La Tiếu nghe thấy có người nói chuyện giúp mình, cô gật đầu cảm ơn người phụ nữ kia, nhân tiện liếc nhìn thoáng qua người phụ nữ tên Tú Lan vừa châm chọc mình, thoạt nhìn bà ta trông có vẻ xấu tính.

Lý Tú Lan nhìn Tôn Hải Đường nói thay La Tiếu, hừ lạnh một tiếng: "Ở đâu cũng có Tôn Hải Đường bà, những gì tôi nói đều là sự thật.

"    La Tiếu nói: "Cảm ơn thím Tú Lan đã quan tâm con được bao nhiêu điểm công việc,.

"    Lý Tú Lan trừng mắt nhìn La Tiếu: "Ai quan tâm cô, đừng để người ta lợi dụng là được.

"    Con dâu của đại đội trưởng là Kiều Lan Lan đi tới, nói với Lý Tú Lan: "Bớt nói đi, bà có thời gian thì lo cho đứa thứ hai với đứa thứ ba nhà bà đi.

"    Lý Tú Lan nghe Kiều Lan Lan nói xong liền im lặng.

Hai người con trai kia của bà đều cao lớn, nhưng đáng tiếc đứa nào cũng đều lười biếng, ngày ngày không chịu làm việc.

Sau một năm, điểm công việc còn không cao bằng những đứa nhóc choai choai, cho nên bây giờ đều đã hai mươi mấy tuổi mà vẫn không có nhà nào nguyện ý gả con gái của mình cho loại người như vậy, lại thêm cả cái miệng đó của Lý Tú Lan cũng đã chọc cho không ít người trong thôn ghét.

Thấy mọi người đến cũng gần hết rồi, đại đội trưởng bắt đầu phân công công việc.

Bây giờ đã là tháng ba, tuyết cũng đang tan dần, nhiệm vụ hôm nay là rải phân chuồng đã ủ trong mùa đông xuống đất.

Vài ngày nữa có thể dùng cày sắt lật phân một lần là có thể bắt đầu gieo hạt vụ xuân.

Hôm nay cho dù là La Tiếu hay con dâu của đại đội trưởng đều như nhau, nam dùng máy kéo, xe lừa, xe bò đưa phân đến, còn bọn cô thì dùng xẻng rải phân ra.

Tuy dáng vẻ của nguyên thân gầy gò, nhưng trước đây ở trong nông trại làm không ít việc, sức lực cũng không nhỏ, lại thêm cả mấy ngày nay cô đều uống nước giếng không gian để điều dưỡng, cho nên làm việc vẫn xem như nhanh nhẹn.

Chỉ là linh hồn trong cơ thể này giờ đã bị người đời sau La Tiếu thay thế, từ nhỏ đã lớn lên ở thành phố, chưa từng làm qua những công việc này, cho dù là tận thế cũng là sử dụng dị năng để thúc đẩy thực vật phát triển.

Vì vậy mùi phân của nông trại khiến cô gần như muốn nôn mửa, chỉ là hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, cũng không thể để mọi người đàm tiếu, nên cô đã rất cố gắng chịu đựng.

Điều này cũng khiến con dâu của địa đội trưởng là Kiều Lan Lan càng thêm có cảm tình với La Tiếu, ít nhất cô cũng có thể tự nuôi sống bản thân, nên đã dạy cho cô rất nhiều kỹ năng làm nông.

Lục Nghị Thần là tài xế máy kéo trong đại đội, từ xa đã có thể nhìn thấy cô gái nhỏ đang bận rộn trên cánh đồng, thấy thân thể gầy yếu đến mức có khả năng bị gió lớn thổi bay, anh không khỏi nhìn thêm vài lần.

Buổi sáng sau khi làm xong việc, La Tiếu thực sự cảm thấy có chút mệt mỏi, tuy rằng kiếp trước cô cũng xử lý không ít việc trồng cây, nhưng cô chưa từng làm công việc nặng nhọc như vậy.

Giữa trưa về đến nhà, cô đun một nồi nước nóng ở căn bếp ngoài sân, cô sợ ống khói bốc khói sẽ bị người khác nghi ngờ thì không tốt lắm.

La Tiếu nghỉ ngơi trong lúc đốt lửa, chờ khi nước trong nồi đã nóng liền lấy củi ra, tìm một cái bồn tắm vừa dùng từ đống đồ vật trong không gian, rửa sạch rồi đổ nước vào.

Sau khi đóng cửa lớn lại, cô di chuyển bồn tắm vào phòng ngủ, đóng cửa kỹ càng thoải mái tắm rửa, lúc này cô mới hồi phục lại, e rằng phải mất mấy ngày làm việc mới quen được.

Sau khi đổ nước vào sân, rửa thùng sạch sẽ rồi múc một chén cháo lớn từ bên trong không gian, cùng với dưa chuột muối và củ cải thái sợi, còn có hai cái bánh hành lá còn lại buổi sáng.

Đang ngủ trưa ở phòng ngủ trong không gian, nghe thấy tiếng chiêng vang lên, lúc này cô mới đi ra chuẩn bị đi làm.

La Tiếu khóa kỹ cửa đi ra đồng, công việc buổi chiều cũng như buổi sáng, vẫn là rải phân lên đất.

.