Rửa gân cắt tuỷ, thành công thì sẽ hoàn toàn lột xác, còn nếu thất bại thì sẽ tẩu hoả nhập ma, tính mạng nguy kịch.

Trước đây Mạc Thiên Diệc cũng đã thăm dò qua gân mạch của Thập Cửu, gân mạch của cô tắc nghẹn khô khốc, không thể tu luyện được, nhưng nếu cô muốn trở thành linh sư thì chỉ cần nói một tiếng với hắn là được mà, hắn nhất định sẽ tìm Luyện dược sư tốt nhất trong thiên hạ này để điều chế thuốc tốt nhất cho cô.

Chứ hắn tuyệt đối sẽ không cho Thập Cửu tự mình tiến hành rửa gân cắt tuỷ như vậy! Trong đó nguy hiểm như vậy, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ lấy mạng cô ngay.

Nghĩ tới đây, đôi mắt hoàng kim của Mạc Thiên Diệc liền âm trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo khiến người người kinh sợ.

Cô ấy chính là người mà Mạc Thiên Diệc hắn nhìn trúng! Cơ thể của cô, linh hồn của cô đều là của hắn! Mạc Thiên Diệc tuyệt đối không cho phép cô có bất kì sai sót ngoài ý muốn nào.

Cả người hắn bị bao trùm bởi những khí đen cuồn cuộn, sự lạnh giá thấu tận xương cốt này khiến cho Tiểu Ngũ run lên bần bật.

Nhưng trong chớp mắt, Mạc Thiên Diệc lại thu khí thế nguy hiểm của mình lại, hắn buông Tiểu Ngũ ra rồi vươn tay về hướng ao nước,

Hắn đưa đầu ngón tay chạm vào mặt nước rồi đưa lên miệng mình liếm.

Tiểu Ngũ lăn lộn trên mặt đất một vòng rồi mới đứng vững được, khi chú ngẩng đầu lên nhìn thấy cảnh này thì liền há mồm kinh ngạc, rõ ràng là một động tác rất bình thường nhưng sao đổi lại là Mạc Thiên Diệc, lại trêu ngươi như vậy chứ! Phạm luật rồi a!

“Loại thang dược này…” Mạc Thiên Diệc lẩm bẩm.

Hắn vốn không phải là Luyện dược sư, nhưng vẫn có thể nếm ra được sức mạnh tinh khiết bên trong đó, thuần khiết, cường đại và bá đạo!

Sức mạnh thuần khiết có thể tôi luyện cơ thể của Thập Cửu, hiệu dược phải bá đạo thì mới đạt được việc rửa gân cắt tuỷ, nhưng đau đớn trong đó, thì không tự mình trải qua thì sẽ không hình dung được đâu.

Đôi con ngươi hoàng kim sâu thẳm nhìn Thập Cửu, khoé môi mỏng của Mạc Thiên Diệc khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười tà mị đầy yêu nghiệt.

Mạc Thiên Diệc cong cong môi: “Thì ra là vậy, thang dược của Tiểu Cửu Nhi vô cùng tốt, không vấn đề gì cả, chỉ cần nàng ấy chống đỡ được thì có thể lột xác thành công, tái sinh thiên bẩm rồi.

Thế là đáy lòng Mạc Thiên Diệc liền trở nên yên tâm! Thang dược này không có vấn đề gì cả.

Hắn cũng tin Thập Cửu nhất định sẽ chống đỡ được, người khác có lẽ không được nhưng Thập Cửu nhất định sẽ làm được!

Nhưng mà, trong lòng Mạc Thiên Diệc vẫn còn một sự nghi hoặc, hắn nhỏ giọng trầm thấp nói: “Tiểu Cửu Nhi lấy số thang dược này từ đâu?”

Trên thế gian này có thể điều chế ra loại thuốc rửa gân cắt tuỷ, thay da đổi thịt, có không quá 3 người!

Mà ba người này, theo như hắn biết sẽ không thể xuất hiện ở nơi này được! Vậy số thang dược này Tiểu Cửu Nhi lấy từ đâu ra vậy? Hơn nữa nếu so ra thì loại thang dược này còn tốt hơn cả ba người đó nữa.

Thuốc của họ thật không xứng đem so sánh với cô.

“Meo!” Tiểu Ngũ nghe thấy lời hắn nói nên đã ưỡn ngực lên đầy đắc ý.

Thang dược này là do chủ nhân chế ra đó! Phục chưa hả?

Mạc Thiên Diệc đưa mắt nhìn Tiểu Ngũ, giống như là có thể nghe hiểu tiếng meo meo của chú vậy, sau đó hắn lại hướng mắt nhìn qua Thập Cửu, đôi mắt hắn càng trở nên thâm sâu hơn, ngay cả nụ cười trên môi cũng trở nên tà mị gấp bội lần.

Bí mật của Tiểu Cửu Nhi thật là làm hắn ngứa tim ngứa gan quá đi ~

Nhưng hắn vẫn sẽ kiên nhẫn gỡ bỏ từng bí mật một của cô, giống như là kẹo đường vậy, ăn đến cuối cùng mới chính là dư vị.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, nước trong ao đổi hết một đợt lại tới một đợt, trong chiếc ao gợn sóng lăn tăn yên tĩnh, không có chút tiếng động cuối cùng cũng đã có phản ứng.

Rào! Những giọt nước bắn lên tung toé.

Thập Cửu ló đầu ra khỏi ao, sau đó cô vươn tay nắm lấy rìa ao để leo lên nhưng cánh tay cô lại không còn chút sức nào nữa, thế là cô lại trượt xuống, nhưng ngay lúc đó, Mạc Thiên Diệc đã kịp thời túm lấy tay của cô, rồi dùng sức kéo cô vào trong lòng mình.

“Khụ khụ!” Thập Cửu có chút sặc nước.

Sắc mặt cô trắng bệch nhưng trông trạng thái tinh thần lại rất tốt.

Quá trình rửa gân cắt tuỷ đã thành công rồi! Tâm tình Thập Cửu vô cùng tốt!

Nhưng khi cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Mạc Thiên Diệc, cô tức khắc sững người: “Mạc Thiên Diệc?”

“Là ta.

” Đôi con ngươi hoàng kim khoá chặt vào Thập Cửu, ánh mắt sâu hun hút đó hệt như vòng xoáy muốn nuốt chửng cô vậy!

Sau đó Thập Cửu mới bất tri bất giác cúi đầu xuống, hình như cô vẫn còn đang trần như nhộng mà?

….