Ngô —” Mesel cảm thấy trước ngực một trận hơi đau đớn, cúi đầu nhìn, áo sơ mi trắng đã bị cắt thành hai đường trước ngực —

“Ta thắng!” Na Lam thần định khí nhàn mỉm cười.

Mesel mặc dù không thể nói thua tâm phục khẩu phục, nhưng hắn hôm nay xác thực là thua rồi. “Vương tử hảo kiếm pháp, ta thua.”

Nghe được nam nhân thừa nhận thất bại, vương tử tiến thêm một bước mở miệng yêu cầu, “Vậy có phải là từ giờ trở đi, hạm trưởng phải nghe theo bản vương tử vô điều kiện trong hai ngày không đây?”

“Có chơi có chịu. Ta đã nói thì đương nhiên giữ lời. Vương tử có gì phân phó, ta tự nhiên làm theo”. Norton tướng quân từ nhỏ thụ huấn luyện nghiêm khắc, đương nhiên sẽ không sợ chịu khổ.

“Tốt lắm. Hạm trưởng quả nhiên là nam tử hán nhất ngôn cửu đỉnh”. Na Lam hài lòng gật gật đầu. “Qua đây, ta muốn nhìn thương thế của ngươi.”

“Ta cũng không bị thương, vương tử không cần nhìn.”

“Vừa rồi là ai mới nói phải có chơi có chịu, nghe theo bản vương tử vô điều kiện? Qua đây.” Na Lam hạ mệnh lệnh lần thứ hai.

Mesel cắn răng, có chút không tự nhiên đi đến gần vương tử.

“Ngươi xem, còn nói không bị thương?”. Na lam chỉ vào một vết máu màu đỏ trên áo trước ngực nam nhân.

“Cởi áo ra, bản vương tử muốn đích thân kiểm tra.”

“Cái gì?!” Mesel kinh hãi. “Xin vương tử không nên nói loại chuyện đùa buồn nôn như vậy”.

“Ai nói đùa? Ngươi nói không muốn cởi cũng được, vậy coi như chúng ta chưa từng đánh cuộc, ngươi cũng không bại dưới tay ta, coi như ta nhìn lầm người”. Na Lam khinh thường cười lạnh một tiếng, quay đầu định đi.

“Chờ một chút!”. Danh dự của quân nhân so với tính mạng còn quan trọng hơn, Mesel thà chết cũng không muốn bị vương tử coi là người nói không giữ lời. “Ta cởi là được rồi.”

Mesel cắn răng, cởi từng nút từng nút cúc áo.

“Ta tới đây.” Na Lam đưa tay qua giúp nam nhân cởi cúc áo, tay hai người vừa chạm vào nhau — nơi da thịt hai người thân cận bất ngờ lạnh buốt, nhiệt độ cơ thể của vương tử dường như thấp hơn người bình thường rất nhiều.

Thân thể Mesel bỗng chốc một trận run rẩy —

Xúc cảm lạnh lẽo trong mộng cùng ‘Hắn’ ôm ấp thoáng chốc nảy lên trong lòng…

“Ngươi đang run ư…” Vương tử ôn nhu nắm tay hắn “Là vì sợ hãi? Hay vì tay ta quá lạnh?”.

“Cũng không phải…Ta muốn hỏi…”

Mesel, ngươi muốn hỏi cái gì? Hỏi vương tử có phải là ‘Xà’ trong mộng kia hay không sao?

Đại khái ngươi sẽ bị xem như bị bệnh thần kinh gì, ném vào bệnh viện tâm thần đi thôi!

Lúc hạm trưởng chìm đắm trong phiền não của chính mình, bất tri bất giác, áo của hắn đã bị cởi ra rồi.

“A, thì ra là ở đây chảy máu rồi, cũng tại ta không tốt”. Na Lam vương tử đột nhiên cúi người xuống, vươn đầu lưỡi mềm mại, nhẹ nhàng liếm liếm hạt đậu đỏ nhỏ bị thương bên ngực phải —

“A a —” Một luồng điện bỗng chốc từ đầu nhũ chính mình cũng rất ít khi đụng chạm phóng ra nhắm thẳng về tim, Mesel nhịn không được cong người, phát ra một tiếng kêu khẽ.

“Để ta giúp ngươi khử trùng thật tốt…” Vương tử vươn tay ôm lấy thắt lưng nam nhân, cấp tốc chuyển động đầu lưỡi liếm láp vết thương nho nhỏ trên đầu nhũ non mềm.

“A a… Thật đáng sợ…” Khoái cảm kinh khủng làm cho hạm trưởng vĩ đại toàn thân run rẩy không ngừng, ý thức một mảnh trống rỗng —

Đầu lưỡi nếm được hương vị ngọt ngào của giọt máu, vương tử từ trước đến nay lạnh lùng thoáng chốc không khống chế được —

Đẩy nam nhân ngã xuống mặt đất, hung hăng xé rách quần áo của hắn.

Na Lam đối với hai núm vú nho nhỏ, lần lượt vừa mút vừa liếm, khiến nam nhân dưới thân y phát ra tiếng nỉ non rên rỉ…

“Ô… Không nên… Buông ta ra… A a…”

Nghe thấy tiếng rên rỉ ngây thơ lại *** đãng kia, hô hấp Na Lam trở nên càng dồn dập, “Hô hô… Ngươi là kêu bản vương không nên buông ngươi ra sao? Hạm trưởng đáng yêu của ta…”

“Không phải…Không phải… Úc úc — không nên mút nữa —” chưa từng biết đầu nhũ mình cư nhiên còn mẫn cảm hơn đàn bà, Mesel nắm lấy sợi tóc vàng của vương tử, lớn tiếng thét chói tai —

“Rõ ràng bị ta mút sướng điên lên, có đúng hay không, hạm trưởng?” Vương tử trước giờ lạnh lùng dưới ma lực của tính ái, đã hoá thân thành dã thú tà ác.

“Không phải… Ta không có… A a —”

Mỗi khi nam nhân phủ nhận, vương tử lại càng mút mạnh hơn.

đầu v* Mesel Iris Norton tướng quân đã bị mút tới nỗi sưng lên gấp đôi, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra sữa, *** đãng mê người nói không nên lời.

Giày vò nam nhân như vậy một hồi lâu, vương tử rốt cuộc phát hiện mục tiêu trêu đùa kế tiếp.

“Bị nam nhân mút đầu nhũ đã cương, thật là một hạm trưởng *** đãng…” Na Lam giọng điệu băng lãnh nói lời *** tà, một phen nắm lấy hạ thể cương lên dưới quần nam nhân —

“Ngươi làm cái gì? Mau buông ta ra! Nếu không bản hạm trưởng giết ngươi!” Mesel xấu hổ giận dữ giãy dụa.

“Thật sự muốn bản vương tử buông ra sao?” Na Lam tà tà cười, đột nhiên kéo khóa quần nam nhân xuống, móc tính khí thô to kia ra, dùng kỹ xảo cực phong phú mà xoa nắn —

“Úc úc — trời ạ —”

Bàn tay lạnh lẽo của vương tử xoa nắn trên tính khí nóng như lửa của mình, tột cùng cảm thụ vừa lạnh vừa nóng, khiến hạm trưởng luôn luôn nguyên tắc cực nghiêm chỉ thấy trong bàn tay to lớn của vương tử vặn vẹo giãy dụa, phát ra tiếng thét chói tai thống khoái —

“Muốn bắn sao?” Na Lam di chuyển thân mình, ở bên tai hạm trưởng nhẹ nhàng hỏi.

“Không…không…” Mesel cực lực kiềm chế dục vọng chạy tán loạn trong cơ thể, không ngừng lắc đầu.

“Thật sự?” Vương tử lộ ra ánh mắt tình thế bắt buộc, bất thình lình vươn đầu lưỡi liếm thứ mà y đã phát hiện trước đó, nốt ruồi đỏ nho nhỏ sau tai phải của nam nhân —

“Y a a a —” Mesel đột nhiên bắn tinh!

Vui như điên khó có thể hình dung khiến Norton tướng quân không cần biết xấu hổ mà bắn tinh trên tay vương tử!

“Sách sách, bắn thật là nhiều…” Vương tử mở lòng bàn tay ra trước mặt nam nhân, “Không biết mùi vị của hạm trưởng như thế nào?”

Lúc Mesel Iris Norton tướng quân nhìn thấy vương tử cư nhiên vươn đầu lưỡi liếm dịch thể của mình, thị giác rốt cuộc chịu không nổi kích thích quá lớn, xấu hổ mà ngất đi…

***

Mặt trời nhô lên ở phương đông, ánh ban mai dần dần hiện rõ, rắc kim sa rực rỡ lên biển cả mênh mông bát ngát…

Mesel nằm trên chiếc giường lớn của mình chậm rãi mở mắt ra.

Đập vào mắt chính là cặp mắt vàng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.

Tưởng là y đang ở trong giấc mộng của mình, vươn tay vẽ lên đôi mày rậm vàng nhạt, biếng nhác nở nụ cười. “Ngươi biết không? Lông mày của ngươi cùng đôi mắt giống nhau, đều là màu vàng”.

“Ngươi thích không?”

“Thích… Ta rất thích…” Mesel mê muội nhìn chăm chú.

“Nếu thích, ngươi có thể hôn nó”.

“Ta có thể sao?”

“Ở trên đời này chỉ có ngươi mới có thể… ”

“Thật vậy sao? Ta thật cao hứng…”

Mesel say sưa không ngừng hôn lên đôi mắt vàng cùng đôi mày rậm làm hắn thật sâu mê muội…

Hôn…lại hôn…cho đến khi —

Rắn có lông mày sao?

Hạm trưởng vĩ đại của chúng ta thoáng chốc tỉnh táo lại!

“A a —” Mesel Iris Norton tướng quân phát hiện mình đang giống như một tên mê gái ôm lấy vương tử điên cuồng hôn hít thì sợ đến mức từ trên giường nhảy dựng lên! “Ngươi… Ngươi vì sao ở trên giường ta?”

Na Lam vương tử nhún vai, vân đạm phong khinh nói, “Không có biện pháp, có người đêm qua sướng đến ngất đi, ta chỉ ôm hắn về giường thôi”.

Nhớ tới biểu hiện phóng đãng của mình đêm qua, Mesel cả khuôn mặt tuấn tú bỗng chốc đỏ bừng, thẹn quá hoá giận quát lớn!

“Xin vương tử chú ý từ ngữ của ngươi.”

“Từ ngữ của ta làm sao vậy? Có thể phiền hạm trưởng chỉ dẫn bản vương tử một chút từ nào nói không thích hợp không?” Na Lam vương tử một bộ biểu tình khiêm tốn lĩnh giáo.

Mesel tức giận nói không nên lời, hung hăng trừng y một cái, xoay người xuống giường. “A a —”

Hạm trưởng đáng thương của chúng ta lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi! “Ngươi… Ngươi vì sao cởi hết quần áo của bản hạm trưởng?”

Mesel phát hiện hắn hoàn toàn không mảnh vải che thân, vội vàng kéo ra giường quấn quanh thân dưới.

Na Lam vương tử cũng cùng xuống giường, đứng trước mặt hạm trưởng, nở nụ cười nhàn nhạt. “Đêm qua áo của ngươi đều bị xé rách, quần lại dính đầy cái của ngươi, ta nghĩ ngươi hẳn là sẽ không muốn mặc một bộ quần áo bẩn lên giường, cho nên đã giúp ngươi cởi. Hạm trưởng không cần cám ơn ta”.

“Cám ơn cái đầu mẹ ngươi!”

Mesel lời vừa nói ra, hai người đều thất thần.

Mesel Iris Norton tướng quân cá tính trầm ổn, thận trọng từ lời nói đến việc làm, chưa bao giờ nói lời thô lỗ như vậy, trên mặt không khỏi hiện lên một tia xấu hổ.

Ghê tởm, đều là gặp phải tên vương tử đáng ghét này, hắn mới biến thành không giống mình như thế.

“Ta không nói với ngươi nữa, bản hạm trưởng sáng nay có một hội nghị quan trọng phải tiến hành”. Mesel vội vàng đi hướng phòng tắm.

“Ta sáng sớm cũng có một giờ học phải lên, hạm trưởng không ngại cùng nhau xài chung phòng tắm chứ?”

“Ai muốn cùng với ngươi —”

“Hạm trưởng sẽ không là mắc cỡ đi? Mấy đại nam nhân cùng nhau tắm gội trong quân đội không phải là chuyện rất quen thuộc sao?” Ngữ khí vương tử vô cùng bình thản.

Mesel thoáng chốc bị chặn đến không cách nào phản bác. “Hừ, ai mắc cỡ? Muốn tắm thì tắm.”

Sau khi đi vào phòng tắm, Mesel mở nước.

Hắn đưa lưng về phía vương tử, chậm chạp không muốn cởi ga giường quấn trên người.

“Không phải chứ, hạm trưởng, ngươi định tắm cùng ga giường à?”

Nghe được trêu chọc trong lời nói vương tử, Mesel cắn răng một cái, nhanh chóng kéo ga giường xuống

Nam nhân lộ ra toàn bộ bóng lưng, đẹp đến mức khiến người ta huyết mạch hủy trương.

Đường nét tấm lưng ưu nhã hữu lực cùng cặp mông tròn vểnh căng chặt, không một chỗ nào không phải là kiệt tác của thượng đế.

Na Lam vương tử đêm qua dục hỏa chưa phát tiết, bỗng chốc lại nhóm lên.

Cảm giác được phía sau truyền đến ánh mắt nóng rực như lửa, mặc dù trên người xối chính là nước nóng, nhưng lại khiến Mesel không tự chủ được mà rùng mình…

“Để ta phục vụ hạm trưởng đi…” Vương tử đưa tay đầy bọt xà phòng, từ sau lưng ôm lấy nam nhân, sờ lên ngực hắn.

“Không —” Núm vú đêm qua bị giày vò vừa đỏ vừa sưng lần thứ hai bị ngón giữa của vương tử xoa nắn, hai chân Mesel một trận hư nhuyễn, vội vàng chống tay lên tường —

Nhưng tư thế này của Mesel Iris Norton tướng quân lại làm cho cái mông của hắn càng vểnh lên cao về phía sau. Giống như đang mê hoặc vương tử đến đây hái quả đào mật mọng nước mê người này…

“Hạm trưởng của ta thật là *** đãng…” Na Lam vương tử dùng khe đùi thật sâu gắt gao kẹp chặt tính khí của mình từ lúc nhìn thấy nam nhân lõa thể đã cương, bắt đầu cao thấp lay động—

“Úc úc — không —”

Nhiệt độ cơ thể vương tử rõ ràng rất thấp, nhưng tính khí của y lại nóng như cây thiết bổng nung đỏ, nóng đến mức cúc huyệt của hắn một trận tê dại, khoái cảm thân mật *** loạn cùng nỗi lo lắng sợ bị xâm phạm, khiến Mesel phát ra tiếng kêu kinh hoảng. “Buông ta ra! Nếu ngươi dám làm gì với ta, bản hạm trưởng chết cũng sẽ không bỏ qua ngươi!”

“Yên tâm… Thời gian còn chưa tới…” Na Lam vương tử bây giờ còn chưa định chiếm lấy trinh tiết cái mông của nam nhân. Y đang chờ cơ hội càng thích hợp hơn.

“Nào, chỉ cần hưởng thụ thôi…Xem xem ‘Mesel nhỏ’ của chúng ta, đều vui vẻ đến chảy nước miếng…” Vương tử ha ha cười, lấy tay cầm côn th*t cương lên của hạm trưởng, bắt đầu xoa nắn —

“Úc úc — không nên —”

“Quân nhân là không được nói dối đi? Hạm trưởng thân là sĩ quan chỉ huy tối cao phải biết tự nêu gương a, rõ ràng là sướng đến sắp bắn tinh rồi, vì sao còn cứ kêu không nên không nên như đàn bà, hạm trưởng thân mến, điểm ấy ngươi cần phải hảo hảo xét lại mình nga”. Na Lam một bên dùng ‘mông giao’ an ủi tính khí của mình, một bên dùng lời nói xâm phạm lòng kiêu hãnh của nam nhân.

“Không được nói nữa! Không được nói nữa!”

Ngay lúc Mesel xấu hổ giận dữ mạnh mẽ lắc đầu, hắn đột nhiên cảm thấy mông nóng lên, thứ gì dính dính phun ở chỗ xương cùng của hắn, chậm rãi chảy vào khe đùi hắn…

“Hô…Bắn thật sướng…Đại khái còn nhiều hơn hạm trưởng bắn hôm qua đấy”. Vương tử thỏa mãn thở dài.

“Ngươi… Ngươi…” Hiếm thấy Mesel Iris Norton tướng quân của chúng ta cư nhiên lại nói lắp.

“Được rồi, bản vương tử là rất công bằng, hạm trưởng của chúng ta đã cống hiến ‘quả đào mật’ của ngươi, ta tự nhiên cũng sẽ nỗ lực hồi báo ngươi — ” Na Lam vương tử liên tiếp hạ những nụ hôn xuống bờ vai nam nhân, lần thứ hai giúp hắn thủ ***…

“A a…không…”

Thở dốc kịch liệt cùng mùi vị nam tính nồng đậm tràn ngập căn phòng tắm nho nhỏ, một buổi sáng ‘tốt đẹp’ đã bày ra như thế.

***

Hải phận Atlances mỗi tháng một lần tiến hành báo cáo quân sự quan trọng trên chiến hạm Articulatio No.

‘Cao Già Thánh quốc’, ‘Erogus’ cùng ‘Manlia’ đều phái nhân sĩ quan trọng tham gia.

“Trợ lý Lam, vì sao không thấy hạm trưởng Norton?” Người mở miệng hỏi thân hình cao lớn, trán hói, tuổi chừng năm mươi, đại biểu hội nghị của Erogus — tư lệnh Banje.

“Đúng vậy, thật đúng là hiếm thấy Mesel Iris Norton tướng quân kiềm chế bản thân thậm nghiêm của chúng ta đến muộn a”. Một lão đầu tóc hoa râm vóc người thấp bé cười cười nói.

Hắn là bộ trưởng bộ quốc phòng Manlia, cũng là hoàng thúc của quốc vương — Gusbo thân vương.

“Thật ngại quá, hạm trưởng có chuyện quan trọng trong người, xử lý xong lập tức đến ngay”. Trợ lý Lam Y bịa chuyện giúp cấp trên của hắn.

Kỳ thật hắn căn bản không biết hạm trưởng vì sao lại muộn. Loại trường hợp này trước đây chưa từng xảy ra. Hắn đi theo bên cạnh hạm trưởng năm năm rồi, vẫn là lần đầu tiên gặp phải.

“Không sao. Bảo hạm trưởng các ngươi từ từ đến. Mấy lão đầu chúng ta đã lâu không gặp, được dịp có thể trò chuyện. Được rồi, Cao Già Thánh quốc lần này phái đại biểu nào đây?”

“Vì sao chưa nhìn thấy người?”

Trợ lý Lam Y nói lời tạ lỗi, “Đại biểu hội nghị lần này của Thánh quốc là Định Vân vương tử, mọi người cũng biết, Định Vân vương tử luôn luôn thích cái đẹp, hắn đang chọn lựa bộ quần áo thích hợp nhất từ trong mười rương quần áo và đồ dùng hàng ngày vừa đưa đến, cho nên…Thật không phải, xin mọi người chờ thêm một chút”

“Thì ra là Định Vân vương tử a, không sao, không sao, chúng ta có thể chờ, dù sao chúng ta cũng quen rồi”.

Mỗi cuộc họp chỉ cần có Định Vân vương tử tham dự, mọi người liền có tâm lý chuẩn bị phải đợi một hồi lâu.

Bất quá Định Vân vương tử bộ dáng xinh đẹp không gì sánh được, đối nhân xử thế lại hào phóng khôi hài, mọi người vẫn là vô cùng cam tâm tình nguyện chờ.

“Ha ha…Thật không phải, để mọi người chờ lâu rồi”.

Đại mỹ nhân tóc trắng dài đến thắt lưng, ăn mặc thiết kế phức tạp, áo sơ mi trắng hoàn toàn may bằng tơ tằm, cùng với một chiếc quần bó sát người màu đỏ, từ ngoài cửa cười khanh khách đi vào. Người khác mặc vào có thể sẽ là trang phục khoa trương dung tục không chịu nổi, trên người Định Vân vương tử lại bao giờ cũng cảnh đẹp ý vui như thế.

Ánh mắt mọi người đều sáng lên —

“Ai nha, Định Vân vương tử, ngươi đã tới”. Tư lệnh Banje thân thiện tiến lên chào hỏi.

“Tiểu Định Vân a, lúc nào thì tới Mancoa của ta chơi a, bác nhất định hảo hảo chiêu đãi ngươi”. Gusbo thân vương cũng cười tiến lên mời mọc.

“Để xem xem lại”. Định Vân vương tử thuận miệng lấy lệ, một đôi mắt to mỹ lệ qua lại chuyển động, tìm kiếm bóng dáng ‘người kia’.

Định Vân vương tử lần này chính là đặc biệt xin Thánh sứ cho đi, đặc biệt đến xem nửa kia của Na Lam — ‘Hạm trưởng ma quỷ số một thế giới’ tiếng tăm lừng lẫy, xem giữa hai người tiến triển như thế nào, bằng không thì hắn mới không tới tham gia loại hội nghị quân sự cực kỳ nhàm chán này.

“Thật ngại quá, ta đến muộn”.

Ngay lúc Định Vân vương tử buồn bực vì sao không thấy người thì, hạm trưởng rốt cuộc hiện thân.

“Ha hả, ngươi chính là Mesel Iris Norton tướng quân đi, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, ta là Định Vân vương tử của Cao Già Thánh Quốc”

Định Vân vương tử trước giờ chỉ có người khác nóng mặt dán vào cái mông lạnh của hắn (Lão: =)) nó đang tự kỷ), lần này lại chủ động tiến lên tự giới thiệu, khiến mọi người đều rớt cả tròng mắt —

“Định Vân vương tử, xin chào” Mesel nhàn nhạt chào hỏi.

Biểu tình của hạm trưởng tuy rằng lãnh tĩnh, nhưng kỳ thực trong bụng có chút nghi hoặc.

Nghe đồn trong ‘Tứ công tử Thánh quốc’, Định Vân vương tử thích nhất là lưu luyến trong những mốt mới ở Paris, ghét nhất là tham dự quốc gia đại sự. Làm sao hôm nay cư nhiên lại từ rất xa bay đến nơi biển cả mênh mông, tham gia buổi báo cáo quân sự nhàm chán này chứ?

“Hắc hắc, hạm trưởng, có phải ngươi nghi hoặc bản vương tử vì sao lại đến hay không a?” Định Vân vương tử cười hắc hắc.

“Là có chút nghi hoặc.” Mesel cũng không phủ nhận.

“Ai nha nói thật, nếu không phải vì Na Lam, bản vương tử sẽ không đi.”

Mesel vừa nghe đến cái tên kia, lập tức tim đập lạc một nhịp —

“Hóa ra Định Vân vương tử tới là vì Na Lam vương tử.”

“Xin lỗi, huấn luyện còn chưa chính thức triển khai, điện hạ gần đây có thể nhất định phải ưu tiên xử lý việc quan trọng khác, đặc huấn của Na Lam vương tử, ta sẽ bàn giao cho người khác lập tức tiến hành”.

Kỳ thực nói trắng ra, này chỉ là viện cớ, Mesel trước mắt tâm tư hỗn loạn, chỉ nghĩ làm sao tránh cùng tên vương tử quấy rối nhân tâm kia có quá nhiều tiếp xúc.

“Ai nha, không phải chứ? Hạm trưởng, ngươi nghìn vạn lần đừng đem nhiệm vụ đặc huấn giao cho những người khác, cái tên Na Lam kia học cái rắm, lúc trước, còn nói với ta, nói ‘Hạm trưởng ma quỷ số một thế giới’ ngươi căn bản là hư danh, chỉ bất quá là khoa chân múa tay mà thôi, mặc kệ ngươi cho y loại huấn luyện ma quỷ gì cũng không làm khó được y”. Cực lực muốn tác hợp hai người Định Vân vương tử vội vã châm ngòi thổi gió.

“Y thật sự nói như vậy?” Mesel hơi mị mị hai mắt, trong bụng nhất thời bốc lên lửa giận hừng hực.

“Đúng vậy, đúng vậy, nói thật quá đáng”. Định Vân vương tử gật đầu như đập tỏi.

“Ai nha, Na Lam vương tử thật đúng là tuổi trẻ khinh cuồng nha”. Tư lệnh Banje bất mãn nói.

“Đúng vậy, hạm trưởng chính là niềm kiêu hãnh của Manlia chúng ta, Na Lam vương tử làm sao có thể bôi nhọ hắn như vậy?”. Gusbo thân vương tức giận nói. “Hạm trưởng, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp trị Na Lam vương tử”.

“Đúng, hạm trưởng, ngươi nhất định phải cho Na Lam vương tử lĩnh giáo sự lợi hại của sĩ quan chỉ huy tối cao của hải phận Atlances một chút!” Trợ lý Lam Y ở một bên cũng ra sức tán thành.

“Yên tâm…” Mesel lạnh lùng cười, trong mắt lóe ra tia sáng sắc bén, “Bản hạm trưởng sẽ làm cho vương tử biết cái gì gọi là ‘huấn luyện ma quỷ’ chân chính!” Lúc mọi người ở đây một cảnh cùng chung mối thù thì chỉ có kẻ đầu têu Định Vân vương tử ở một bên cười trộm không thôi…