cô muốn vào vai nữ chính thứ hai, nhân vật này khá đáng yêu và thân thiện nếu thành công được khán giả đón nhận có thể rất nhanh sẽ nổi tiếng.

Chị Lâm dốc lòng đem cơ hội về vậy mà hết lần này đến lần khác đều mắc sai lầm, lần này vẫn là say rượu làm hỏng việc.

Đừng nói liền nổi tiếng dám để cả đoàn làm phim chờ đợi, khả năng cao cô sắp sửa "mai danh ẩn tích" bị chìm trong băng tuyết!

*[tức bị đóng băng]

"Xin lỗi chị Lâm, em..."

Ngôn Lạc Hi chưa nói hết câu đã bị quản lý cắt ngang lời :"Đừng xin lỗi, có biết ai nhận vai chính thứ hai này không hả? Là Lý Trí Viện! Chính vị hôn phu của em tự mình sắp xếp"

Chị Lâm càng nói càng tức.

"Lạc Hi, cô và Lục tổng rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì?"

Ngôn Lạc Hi một lời khó nói vài ba câu trấn an chị Lâm đang "xù lông" rồi tắt điện thoại, cô nhìn lên trần nhà có chút mờ mịt.

Giữa cô và Lục Chiêu Nhiên còn có thể xảy ra vấn đề gì? Chẳng phải là do Lý tiểu tam sao?!

Ngôn Lạc Hi cười khổ, kéo chăn bông xuống từ trên giường ngồi dậy, cơ thể trải nghiệm cảm giác mới lạ.

Cô cúi đầu nhìn lại sắc mặt trở nên tái nhợt, tối qua rốt cuộc đã ở cùng ai vậy chứ?!

Nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể nhớ rõ đối phương trông ra sao, hơn nữa tối qua còn say mèm ra đó kia mà! Cô vén chăn bước xuống giường, khóe mắt nhìn thấy đầu giường có một ánh đỏ chăm chú nhìn kĩ lại lần nữa bên trên chiếc váy lụa trắng được xếp gọn gàng là một cuốn sổ nhỏ nhắn có dòng chữ chứng nhận kết hôn...

Ngôn Lạc Hi nheo mắt cầm lấy mở ra xem, đập vào mắt tấm hình 2inh cô cười giống như một con ngốc vừa nhặt được vàng mà người đàn ông sánh vai cùng khuôn mặt có râu nhìn trong ảnh thôi cũng không bỏ qua được dáng vẻ kiêu ngạo bá đạo.

Thông qua bức ảnh, người đàn ông đang nhìn chằm chằm cô bằng ánh mắt sắc bén như thể đọc được lòng người bấc giác toàn thân ớn lạnh rùng mình!

"Thời buổi bây giờ còn ghép ảnh người ta thế này để lừa đảo nghĩ tôi tâm thần hay sao tin mấy chuyện này?" Bất quá cái tên Lệ Kỳ Dạ có chút quen quen.

Ngôn Lạc Hi nhìn người đàn ông trong ảnh coi như một trò đùa không dư hơi để tâm tới.

Một tiếng "xoẹt" giấy chứng nhận kết hôn bị xé thành từng mảnh còn thuận tay ném vô thùng rác bên cạnh, cô xách quần áo đi vào phòng tắm.

Nước trên vòi sen chảy xuống đầu, Ngôn Lạc Hi nhắm mắt cố gắng lờ đi cảm giác đê mê tối qua, những hình ảnh nóng bỏng hết lần này tới lần khác hiện xuất hiện trong tâm trí.

Có một sự thật buộc phải chấp nhận cô thế mà đã trở thành phụ nữ rồi!

Trái tim đau đớn như bị đâm một nhát nhưng cô lại không cảm thấy hối hận chút nào.

Ngôn Lạc Hi mặc quần áo chỉnh tề từ phòng tắm đi ra, đeo kính mát, chân giẫm lên giày cao gót, tư thế không tự nhiên bước ra ngoài.

Rời khỏi khách sạn, Ngôn Lạc Hi rẽ trái rẽ phải tìm hiệu thuốc xa nhất mua một hộp thuốc tránh thai bỏ hai viên thuốc vào miệng sau đó tiện tay ném vào sọt rác.

Cô tiến vài bước đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn đường phố vắng vẻ tự hỏi sao lại có cảm giác bị người ta theo dõi vậy chứ? Đợi cô sau khi rời đi, ở chỗ ngã ba một chiếc siêu xe địa hình mạnh mẽ và độc đoán từ từ xuất hiện.

Ở hàng ghế phía sau, người đàn ông diện vest chỉnh tề lặng lẽ nhìn bóng dáng xinh đẹp dần khuất xa.

Chu Bắc nghe điện thoại, run rẩy nhìn người đàn ông nói: "Thất gia, khách sạn vừa gọi tới vợ anh vừa rồi đã xé bỏ chứng nhận kết hôn...