*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt của Dư Tĩnh Tĩnh tối sầm tại chỗ, cô ta không muốn nói chuyện với Lâm Nghiên Thu trong nửa tháng nữa.
Lâm Nghiên Thu cũng không nói nên lời, chuyện khiến cô còn cạn lời hơn nằm ở phía sau, Dư Tĩnh Tĩnh ở sau lưng chỗ nào cũng nói cô cướp bạn trai cô ta, bạch liên hoa y như kỹ nữ.
Lâm Nghiên Thu cũng là một người xấu tính, nắm thóp được bằng chứng Dư Tĩnh Tĩnh nói xấu cô, thì cô đổ một chậu nước rửa chân lên đầu cô ta ngay tại chỗ.
Hai người hoàn toàn kết thâm thù.
Sau khi Lâm Nghiên Thu xin đổi phòng ngủ cũng chật vật một hồi, rồi từ từ cũng dần vứt người này ra sau đầu.
Cô bắt đầu kết giao với những người bạn mới, sinh hoạt như cũ, lại còn có thêm anh bạn trai.
Cho đến tối hôm qua thấy Dư Tĩnh Tĩnh viết tiểu thuyết, cô vốn không thấy hứng thú chút nào, chỉ là nhìn thấy tên vai phụ giống tên cô như đúc mới mở ra xem, kết quả càng xem càng tức.
Dư Tĩnh Tĩnh vậy mà dám viết cô vào quyển truyện niên đại《 Cuộc sống tốt đẹp những năm 80 》 này, nhưng mà cô không phải nữ chủ, mà là một vật hi sinh nữ phụ có kết phục bi thảm bên trong truyện.
Nếu chỉ dùng tên thì Lâm Nghiên Thu nhiều lắm cũng chỉ ghét bỏ thôi, điều làm cô nổi điên chính là, nữ chính trong quyển truyện cận đại này lại là Dư Tĩnh Tĩnh, còn nam chính tên là Trình Gia Thuật trùng tên trùng họ với bạn trai ngoài đời của cô.
Cái cảm giác đó ghê tởm giống như Dư Tĩnh Tĩnh đang trắng trợn cướp bạn trai của cô vậy.
Điều đáng kinh tởm hơn nữa là, nữ chính trong nguyên tác là cô đây trong khi nam chính tham gia quân ngũ, đã không kìm nén được cô đơn nên đi khắp hang cùng ngõ hẹp ngoại tình với người bán hàng rong, còn gan to dám bỏ trốn với kẻ bán hàng rong đó.
Nhưng không ngờ tên bán hàng rong đó lại là một kẻ lừa đảo miệng lưỡi trơn tru, bị lừa sắc thì thôi đi, còn bị lừa sạch tiền, cùng đường bí lối suy nghĩ luẩn quẩn rồi quyết định nhảy sông tự vẫn, may mà được người qua đường cứu lấy….