Trương Vĩnh Phương đưa cả nhà trở về sân nhà mình, chờ đóng cổng lại, bà ta đen mặt nhìn đám người: "Im lặng hết cho bà, gây sự gì nữa thì cút khỏi nhà họ Lâm ngay.
"Nghĩ đến những người vây quanh cổng sân hôm nay, trong lòng bà ta đau không chịu được, đều là nhà họ Lâm bà ta bất hạnh, lấy phải hai thứ xui xẻo này về nhà.
Sau khi cảnh cáo mọi người, Trương Vĩnh Phương trở về phòng mình.
Trương Vĩnh Phương vừa rời đi, Lâm Tú Lệ đã nói trước mặt mọi người: "Mẹ, bác sĩ Lý nói mẹ bị động thai, để con và Tú Bình dìu mẹ vào phòng nằm.
"Chu Xuân Hoa nhìn người phòng hai trở về phòng: "Chu Vân Hoa cô ta từ khi nào lại yếu ớt như vậy, mới vừa có thai thôi mà, làm như mình mang bầu Thái tử không bằng?"Lâm Ái Đảng nghe vậy liền vội vàng tiến lên che miệng bà ta: "Đừng nhiều lời nữa, anh cả vừa nói thế nào em cứ làm thế đó đi.
"Chu Xuân Hoa khẽ hừ một tiếng: "Cái loại được nhận ra ngoài nuôi đó thì anh cả cái gì chứ.
"Lâm Á Đảng bình thường đều nghe lời vợ lần này trừng mắt nhìn bà ta: "Xuân Hoa, nếu để mẹ nghe thấy lời này cũng đừng trách sao anh không nhắc nhở em.
"Ai mà không biết từ sau khi vợ chồng bác cả qua đời, mẹ ông ta luôn nóng lòng chờ một nhà anh cả trở về đâu.
Chu Xuân Hoa vừa rồi là nhất thời mau mồm mau miệng, lúc này bị Lâm Ái Đảng quở trách trước mặt các con, tự giác mất mặt thế là lạnh lùng nói: "Tôi nói sai à, nếu là anh trai ruột thì có thể đối xử với chúng ta vậy sao?"Lâm Tú Mỹ trông thấy cửa sổ trong phòng Trương Vĩnh Phương hình như di chuyển, vội vàng nói: "Mẹ, bát đĩa trong nồi vẫn còn chưa rửa, chúng ta đi dọn phòng bếp thôi.
"Chu Xuân Hoa bước theo Lâm Tú Mỹ xuống bậc thang, trước khi vào bếp còn không quên lườm Lâm Ái Đảng một cái, bà ta sẽ nhớ kỹ chuyện ngày hôm nay.
Sau khi vào bếp xác định xung quanh không có ai, Lâm Tú Mỹ mới chậm rãi mở miệng: "Mẹ, hôm nay mẹ cũng quá xúc động rồi.
" Muốn phòng hai không sinh được đứa con trai này thì nên dùng biện pháp khác.
Chu Xuân Hoa cũng không để ý lắm nói: "Lúc ấy mẹ cũng không nghĩ nhiều như vậy, quên đi, Chu Vân Hoa là có số đẻ con gái, nhất định trong bụng chị ta vẫn là con gái, mẹ cũng lười hao tâm tổn sức so đo với chị ta.
"Lâm Tú Mỹ nhớ rõ, nhờ sự ra đời của đứa con trai này mà cuộc sống của phòng hai sẽ càng ngày càng tốt hơn, nghĩ đến cuộc sống hoàn toàn khác biệt giữa mình và Lâm Tú Lệ ở kiếp trước, cô ta sốt ruột nói: "Không phải con gái đâu, là con trai.
"Cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của Chu Xuân Hoa, Lâm Tú Mỹ nhanh chóng bình tĩnh lại, trên mặt lộ ra vẻ thờ ơ: "Nếu không phải con trai thì sao người phòng hai lại căng thẳng như vậy? Nếu mẹ muốn sống cuộc sống như vậy trong tương lai thì tùy mẹ.
"Chu Xuân Hoa suy nghĩ một chút, cũng đúng, lúc trước khi Chu Vân Hoa sinh hai đứa con gái kia, sắp sinh còn phải xuống ruộng, nào có yếu ớt như bây giờ.
Nếu cô ta thật sự sinh con trai, vậy chẳng phải việc trong nhà này sẽ đổ hết lên đầu mình sao, nghĩ đến đây, Chu Xuân Hoa không khỏi run lên, không được, bà ta không thể để chuyện này xảy ra.
Chu Vân Hoa ở trong phòng nhìn cô con gái lớn đang đỡ mình, nhỏ giọng nói: "Tú Lệ, đừng tức giận, mẹ chỉ là, chỉ là.
" Nói đến đây, bà ấy lại không thể nói nữa, nếu bà ấy mạnh mẽ hơn một chút, có lẽ mọi chuyện sẽ không thành ra thế này.
Truyện được dịch và đăng tải tại .
com.