Giống như mẹ cô nói, toàn bộ thế giới đều đang làm một việc, viện nghiên cứu của cha cô, các nhà khoa học đều đang nghiên cứu virus rất nhanh đã có manh mối.

Họ phải nhanh chóng báo cáo tiến triển nghiên cứu lên.

Nghiên cứu tiến triển bị những người khác biết, những người có dị năng có vài kẻ từng ở dưới đáy xã hội, không muốn tận thế trôi qua như vậy.

Trên đường các nhà nghiên cứu đưa tư liệu đến căn cứ số 1, bị những người này vây giết.

Ba mẹ Quan Nguyệt và các nhà khoa học, học giả khác đều chết trong lần vây giết này.

Trước khi mẹ cô chết, đem ngọc bội gia truyền giao cho Quan Nguyệt: "Mẹ không xong rồi, Nguyệt Nguyệt à, một mình con cũng phải sống thật tốt, mẹ và ba vĩnh viễn yêu con.

Quan Nguyệt điên rồi, dị năng bạo động, vô số đại thụ chọc trời, dây mây kịch độc đột ngột mọc lên, người không chạy trốn đều bị cô treo chết ở trên cây.

Những người chạy trốn, không ai còn sống cả.

Quan Nguyệt thỉnh cầu dị năng giả hệ hoả trợ giúp, cô thu gom ba mẹ tro cốt, đưa vào không gian trong ngọc bội.

Đúng vậy, ngọc bội gia truyền nhà bọn họ là không gian, mẹ cô vẫn luôn dựa vào miếng ngọc bội này giả mạo thành dị năng giả không gian.

Cô đem tư liệu trong không gian đưa đến căn cứ số 1, quay đầu đi tìm những người đó báo thù.

Trận bộc phát kia của Quan Nguyệt làm cho người ta kinh hồn bạt vía, những người đó sau khi nhìn thấy Quan Nguyệt, liền vô thức muốn chạy trốn.

Quan Nguyệt cũng không muốn trao đổi với bọn họ, trực tiếp động thủ, một người cũng không buông tha.

Cô đã không muốn sống, vậy cũng chỉ có thể liều mạng, giết tới người cuối cùng, Quan Nguyệt cũng kiệt sức, người nọ cũng điên rồi, trực tiếp tự bạo, hai người đồng quy vu tận.

Quan Nguyệt cảm thấy rất tốt, người một nhà chết cùng nhau, không có ba mẹ ở đây, cô không chờ mong tương lai của thế giới này nữa.

Trước khi nhắm mắt, trong lòng cô xin lỗi mẹ: “Phụ lòng mẹ rồi, con không muốn sống sót!”

Sau khi nhắm mắt, cô phát hiện mình không chết mà sống lại!

Nếu không chết, vậy hãy sống thật tốt đi!

Cô không cô đơn, không chỉ có cô tới, ngọc bội gia truyền của cô cũng tới.

Quan Nguyệt cầm ngọc bội, may mắn, ba mẹ đều ở đây.