Thần Y Thánh Thủ

Chương 990: Kết cục không ai dám tin

Có thể đánh chết cường giả tứ đẳng Liễu Bạch, lại phải hai người Thích Thành cùng Âu Nguyên Kiện Khang liên thủ mới có thể hoàn toàn chế phục, những điều này cũng đủ để chứng tỏ thực lực của Long Thủ Tứ tất nhiên ở trên tầm tứ đẳng, mà một chiêu đã đánh lùi Long Thủ Tứ như Kiều Dịch Hồng tự nhiên chỉ có thể là cường giả tứ đẳng.

Giới giới tu luyện nói cho cùng vẫn coi thực lực làm trọng, Kiều Dịch Hồng này vừa ra tay đã chứng minh Y Thánh Vũ Tông tuyệt không phải là hư danh.

Đám người lúc trước bởi vì thèm thuồng cây bàn đào vạn năm mà nổi lên lòng tham lam nay hầu như đều bị dội gáo nước lạnh, chung quanh nhất thời tĩnh lặng không một tiếng động, đám đông có vẻ rất khó xử.

Sau một hồi khó xử thì chính là phẫn nộ.

- Được lắm, là Triệu Lỗi hả!

Hiểu ra chính mình bị lợi dụng, chưởng môn tộc trưởng các thế gia môn phái sau khi lấy lại được tinh thần thì đều rối rít giận dữ kêu lên, bọn họ nhìn quanh mới phát hiện đương gia Triệu Lỗi của Triệu gia đã sớm không thấy tung tích.

- Không hay rồi, ngay cả Đỗ Húc của Đỗ gia mới đó mà cũng không thấy đâu nữa rồi!

- Còn cả tên phản đồ Long gia là Long Giang nữa, sao không thấy đâu cả? Hắn trốn đi đâu rồi, lại dám bày mưu với chúng ta như vậy!

. . . Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Chuyện Đỗ Húc mới vừa đó đã biến mất không thấy tăm hơi gì nữa cũng bị mọi người phát hiện, đối mặt với đám đông chỉ trích, đám đệ tử tép riu của Triệu gia chịu trách nhiệm tiếp đãi kia đã sớm sắc mặt trắng bệch, bọn họ bây giờ chính là đi cũng không được, ở lại cũng không xong.

- Tôi, chúng tôi cũng không biết Triệu gia ổng đi đâu rồi. . .

Ánh mắt chưởng môn tộc trưởng các thế gia môn phái nhìn họ cơ hồ có thể ăn thịt người, nhưng đám đệ tử Triệu gia này hiển nhiên cũng bị Triệu Lỗi che mắt, về hành tung của Triệu Lỗi họ thật sự không biết gì cả.

- Bọn họ nhất định là đi tranh đoạt bàn đào vạn năm rồi!

- Không sai, bọn họ chắc chắn đã đi rồi!

Kiều Dịch Hồng, phương trượng Thích Thành cùng gia chủ Âu Dương gia Âu Dương Kiện Khang đều ở đây, đám chưởng môn tộc trưởng này mặc dù kích động không thôi nhưng sau khi lên án công khai suốt nửa ngày thì ánh mắt cuối cùng vẫn là hướng về phía ba người bọn họ chờ đợi.

Phương trượng Thích Thành sau khi dùng thủ pháp độc nhất vô nhị của Thiếu Lâm chế ngự được Long Thủ Tứ đem trói gô lại thì tạm để đệ tử Thiếu Lâm bọn họ trông coi, chuẩn bị lát nữa mang đến Long gia giao cho Trương Dương xử trí. Còn Âu Dương Kiện Khang bên cạnh phương trượng Thích Thành thì vẫn có chút lo lắng, nhìn Kiều Dịch Hồng không yên lòng hỏi một câu:

- Kiều huynh, căn cứ theo kế hoạch của Long Giang, lúc này y sẽ dân Triệu Lỗi cùng Đỗ Húc đến chỗ bàn đào vạn năm sinh trưởng, không biết Trương tiền bối lần này có kế hoạch gì hay không?

Phương trượng Thích Thành lúc này lại nhìn về phía Kiều Dịch Hồng, trong mắt cũng lộ ra vẻ lo lắng tương tự.

Kiều Dịch Hồng khẽ mỉm cười, chuyện lần này không đáng phải lo chút nào, y biết rõ bàn đào vạn năm sinh trưởng dưới đất tuyệt đối an toàn, cho dù Triệu Lỗi đám Đỗ Húc lẫn Long Giang tổng cộng ba người thì cũng tuyệt đối không thể thể trộm được bàn đào vạn năm.

Long Giang dù chưa đoán ra chân tướng sự việc nhưng suy đoán của y đích thực là sai lệch rất nhỏ, chắc chắn là mấy người đi trước cướp đoạt bàn đào vạn năm như bọn họ chỉ có thể là tự chui đầu vào lưới —— phải biết rằng đại viên mãn của Thiếu Lâm là đại sư Thích Minh đang thủ dưới mặt đất, ba người bọn họ có xuống đó cũng làm được gì chứ?

- Mong hai vị yên tâm, đại viên mãn quý phái là đại sư Thích Minh đã nhận lời với Trương chưởng môn ở lại dưới mặt đất chỗ đó thay Y Thánh Trương gia bảo vệ bàn đào vạn năm, chỗ Long Giang, Triệu Lỗi, Đỗ Húc mới vừa đi đó, hoàn toàn chính là tự chui đầu vào lưới.

Kiều Dịch Hồng nhằm phía phương trượng Thích Thành mà khẽ giải thích một câu.

Phương trượng Thích Thành đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo hai tay tạo thành chữ thập mặc niệm một tiếng phật hiệu nam mô, mặc dù thân là phương trượng Thiếu Lâm nhưng ông ta cũng sẽ ủng hộ quyết định của đại sư Thích Minh.

Kiều Dịch Hồng dù nói nhẹ nhàng nhưng Âu Dương Kiện Khang cùng những chưởng môn tộc trưởng bên cạnh tất cả đều nghe thấy được.

Mọi người hầu như đều không khỏi khiếp sợ.

Đại viên mãn Thiếu Lâm, đại sư Thích Minh thậm chí đã chấp nhận thỉnh cầu của Trương Dương thay Y Thánh Trương gia bảo vệ bàn đào vạn năm, còn năm môn phái thế gia lớn là Chu gia, Hoa gia, Lý gia, Võ Đang, Ma Môn lại đồng thời rời khỏi Côn Lôn. Điều này chứng tỏ tối hôm qua cả Côn Lôn Sơn rung chuyển đích thực là do đại viên mãn các nhà tranh đoạt bàn đào vạn năm gây ra, nhưng kết quả trừ khả năng ai nấy lưỡng bại câu thương ra thì còn có một khả năng—— đó chính là toàn bộ đại viên mãn năm nhà bọn họ đều đã bại dưới tay Y Thánh Trương gia.

Lúc trước thì không ai tin nổi Y Thánh Trương gia có thể liên tiếp đánh bại đại viên mãn năm nhà, vì vậy họ mới đi tin lời Long Thủ Tứ, nhưng bây giờ. . .

Đông Bắc Tín Gia, vị đại hán Đông Bắc kia là người đứng dậy trước tiên, chắp tay với Kiều Dịch Hồng rồi hắng giọng nói:

- Kiều huynh, ta chính là Tín Điền Phong, người của Đông Bắc Tín Gia.

Kiều Dịch Hồng nhìn về phía vị đại hán Đông Bắc này chắp tay đáp lễ, đoạn lại đợi xem y muốn nói cái gì.

- Lúc trước tên phản đồ Long gia này có nói, ngũ đại thế gia rời khỏi Côn Lôn là bởi đại viên mãn của các nhà cùng hai vị tiền bối của quý phái tranh đoạt bàn đào vạn năm mà rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương, không biết. . . không biết chuyện này là thật hay không?

Dù là đại hán Đông Bắc, Tín Điền Phong cũng cảm thấy hỏi như thế rất không ổn, nhưng vẫn không nhịn được.

Lúc này, phía sau Tín Điền Phong các chưởng môn tộc trưởng tất cả đều dựng lỗ tai lên chờ nghe Kiều Dịch Hồng trả lời.

- Kiều thí chủ, bần ni là chưởng môn Tuyệt Trần của Phổ Đà Môn Nam Hải. Mọi người tụ họp ở Côn Lôn, cũng chỉ là muốn chiêm ngưỡng phong thái của kỳ bảo vạn năm sắp xuất thế, tuyệt không có ý tranh giành với Y Thánh Trương gia, cho nên kính xin Kiều huynh cho biết.

Chưởng môn của Phổ Đà Môn Nam Hải là Tuyệt Trần sư thái đứng dậy, có điều bà ta đã sớm đè nén sự thèm thuồng bàn đào vạn năm ở trong lòng xuống, chỉ đơn giản là tò mò kết cục của năm đại thế gia môn phái tranh đoạt bàn đào vạn năm mà thôi.

Thấy Tín Điền Phong cùng Tuyệt Trần sư thái đã đứng ra, các chưởng môn tộc trưởng kia lập tức vây lại phía Kiều Dịch Hồng, phương trượng Thích Thành cùng Âu Dương Kiện Khang.

Không chỉ mỗi Tín Điền Phong và Tuyệt Trần sư thái hai người họ tò mò, đám bọn họ cũng là vô cùng tò mò. Mặc dù đã có không ít người mơ hồ đoán ra chân tướng, nhưng ai nấy vẫn hy vọng có thể nghe Kiều Dịch Hồng của Y Thánh Vũ Tông chính miệng nói ra, đại viên mãn các nhà tranh đoạt bàn đào vạn năm rốt cuộc là có kết cục ra sao.

Kiều Dịch Hồng thở dài, những người này sở dĩ dễ dàng bị mưu kế của Long Giang đầu độc như vậy, xét cho cùng cũng là vì sức hút của bàn đào vạn năm đối với bọn họ quá lớn, nếu như trong bọn họ còn ai có ý đồ mượn cơ hội sanh sự thì cũng sẽ là một chuyện rất phiền phức. Dù sao đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa Long Giang và Triệu Lỗi về cơ bản đã nói ra chân tướng sự tình, giấu diếm hay không giấu diếm thì cũng giống nhau, chi bằng cứ nói thẳng ra lại tạo tác dụng kinh sợ.

- Không sai, đêm qua chấn động dị thường ở Côn Lôn quả thật là bởi vì các thế gia môn phái lớn tranh đoạt bàn đào vạn năm mà đấu đá lẫn nhau.

Kiều Dịch Hồng hít sâu một hơi, quay ra phía đám đông rồi bỗng mở miệng nói tiếp:

- Cụ thể chi tiết ra sao thì thứ cho tại hạ lúc đó thấy không được rõ, nhưng kết quả thì đúng là năm vị đại viên mãn của Chu gia, Lý gia, Hoa gia, Võ Đang Ma Môn, vì cùng Trương gia chúng tôi tranh đoạt bàn đào vạn năm mà không ngại liên thủ đối kháng, nhưng cuối cùng vẫn thua trong tay Trương chưởng môn của Y Thánh Vũ Tông ta, sau đó rối rít thua chạy, còn đại sư Thích Minh của Thiếu Lâm thì giữ vững liên minh với Y Thánh Vũ Tông mà thôi ý định tranh đoạt bàn đào vạn năm.

Kiều Dịch Hồng bản thân trung khí mười phần, lời này nói ra lại càng hào khí vạn trượng, hãnh diện vô cùng.

Điều này cũng không thể trách y kiêu ngạo, đổi lại là ai cũng đều không thể không vì Y Thánh Vũ Tông mà kiêu ngạo, thử nghĩ mộtchút là thấy ngay, cả giới tu luyện Trung Hoa còn có ai làm được như Trương Dương?

Còn hôm nay y chính là người hộ pháp của Y Thánh Vũ Tông, Y Thánh Vũ Tông càng lợi hại thì y lại càng có thể diện, cho nên lúc y đang nói những lời này cũng cảm thấy hãnh diện một cách tự nhiên.

Dĩ nhiên là y không thể nào đem chuyện Trương lão gia tử trọng thương chưa lành, mà Trương Dương giờ phút này nội kình suy yếu nói ra đây.

- Phù! !

Phương trượng Thích Thành cùng Âu Dương Kiện Khang hai người dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng tai nghe đến vẫn còn một trận đầu váng mắt hoa, thấy không thể nào tin nổi.

Về phần Đông Bắc Tín Gia Tín Điền Phong thì lui vội về phía sau một bước đụng vào Tuyệt Trần sư thái, lúc này đã sắp đứng không vững mà té ngã trên mặt đất.

Còn phất trần trong tay Tuyệt Trần sư thái cũng theo đó rơi xuống, bà ta cũng không màng nhặt lại, cũng không hề trách tội Tín Điền Phong thất lễ, chẳng qua là trợn mắt há hốc mồm, thật lâu nói chẳng nên lời.

Hai người bọn họ đều vì lời nói của Kiều Dịch Hồng mà khiếp sợ tột cùng nên mới có thể dẫn đến bộ dạng thất thố như vậy.

Đám người phía sau bọn họ thì lại càng không cần phải nói, lúc này bên trong nơi đồn trú của Triệu gia Tây Bắc dù chỉ là cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được rõ ràng.

Lấy sức một nhà mà liên tiếp đánh bại ngũ đại thế gia môn phái, thực lực như vậy thật sự là quá lợi hại, quá biến thái rồi.

Có thể nói, đây là một kết cục không ai dám tin, bởi vì nó đã vượt ra khỏi phạm vi tưởng tượng của họ, suốt trong lịch sử Trung Hoa cũng chưa hề nghe nói có một thế gia môn phái nào có thể cùng lúc chống lại ngũ đại thế gia môn phái vây công.

Nếu như nghiêm túc mà nói thì Y Thánh Trương gia đây là lần thứ hai làm được điểm này rồi.

Lần trước đối đầu với liên minh ngũ đại thế gia môn phái, bảo vệ Long gia; mà lần này lại là đánh bại ngũ đại thế gia môn phái, làm cho bọn họ phải thối lui ra khỏi hàng ngũ tranh đoạt bàn đào vạn năm lần này.

Đối đầu thì còn có thể tiếp thu, nhưng nếu là nói đánh bại. . . thì các chưởng môn tộc trưởng thế gia môn phái ở đây đã không thể tiếp tục tưởng tượng thêm nữa.

Có thể nói, Y Thánh Trương gia sáng lập Y Thánh Vũ Tông đến bây giờ cho dù không có được bàn đào vạn năm thì cũng đã hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất môn phái, đệ nhất thế gia trong giới tu luyện Trung Quốc.

Huống chi, bây giờ ngay cả Thiếu Lâm là phía duy nhất còn thực lực tranh đoạt bàn đào vạn năm mà cũng lại lui binh thì còn ai có bản lãnh cùng Y Thánh Trương gia tranh đoạt bàn đào vạn năm?

Bây giờ, đã không một ai còn có bụng đi tranh đoạt bàn đào vạn năm nữa rồi, đối mặt với môn phái thế gia mạnh như vậy, bọn họ cũng không muốn đắc tội, rất nhiều chưởng môn tộc trưởng các thế gia môn phái đã bắt đầu có ý rút lui, chuẩn bị mang theo đệ tử của mình rời khỏi Côn Lôn.

Ngay cả năm thế gia môn phái lớn nhất cũng đã rời khỏi Côn Lôn, bọn họ cho dù có nhiều cường giả tứ đẳng hơn nữa thì đã làm sao chứ? Y Thánh Vũ Tông tùy ý cử ra một người đã có thực lực tứ đẳng rồi, chớ đừng nói chi là những người đã sớm nổi danh ở giới tu luyện như Trương Đạo Phong, Trương Vận An.

Ở đây có không ít người thậm chí đã lặng lẽ rời khỏi trú địa của Triệu gia Tây Bắc, lập tức chuẩn bị khởi hành, rời khỏi chốn thị phi này.

Kiều Dịch Hồng cũng không ngờ lời nói của mình lại có hiệu quả như vậy, nhưng y vẫn chưa quên bây giờ vẫn chưa phải là lúc để cao hứng, cho nên vẫn nhìn về phía phương trượng Thích Thành và Âu Dương Kiện Khang.

- Phương trượng Thích Thành, Âu Dương huynh. Tiếp sau đây xin giúp tôi đem tên phản đồ của Long gia Long Thủ Tứ áp tải trở về Long gia. Vả lại, bây giờ tôi cũng cần trở về Long gia báo cho Trương chưởng môn biết tung tích của Long Giang, chuyện y cùng với Triệu Lỗi, Đỗ Húc mới vừa tiến đến chỗ bàn đào vạn năm nơi.