"Đoàng...Đoàng...Đoàng".Nhiều tiếng súng vang lên khiến cho khu rừng tĩnh lặng trở nên ồn ào.

Ái Linh cảm thấy ở ngay lồ ng ngực nhói lên, sau đó là cơn đau dần dần lan ra.

Khung cảnh xung quanh dần trở nên mơ hồ và rồi cô không còn nhớ gì nữa.

Khi tỉnh lại lần nữa Ái Linh chỉ thấy mình nằm ở một nơi trắng xóa.

Cô nhớ là mình đã bị bắn một phát xuyên tim rồi mà sao cô vẫn còn sống.

Trong thời khắc đó có một âm thanh vang lên một cách rập khuôn.

"Ký chủ, người đã tỉnh".

Ái Linh giật mình ngó xung quanh xem tiếng nói đó ở đâu, nhưng cô lại không thấy ai cả.Cô thấy kì lạ chẳng lẽ là nghe nhầm.

Sau đó âm thanh kì lạ đó lại vang lên lần nữa:

" Ký chủ người sẽ không thấy đc tôi.

Tôi là hệ thống thứ 690 trong chuỗi Hệ Thống Thăng Chức.

Tôi có nhiệm vụ là sẽ chỉ dẫn ký chủ đi đến các thế giới và hoàn thành các nguyện vọng của người ủy thác.

Sau khi hoàn thành các nhiệm vụ, người ủy thác sẽ đánh giá nhiệm vụ.Dựa theo đó hệ thống sẽ tổng kê số điểm và giá trị thuộc tính của ký chủ.Hệ thống đã cung cấp những thông tin cần thiết cho ký chủ nếu ký chủ có gì thắc mắc thì hãy hỏi ".

Ái Linh hỏi hệ thống

" Vậy....là ta chết rồi ".

Hệ thống rất tự nhiên mà trả lời

" Đúng, chết rồi ".

Nó đã chuẩn bị tâm lý để nghe ký chủ khóc lóc, la hét, van xin...Nó cũng đã suy nghĩ làm sao để khuyên ký chủ, để ký chủ đi làm nhiệm vụ một cách êm xuôi.

Nhưng điều nó không ngờ là cô thế mà lại bình tĩnh mà nói " À "

Hệ thống thật không dám tin vào mắt mình nữa, cô không hề giống như những người trước.Nó vừa cảm thấy mình thật may mắn khi hôm nay gặp được ký chủ rất là tĩnh lặng này.

Nhưng nó không biết trong lòng cô đang gào thét:

" Chỉ là tại nạn nghề nghiệp, chỉ là tai nạn nghề nghiệp, chỉ là tai nạn nghề nghiệp.....Á á á, làm thế quái nào mà chỉ đi làm thôi mà cũng chết nữa, ông trời còn có công bằng không vậy.Tại sao tui lại đi vào đúng cái ngày đó chứ đúng là xui mà, còn mấy thằng sát thủ hách dịch đó nữa.Tại sao lại giết mình, mình đâu phải là người trong gia đình đó đâu.Nếu mình mà có thể đội mồ sống dậy là mình sẽ chửi 18 đời tổ tông nhà tụi nó, nguyền rủa cái jj của tụi nó không thể dậy được nữa, con cháu sinh ra không có....".

Trong lúc đó hệ thống ở ngoài liên tục kêu cô khi thấy cô thất thần.Sau khi nghe tiếng hệ thống, cô liền hoàn thần và nhớ lại những chuyện hồi nãy.

Lúc này cô mới hỏi hệ thống

" Ý của ngươi là ngươi giống mấy cái hệ thống trong mấy bộ truyện ấy hả"

Sau khi nghe cô nói xong thì giữa không trung xuất hiện một cái bảng hình vuông trong đó là gương mặt không được vui của hệ thống, nó nói

"Ta làm sao mà giống với những hệ thống đó được.Ta là...".

Hệ thống sau khi suýt lỡ lời thì im bặt không còn nói nữa.Ái Linh cũng là một người biết điều vì thế nên cô cũng không hỏi.

Sau một hồi im lặng thì hệ thống lên tiếng

" Được rồi nếu ký chủ không có gì thắc mắc thì chúng ta sẽ chính thức vào chuyện chính "

Sau khi hệ thống nói xong thì giữa không trung xuất hiện một bảng số liệu

Số Hiệu:690

Tên: Trần Ái Linh ( thực tập)

Tuổi:26

Điểm Kinh Nghiệm: Chưa đạt yêu cầu

Thông minh: 70/200

Linh hồn: 60

Sinh mệnh:0

Võ lực:30

Mị lực:0

May mắn:20

Tinh thần lực:90

Kỹ năng: Chuyên viên trang điểm (trung cấp)

Sau khi nhìn bảng số liệu xong Ái Linh thật sự muốn đỡ trán.Tại sao chỉ số thông minh của cô lại thấp như vậy 70/200 chẳng phải là cô trở thành kẻ kém thông minh sao.Sau một hồi ổn định tâm trạng thì Ái Linh phát hiện ra vài điểm khác thường trong bảng số liệu của.

Ái Linh lập tức quay qua hỏi hệ thống

" Tại sao chỗ điểm kinh nghiệm lại để chưa đạt yêu cầu".

[...] 690 " Bởi vì người chỉ đang thực tập thôi nên chỗ kinh nghiệm mới để như vậy, khi nào người hoàn thành xong khảo nghiệm và trở thành nhiệm vụ giả sơ cấp thì nó sẽ....".

Chưa để hệ thống nói hết thì Ái Linh đã hỏi tiếp

" Vậy nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ ra sao".

Sau câu hỏi của mình thì hệ thống trầm mặc một lúc

"Một là nhận trừng phạt, hai thì sẽ hồn siêu phách tán"

[....] " Nhưng sau khi hoàn thành và thăng cấp tới một mức nhất định.Thì hệ thống sẽ cho ký chủ sống lại "

"Sống lại lần nữa" bốn chữ đó đã khiến cô có tinh thần lập tức đi làm nhiệm vụ liền luôn.

Cô lập tức hỏi hệ thống

" Vậy chừng nào ta đc làm nhiệm vụ".

[...] nghe xong thì cũng vui mừng nhưng nó cố gắng giả bộ làm bộ mặt bình thản

" Được thôi, nếu ký chủ đã muốn làm nhiệm vụ thì ta sẽ lập tức chuyển ký chủ đi.À mà khi xuyên qua thì sẽ hơi khó chịu nên ký chủ ráng chịu đựng ".

" quá trình chuyển tiếp - mở"

Khi hệ thống vừa dứt lời thì cô cảm thấy có một cổ lực hút linh hồn của cô vào.

Rồi sau đó cô cảm thấy dường như mình bị nén lại rồi nhét vào một cái hộp vậy.Hệ thống chết tiệt cô chỉ hỏi là khi nào làm nhiệm vụ chứ có nói là bây giờ làm đâu nó gấp giống như sắp đi đẻ vậy á..