Vì cái gì Tần Mục bóp cổ người khác lại buông ra ba bốn xí nghiệp đầu tư ở Phổ Thượng? Vì cái gì Tần Mục cự tuyệt cục chiêu thương xử lý đầu nhập nhân lực vào Phổ Thượng? Một vấn đề này xuất hiện trong lòng của mọi người, bắt đầu cân nhắc hương vị trong đó.
Tổ kiểm tra giống như đang tìm vàng vậy, nhanh chóng nắm rõ tình hình và báo cáo lên trên. Lời khai của Vương Bằng và chuyện khiếu nại cũng xuất hiện, những chuyện này đặt trong hội nghị thường ủy, chuyện hơn trăm dân công chơi gái đã bỏ qua một bên. Khu Phổ Thượng phát triển thế kinh người, ngay cả đoàn khảo sát của Hương Cảng cũng muốn tới đây phát triển, vì cái gì lại tới đây? Đó là vì Phổ Thượng có thể thu lợi, ai nhìn mà không đỏ mắt, ai nhìn mà không động tâm? Thời điểm này bí thư đảng ủy khống chế Phổ Thượng bị người ta tố giác có vấn đề, ăn hối lộ trái pháp luật, thị ủy nói phải giải quyết dứt khoát, sắc mặt của Phương Chấn Bang phi thường không tốt.
- Không thể oan uổng đồng chí tốt, cũng không thể buông tha sâu mọt. Tất cả mọi người nên phát biểu ý kiến của mình đi.
Phương Chấn Bang bình tĩnh nói ra. Bản tâm của hắn không muốn động Tần Mục, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Tần Mục tại Phổ Thượng lăn qua lăn lại rất có nghề, vào thời khắc mấu chốt động tới vị trí của Tần Mục thì tràng diện sẽ sinh ra sơ suất lớn, nhưng nếu chuyện này là thật, Phương Chấn Bang nhất định phải có động tác, tối thiểu nhất vị trí của Tần Mục ngồi không yên. Tuy Phương Thiên Nhu được đưa tới khu Phổ Thượng mục đích chính là vị trí của Tần Mục, nhưng bây giờ thời cơ vẫn không thành thục, nguy hiểm lại lớn chưa từng có, tối thiểu nhất cũng phải chờ tới khu Phổ Thượng phát triển rõ ràng, Phương Thiên Nhu vô kinh vô hiểm thượng vị mới xem như an toàn nhất.
Tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, đều có thể nhìn thấy Phương Chấn Bang đang đá bóng bất đắc dĩ. Quốc Thụy Tường chậm rãi nâng chung trà lên, hơi thổi thổi. Lúc này nhìn qua bí thư kiểm tra kỷ luật hệ của Phương Chấn Bang và ho khan một tiếng, nói ra:
- Chuyện này phải xử lý thận trọng, Phổ Thượng hai ba tháng qua vẫn còn tốt. Nói miệng không bằng chứng, hiện tại tổ kiểm tra lấy lời chứng, lại không có chứng cớ gì, tôi cho rằng nên chờ thêm một chút.
Hắn vừa dứt lời thì thường vụ phó chủ tịch lắc đầu, thấp giọng nói ra:
- Cho dù từ góc độ nào mà nói, Tần Mục ngồi ở vị trí này là không thích hợp. Tại sao lại xuất hiện chuyện người ta tố giác tập thể? Chuyện này khiến người ta suy nghĩ sâu xa a.
Đầu của Quốc Thụy Tường nghĩ một chút, câu này đúng là quá tốt. Vì cái gì Tần Mục bị người ta chọc lên? Người hơi có trí tuệ một chút đều hiểu đây là có người bức Tần Mục, người ta không chịu nổi mới đập nồi dìm thuyền tập thể cáo trạng. Người có năng lực sẽ ngăn cản đươc các âm thanh bất đồng, người không có năng lực mới bị người ta tố với tổ kiểm tra. Cho dù là loại nào cũng nói không tốt, Tần Mục làm bí thư khu phát triển nhưng không ép được, sao có thể đảm đương đại nhiệm? Hiện tại Phổ Thượng mới là khu phát triển đã có cáo trạng tập thể rồi, vậy sau này thì sao? Về sau đoàn Hương Cảng tới Phổ Thượng xây nhà máy, người địa phương và người Hồng Kông và người ngoại quốc có thể ở chung sao? Nếu Tần Mục áp không được thì mỗi người sẽ có người tới thị ủy tố giác sao?
Bí thư cục tuyên truyền lúc này nói ra:
- Tra thì nhất định phải tra, chuyện này nhất định phải làm cho ra lẽ. Nhưng mà bây giờ động Tần Mục thì Phổ Thượng rất không ổn.
Phương Chấn Bang nhếch mí mắt, những lời này nhìn thì đang nói chuyện giúp Tần Mục, kỳ thật đang ném đá xuống giếng với Tần Mục, thị ủy không có khả năng cho khu phát triển rối loạn, phải nghĩ ra biện pháp.
Cho tới nay bí thư cục tuyên truyền mới nói chuyện lần đầu tiên, nói rõ hắn bắt đầu dựa vào Quốc Thụy Tường. Phương Chấn Bang bất động, vẫn xem tài liệu trước mắt.
Người hai phái tranh đấu với nha, Phương Chấn Bang cùng Quốc Thụy Tường vẫn không nói một lời, ánh mắt cũng chưa từng nhìn nhau. Chuyện này cho dù có thật hay không, Phổ Thượng trên đầu sóng ngọn gió nhất định phải ổn định, không thể có chút sai lầm nào, nhất là đoàn khảo sát của Hương Cảng giờ phút này đã chính thức thông tri cho Phổ Thượng, sẽ tới nơi này trong tháng mười, trước khi bọn họ tới chuyện này nhất định phải có kết quả. Cho dù là kết quả rõ ràng hay mơ hồ, nhất định phải cho người của Hương Cảng có ấn tượng thật tốt, khiến cho bọn họ an tâm.
Song phương ngươi tới ta đi, sức mặt của Phương Chấn Bang càng thêm âm trầm. Quốc Thụy Tường nhíu mày, đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng. Dựa theo tính tình của Phương Chấn Bang thì không như vậy, hắn phải không có biểu lộ này mới đúng, hôm nay có bộ dáng tức giận và áp lực, thật sự không giống cách làm của Phương Chấn Bang xưa nay.
Âm hiểm! Quốc Thụy Tường tự nhạn mình khẩu phật tâm xà, nhưng Phương Chấn Bang càng là lão hồ ly. Lúc này đột nhiên nghĩ ra, trong nội tâm Quốc Thụy Tường thầm kêu không xong, bí thư cục tuyên truyền dựa sát vào hắn quá lộ liễu, đây cũng không phải là hiện tượng tốt. Vốn mười ba tên thường ủy thì bí thư thị ủy có thể tuyệt đối chiếm sáu phiếu trong đó, mà Quốc Thụy Tường sẽ có bố phiếu, ba phiếu còn lại sẽ nằm trong tay trung gian, giờ phút này một người dựa vào Quốc Thụy Tường, số phiếu hắn khống chế ít hơn Phương Chấn Bang một phiếu, Phương Chấn Bang cảm thấy nguy hiểm. Thoáng xuất hiện sai lầm thì quyền uy của bí thư thị ủy sẽ bị khiêu chiến. Bằng tính tình của Phương Chấn Bang chênh lẹch hai phiếu hắn còn chịu được, nhưng nếu như chỉ chênh lệch một phiếu, Phương Chấn Bang khẳng định sẽ có động tác. Quốc Thụy Tường cho tới bây giờ lấy ổn làm gốc, mặc dù dã tâm quá nhiều nhưng mà chuyện thăng bằng hắn phải nắm chắc.
Hôm nay trong thường ủy đã động, Quốc Thụy Tường vốn dựa vào vương bài là đoàn khảo sát Hương Cảng tới, làm cho Phương Chấn Bang ở thế khó xử, cuối cùng nhất là chọn vứt bỏ Tần Mục, nhưng mà hiện tại xem ra Phương Chấn Bang giải quyết chuyện trước khi đoàn khảo sát Hương Cảng tới và bảo trụ Tần Mục, đây là vì cái gì?
Quốc Thụy Tường lúc này hiểu ra. Phương Thiên Nhu tại Phổ Thượng, Phương Chấn Bang sẽ không khiến Phương Thiên Nhu tiếp nhận vị trí thực quyền có sai lầm. Tràng diện hiện tại chỉ sợ Phương Chấn Bang sẽ mang suy nghĩ áp xuống.
Quốc Thụy Tường nghĩ tới đây thì hơi nghiêng đầu qua, đúng vào lúc này Phương Chấn Bang cũng truyền tín hiệu cho Quốc Thụy Tường.
Cái nhìn này Quốc Thụy Tường hiểu tâm tư của Phương Chấn Bang. Tần Mục động hay không động thì Phương Chấn Bang không quá để ở trong lòng, nhưng mà nguyên nhân Tần Mục đi xuống không thể liên hệ tới khu Phổ Thượng. Trong lòng Quốc Thụy Tường rùng mình, Phương Chấn Bang thủ đoạn giấu được rất nhiều người a. Ý niệm trong đầu Quốc Thụy Tường hơi chuyển một chút, lập tức hiểu Tần Mục trong mắt Phương Chấn Bang không phải người tâm phúc gì, mà là cái đinh trong mắt. Phương Tù cùng Phương Chấn Bang có liên hệ, khiến cho lãnh đạo Phổ Thượng khoá trước không thể không bị đẩy đi, chuyện này khiến Phương Chấn Bang đã rất căm tức.