Tam đại linh thú làm sao có thể thỏa mãn tâm nguyên của đám linh hầu này, Vô Ảnh phóng nội lực, Tia Chớp phóng độc khí, hai chân Truy Phong bay nhanh như thiểm điện!
Sự chênh lệch thực lực ở linh thú rất rõ ràng, hơn nữa Truy Phong, Vô Ảnh, Tia Chớp vừa nãy căn bản không được chen tay vào trận đấu của Trương Dương với Đại viên mãn, lúc này thực lực đang ở đỉnh cao, 4 con linh hầu nhanh chóng bị đánh bay lên không trung, chẳng còn đường sống.
- Chít chít!
Cùng với tiếng kêu thảm thiết, 4 con linh hầu đều rơi xuống hồ nước dưới gốc cây anh đào Kim sắc, vô số bọt nước nổi lên.
Cố gắng bơi khỏi hồ nước, 4 con linh hầu ướt như chuột lột, vô cùng chật vật, lúc này chúng mới thoát khỏi sự hấp dẫn của quả đào xanh kia, biết mình căn bản không có đủ thực lực để cướp được bàn đào vạn năm
4 con linh hầu liếc mắt nhìn nhau, chúng nó đã bắt đầu có ý định chạy trốn, nhưng mà lúc này chúng nó lại quên, khoảng cách của chúng với 2 con Tam nhãn thú quá gần.
- Grừ!!!!
Con Tam nhãn thú màu xanh đang phủ phục trên người Tam nhãn thú màu xám trắng, rống lên, bắt đầu chú ý đến 4 con linh hầu bị tam đại linh thú đánh bay đang ở gần mình.
Phì phò.
Không đợi 4 linh hầu kịp có phản ứng, Tam nhãn thú màu vàng đã phun ra một ngụm khói độc, làn khói độc màu đen trong nháy mắt đã vờn quanh cơ thể bọn chúng.
- Chít chít chít—Chít chít chít!
4 con linh hầu không tránh kịp đã hít khói độc đen kia vào bụng. Tam nhãn thú đứng đầu trong Thập đại độc vật đâu phải danh hảo, mấy con linh hầu này vừa hít phải 1 hơi, tứ chi lập tức co giật, ngã lăn ra, chết ngay tức khắc.
Dù đã trở thành xác chết nhưng từ miệng mấy con linh hầu vẫn còn bay ra một đám khói đen. Xem ra độc của Tam nhãn thú vẫn đang ăn mòn lục phủ ngũ tạng của chúng.
- Dương Dương, hai con Tam nhãn thú này là thủ hộ giả của bàn đào vạn năm!
Ông cụ đã nhìn rõ tình hình ở đây, cũng phát hiển ra gốc đào Kim sắc đang treo ngược trên đầu, vô cùng kích động, dĩ nhiên cũng phát hiện luc này hai con Tam nhãn thú kia đã suy yếu
Tam nhãn thú với bất kỳ môn phái nào cũng có ý nghĩa không hề tầm thường, huống hồ ở đây có những 2 con.
Bản thân chúng là linh thú có sức mạnh cường đại trong giới tu luyện, khắp người đều là báu vật. lại thêm con mắt thứ ba của chúng chính là thuốc dẫn quan trọng để cường giả tầng 4 Đại viên mãn có thể thăng tiến lên tầng năm, đối với Đại viên mãn mà nói sức hấp dẫn, có thể nói cũng không thua gì bàn đào vạn năm kia/
- Dương Dương, con cần phải nắm chắc thời gian phục hồi thực lực, mấy Đại viên mãn bên ngoài sẽ nhanh chóng đuổi đến, trước khi họ đuổi đến chúng ta phải giết được Tam nhãn thú này!
Ông cụ kích động nói với Trương Dương, báu vật Tam nhãn thú khiến ông cụ nhất thời cũng khó kìm chế được kích động lấy con mắt thứ ba của Tam nhãn thú chế tạo thuốc.
- Grừ!!!
Tam nhãn thú màu vàng cảm nhận được dụng ý của ông cụ, nó đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm ông cụ và Trương Dương. Lúc này, ánh mắt của nó đã không còn ôn hòa nữa, trong con mắt thứ 3 tràn đầy lửa giận.
Hóa ra là người đến cướp thiên tài địa bảo, dù trợ giúp chúng giết đám linh hầu xảo quyệt nhưng cuối cùng vẫn là muốn cướp đi thiên tài địa bảo, lại còn không chịu buông tha cho nó nữa chứ.
- Grừ!!! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Con Tam nhãn thú màu trắng xám muốn đứng dậy, nhưng năng lượng bạo phát phản phệ đã khiến nó rất suy yếu. lần này, tuổi thọ của nó không biết đã giảm bớt bao nhiêu năm nữa.
Ngay tại thời điểm ông cụ không kìm được muốn động thủ, Trương Dương khẽ lắc đầu, hắn chỉ chỉ Tam nhãn thú màu vàng, không cần nói cũng biết.
Ông cụ hơi sửng sốt, nhìn theo ngón tay của Trương Dương, nhìn kỹ Tam nhãn thú màu vàng cuối cùng đã hiểu, vì sao Tam nhãn thú màu vàng lại suy yếu như vậy.
- Cái này…
Ông cụ cũng do dự, nếu đối phương chỉ là bảo vệ bàn đào ngàn năm ý đồ chiếm làm của riêng, vậy thì mọi người tranh giành nhau để cướp cho được thiên tài địa bảo cũng không có gì đáng trách.
Nhưng giờ đối phương lại đang mang thai, tình hình này…
Trương Dương cười khổ, hắn hiểu rõ lão tổ tông nhà mình đang do dự, ngay từ đầu chẳng phải hắn cũng do dự vì điều đó sao?
- Gừ!!!!
Ánh mắt của Tam nhãn thú Đại viên mãn kia bỗng lộ vẻ tuyệt vọng, rên lên 1 tiếng, nhìn phía sau Trương Dương và ông cụ.
Cùng lúc đó, Trương Dương và ông cụ quay ra sau, 4 vị Đại viên mãn của Lý gia, Hoa gia, Thiếu Lâm, Võ Đang rốt cuộc đã tìm được nơi này.
- Cụ Trương, Trương huynh, các người thật là, không cho các người vào bình nguyên Long gia chúng ta thì thôi đi, giờ còn đi tìm bàn đàtruyenfull.vnj năm nữa, nếu không phải mấy người chúng ta cảm nhận được dao động năng lượng, e là đã bị các người làm cho hồ đồ mất rồi!
Lý Kiếm Nhất đi đầu, thấy Trương Dương và ông cụ Trương Bình Lỗ, ánh mắt lóe lên đạo tinh quang, chắp tay 2 tay chào hỏi 2 người, sau đó gã liếc nhìn Trương Dương và ông cụ, thấy bên đó và tam đại linh thú đang giằng co với 2 con Tam nhãn thú.
- Cái này, cái này…
Lý Kiếm Nhất chấn động, trong giây lát không còn giữ được vẻ ung dung, chỉ vào 2 con Tam nhãn thú không nói nên lời.
- Là Tam nhãn thú!
Hoa Phi Thiên tiến vào lòng đất luôn cẩn thận tìm kiếm, sau khi tới đây ánh mắt của y đã nhìn chằm chằm vào 2 con Tam nhãn thú kia, giành trước 1 bước, kinh ngạc kêu lên.
- Đúng là Tam nhãn thú!
Đại viên mãn Võ Đang cũng kinh ngạc kêu lên, cuối cùng ngay cả Thích Minh Đại sư cũng lộ ánh mắt không thể tin được.
Bọn họ là những Đại viên mãn lâu đời, dĩ nhiên hiểu được ý nghĩa của Tam nhãn thú đối với một môn phái, có thể nó, có Tam nhãn thú, bọn họ có hy vọng thăng tiến Đại viên mãn.
Ngay cả ông cụ nhìn thấy Tam nhãn thú cũng khó giữ được điềm tĩnh, bọn họ dĩ nhiên không thể điềm tĩnh tự nhiên.
- Đúng là Tam nhãn thú!
Đại viên mãn Chu gia và Đến Vạn Phương sau khi bước đến đã nhìn chằm chằm Tam nhãn thú, không che giấu được tia tham lam trong ánh mắt.
Bản thân họ đứng cuối, chưa đến thời điểm mấu chốt tuyệt đối không ra tay, nhưng sau khi nhìn thấy Tam nhãn thú, họ không thể đứng ở sau nữa rồi.
2 con Tam nhãn thú này không giống như bàn đào vạn năm chưa chín kia, nếu đến muộn, e là ngay cả 1 cọng lông của Tam nhãn thú cũng chẳng có được.
Bàn đào vạn năm chưa chín, nhưng tám đại viên mãn đã tề tựu đông đủ rồi!
Chẳng trách con Tam nhãn thú màu trắng xám lại lộ ánh mắt tuyệt vọng, hiện nay tất cả các Đại viên mãn của giới tu luyện giả đã tề tựu đủ. Chỉ mình Trương Dương đã khiến nó không thể ứng phó, hiện 8 vị Đại viên mãn tề tựu đủ, dường như nó đã thấy được kết cục của mình và vợ con rồi.
- Gừ!
Tam nhãn thú màu trắng xám ốc không mang nổi mình ốc nhưng vẫn bảo vệ Tam nhãn thú màu vàng ở sau lưng mình, cố gắng đứng dậy, do cơ thể đã vô cùng suy yếu nên suýt ngã xuống đất làm chấn động một tầng bụi đất, lộ rõ hoàn toàn sự suy yếu của mình.