Nhưng hiện tại có cơ hội này thì phải bắt lấy, nếu mà không có Phương Chấn Bang phối hợp, chỉ sợ Tần Mục bước tiếp theo không cách nào làm được.
Quan trường vốn chính là từng bước nguy cơ, Tần Mục có đôi khi tràn ngập tinh thần mạo hiểm, giống như sau khi xuyên việt thì tư tưởng kế thừa khí khái của Tần lão gia tử.
Thư nặc danh đã nói là sự thật, nhưng cho dù là sự thật thì Phương Chấn Bang cũng sẽ không mặc kệ cho người khác nói ra, đến lúc đó Phương Chấn Bang sẽ triệt để đi trên con đường thẳng cùng với Tần Mục, Tần Mục khi đó mới biến thành nhị tam bả thủ ẩn hình ở Quảng Châu, bồi dưỡng thế lực cũng gia tốc thật nhanh.
Chuyện này phải có lúc kết thúc. Thời gian bố cục dài như vậy cũng sắp có kết quả, Tần Mục nhàn nhạt nghĩ đến trong đầu hiện ra gương mặt tử vong của Nhạc Hải Lan và thái độ cao cao tại thượng của Mộ Thiên Các đối với chính mình. Có lẽ rất nhanh phải đối mặt với Mộ Thiên Các a.
Trên đường Tần Mục nhận được điện thoại của Tần lão gia tử, trong điện thoại Tần lão gia tử giọng nói tiều tụy một ít, tuổi này đúng là quá cao rồi, nhưng như vậy lão gia tử vẫn thống mạ Tần Mục một lần, nội dung không thể nghi ngờ là Tần Mục làm việc quá không cẩn thận, lại bị người bắt được tay. Lão gia tử không phải là không có suy đoán việc này là thủ bút của Tần Mục, nhưng loại thủ đoạn tìm đường sống trong chỗ chết này ngay cả Tần lão gia tử cũng không ngờ Tần Mục làm ra đại thủ bút lớn như vậy, hắn đã từng nghĩ đến loại chuyện này là do Tần Mục thôi động quyết định, dù hắn quyết định nhắm mắt lại xuống dưới cửu tuyền cũng vui vẻ.
Tần Mục không có giải thích cái gì, chỉ quan tâm thân thể của lão gia tử, dẫn chủ đề lên những đứa trẻ. Vừa nói đến trẻ con, Tần lão gia tử giống như trẻ ra mười tuổi, trong điện thoại nói đâu đâu với Tần Mục, nói lúc nào thì nước tiểu làm ướt quần áo của hắn, lúc nào nửa đêm thì chui vào chăn của hắn, dù sao người già sống vì con cháu, Tần Mục nghe cũng phụ hoạ theo đuôi, nội tâm tràn ngập phiền muộn nhàn nhạt.
- Xú tiểu tử, hoa tâm của cháu quá nhiều, nếu không phải xem mặt mũi đám cháu này, gia gia chắc chắn sẽ ở trước mộ của cha cháu đánh gãy chân ngay.
Lão gia tử mỉm cười mắng Tần Mục, sau đó Tần Mục nghe được tiếng trẻ con la hét trong điện thoại, sau đó trong điện thoại đã có tạp âm xuất hiện.
Tây Môn Nhạn đứng cách đó không xa, nhìn qua Đề Na đan vui mừng la to, ngẫu nhiên nghiêng đầu nhìn qua Tần Mục, ngược lại giống như nhìn thấy thứ không nên thấy, lại hãy ngó qua chỗ khác, Tần Mục cười rộ lên, Tây Môn Nhạn tâm tư hắn biết rõ, nhưng mà hắn không nghĩ tới sẽ sinh ra cái gì với Tây Môn Nhạn, xem như xê dịch lầm.
Lục tử làm người không tệ, Tần Mục đã nhét vào trong thế lực bồi dưỡng, bán thể diện tìm Đức gia gọi lục tử tới, sau đó đưa tới khu khai phát rèn luyện, cuối cùng chậm rãi bồi dưỡng thành dòng chính của mình, thân gia xem như sạch sẽ, Đức gia cũng ngóng trông lục tử có xuất thân tốt, không nói hai lời giao hắn cho Tần Mục, Tần Mục an bài lục tử tới hiệp phòng, cũng nghiêm trọng cảnh cáo lục tử nên thu khí thế dùng bình rượu nện đầu của người ta, mọi thứ phải lấy đức thu phục người.
Lưu Đại Hữu cũng nhận được thông tri của tỉnh ủy, yêu cầu hắn trong mấy ngày gần đây tới tỉnh ủy tụ hợp. Vị trí cục trưởng công an khu khai phát tạm thời để trống, Tần Mục điều cục trưởng công an khu Kỷ Lân tới, quả nhiên là một tay che trời. Vốn cho rằng Tần Mục chọn người của Phổ Thượng hoặc là Hoàng Dương, ai cũng không nghĩ tới hắn lại chọn người của khu Kỷ Lân, nhất thời khiến khu Kỷ Lân có cảm giác hãnh diện.
Bốn khu xác nhập, kỳ thật mỗi người lãnh đạo đều có tâm tư ganh đua với Trương Thủy và Phương Thiên Nhu, nhưng mà cấp dưới thì đang phân biệt đối xử, trong nội tâm của mọi người không ai phục ai. Nhất là Tần Nguyệt Sơn, ỷ vào là cùng họ với Tần Mục cho nên đại bộ phận bí thư khu trưởng phó khu trưởng đều đối lập với hắn, Tần Nguyệt Sơn trong lúc vô tình trơ thành mũi tên cho mọi người bắn, điều động hắn ra ngoài hứng gió.
Đề Na đang la hát chói tai trong trò chơi bánh xe cảm giác mạnh, Tần Mục lúc này trầm tư. Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên, Tần Mục cầm ra xem thì thấy là điện thoại của Phương Chấn Bang, rốt cuộc cũng tới. Hắn toàn thân run nhè nhẹ, đại thủ bút này khiến hắn có quyền nói chuyện ở Quảng Châu rồi, xem ra chuyện này đã đi đúng hướng.
Ban thanh tra kỷ luật tỉnh tổ chuyên án tiến về Quảng Châu, trực tiếp tìm Tần Mục nói chuyện. Bọn họ vào vấn đề rất trực tiếp, trực tiếp xuất ra thư nặc danh hỏi thăm Tần Mục. Tần Mục bây giờ là phó chủ nhiệm trên danh nghĩa, trên thực tế hắn là chủ nhiệm, Tỉnh ủy đối đãi hắn phi thường thận trọng. Không có làm cái gì đột kích đột nhiên, cũng không cẩn thận điều tra cái gì, bọn họ biết rõ chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, tốt nhất là không tra ra chứng cớ gì về Tần Mục.
Nghe ban thanh tra kỷ luật tỉnh hỏi thăm, đương nhiên Tần Mục sẽ phủ nhận, biểu lộ bình tĩnh thong dong, không kiêu không nóng nảy, không ai nhìn ra hắn có chút biểu hiện hoảng hốt nào, phàm là chuyện trên thư nặc danh, khi thấy có chút từ ngữ nghiêm trọng thì phi thường khẩn trương, tổ chuyên án có nhân viên công tác thẩm vấn đi theo, vẫn tận lực quan sát biểu lộ của Tần Mục. Nhưng mà bọn họ không có nhìn ra cái gì áy náy hay sợ hãi, ngược lại bắt lấy không tưởng tượng nổi va tức giận trên mặt của Tần Mục.
- Tôi tin tưởng tổ chức sẽ trả lại trong sạch cho tôi.
Tần Mục khẽ cười nói, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
- Đối với sự thật trong thư nặc danh này, tôi cho rằng không thể chỉ nhìn vấn đề một cách đơn giản được, người viết chỉ là nặc danh, dùng suy đoán của mình thay thế sự thật. Có thể nói như vậy, chỉ đơn thuần văn chương viết về nhà máy Tinh Viên thì đã nhìn thấy chuyện không tưởng tượng nổi rồi.
Nhân viên ban thanh tra kỷ luật hỏi thăm Tần Mục có cái gì không hợp lý, Tần Mục lại ngậm miệng không nói chuyện, mọi người đưa ánh mắt ngầm hiểu lẫn nhau.
Tần Mục thản nhiên khiến cho nhân viên ban thanh tra kỷ luật đi sâu tìm hiểu nhiều hơn, lần này thành viên tổ chuyên án phi thường phức tạp, đội hình càng cường đại, xâm nhập dân gian vẫn có thể làm được. Nhưng mà bọn họ nghe được Tần Mục tại Quảng Châu nắm quyền dân công, nhất là Tần Mục ở trước mặt mọi người lập nhiều quân lệnh trạng, muốn nghiêm trị kẻ bắt cóc được đưa ra, cho dù nhân viên ban thanh tra kỷ luật tinh thần trọng nghĩa mười phần cũng biết rõ không hợp quy củ, nhưng vẫn nói thay Tần Mục.
Có ít người mặt ngoài công tác vẫn làm đủ, ban thanh tra kỷ luật cũng hiểu sâu đạo này. Có người biểu hiện ra bộ dáng hiền hòa nhưng sau lưng bộ dáng khác, che dấu tai mắt người ta rất có thủ đoạn. Nếu như đã tra được, bọn họ phát hiện có chút tra không ra, tìm hiểu nguồn gốc thì cao tầng tỉnh ủy lại mềm xuống.