Thần Y Thánh Thủ

Chương 1005: Nó nếu dám tới, tôi dám chém giết nó ngay

Bất kể như thế nào, chỉ cần vượt qua thiên kiếp là tốt rồi, Trương Dương không có nghĩ nhiều như vậy, hắn cúi người xuống kiểm tra Long Phong và Long Hạo Thiên một chút, Long Phong chỉ là bởi vì đứng quá gần trung tâm của thiên kiếp nên không thể chịu đựng nỗi áp lực của kiếp lôi này cho nên ngất đi, chỉ cần qua một thời gian ngắn tự nhiên sẽ tỉnh, còn Long Hạo Thiên vẫn là vì trước đó sử dụng Hoá Long Công sinh ra một chút di chứng, hơn nữa lần này thu được áp lực của kiếp lôi, tu vi một lần nữa lại rơi xuống, chỉ sợ tỉnh lại cũng chỉ có thực lực nội công trên dưới nhất tầng.

- Yên tâm đi, bọn họ chỉ hôn mê mà thôi, qua một thời gian ngắn tự nhiên sẽ tỉnh lại. Đúng rồi ông ngoại, Tam Nhãn Thú màu vàng được bố trí ở nơi nào?

Sau khi xác định Long Hạo Thiên và Long Phong tuyệt đối không có nguy hiểm tính mạng, Trương Dương nhìn ông ngoại Trương Đạo Phong, khẽ hỏi một câu.

Tuy rằng ông cụ hiện tại không thích hợp trực tiếp ăn Bàn Đào Tiên đan, nhưng nhưng bây giờ có thể dùng Bàn Đào tiên đan trợ giúp Tam Nhãn Thú màu vàng thuận lợi sinh sản, chỉ có điều không biết lúc trước ăn linh đan dược để giữ bào thài liệu có hiệu quả hay không, nếu như vượt qua Tiểu Tam Nhãn thú hôm nay liền có thể xuất thế.

- Ông dẫn con đi xem.

Trương Đạo Phong đi tới, vừa lúc bọn họ cũng phải đi thông báo cho Kiều Dịch Hồng biết thiên kiếp đã chấm dứt, cũng để cho bọn họ dẫn đệ tử của Long gia về, dẫn Trương Dương đi gặp Tam Nhãn Thú màu vàng cũng là chuyện tiện thể.

Lúc này Trương Vận An giúp Khúc Mỹ Lan dẫn Long Phong, Long Hạo Thiên về phòng nằm xong, đúng lúc đi ra thấy Trương Đạo Phong muốn dẫn Trương Dương đi bình nguyên Long gia.

- Vận An, Mỹ Lan, hai người các ngươi cũng nên đi, có Thích Minh đại sư lưu lại giúp tôi, nơi này không có vấn đề gì.

Lúc này ông cụ Trương Bình Lỗ đột nhiên nói với Trương Vận An và Khúc Mỹ Lan, sau khi hai người hơi sửng sốt lập tức hiểu được.

Ông cụ mặc dù bị thương chưa lành, thân thể suy yếu, nhưng lúc này khuôn mặt lại hồng hào, rõ ràng cho thấy muốn cùng bạn già Thích Minh đại sư tâm sự, nói chuyện phiếm.

Trương Dương có thể vượt qua thiên kiếp thăng cấp ngũ tầng. Có nhiều ích lợi đối với Thiếu Lâm, liên quan tới Trương Dương, ông ta cũng có nhiều lời muốn nói chuyện với ông cụ.

Trương Vận An và Khúc Mỹ Lan gật đầu, bọn họ cũng biết hai vị Đại viên mãn nối tiếng từ xưa trong cuộc đời này có thể thấy Trương Dương đột phá ngũ tầng vượt qua thiên kiếp, nhất định có rất nhiều lời muốn nói, cũng không muốn lưu lại quấy rầy hai vị lão nhân này.

Trong giây lát, Trương Dương đứng thẳng người, nhìn về hướng Đông Nam, mà phương hướng này, chính là đối diện với phương hướng của Trường Bạch Sơn.

********************************

Trường Bạch Sơn, Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên sớm đã khổ không thể tả, xa xa nhìn lại bọn họ cũng đã cảm thấy uy thế còn lại của lôi kiếp này cũng tiêu tan vô hình.

Điều này nói rõ chín tầng thiên kiếp đã qua rồi, mà bọn họ một số Đại viên mãn cũng đều cảm nhận được có một số mệnh mới hồi sinh phóng lên trời, cái này chính là dấu hiệu của cao thủ ngũ tầng ra đời.

Hiện giờ hết thảy đã kết thúc. Trong lòng bọn họ đã nắm chắc đáp án cuối cùng.

Người độ kiếp chính là Trương Dương, người đưa tới tám đạo lôi kiếp này cũng chỉ là Trương Dương, quan trọng nhất là Trương Dương một mực đối chọi tám đạo kiếp lôi cực mạnh không gì sánh được và đã thành công độ kiếp, đột phá Đại viên mãn thăng cấp ngũ tầng.

- Hoa huynh, cái thiên kiếp này chưa từng nghe nói qua có số chẵn, từ trước đến nay đều số lẻ, vì sao Trương Dương thiên kiếp này cũng chỉ có tám đạo kiếp lôi?

Lý Kiếm Nhất không kìm nổi đã ra tiếng hỏi thăm một phen, nhưng Hoa Phi Thiên cố tình lắc đầu, anh ta nào biết tại sao xuất hiện loại tình huống này?

Trung Quốc đã bao nhiêu năm không có thiên kiếp xuất hiện, không có cao thủ ngũ tầng ra đời. Cho dù ai cũng không thể phỏng đoán Trương Dương trải qua thiên kiếp lần này. Hoặc là nói, hai người bọn họ căn bản không có tư cách đi xem chín tầng thiên kiếp lần này của Trương Dương, đương nhiên không biết được hết tất cả trong đó

- Hoa huynh.

Lý Kiếm Nhất đột nhiên cắn chặt răng, anh ta nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hoa Phi Thiên. Dường như rất khó mở miệng nói ra.

- Lý huynh có chuyện cứ nói đừng ngại, hiện giờ Thục Sơn Lý gia của anh và Trường Bạch Sơn Hoa gia sớm kết thành một chỗ. Tuy hai mà một, cũng chỉ có như vậy mới có thể miễn cưỡng chống cự lại cơn thịnh nộ sau này của Y Thánh Trương Gia.

Sắc mặt của Hoa Phi Thiên bầm đen, nhưng trên thực tế trong lòng của ông ta đã bắt đầu trù tính, rốt cuộc làm thế nào đến Long gia nhận lỗi với người của Y Thánh Trương gia, mới có thể tiêu trừ lửa giận trong lòng của Trương Dương và Trương Bình Lỗ khi còn ở trong lòng đất.

- Vậy tôi cứ việc nói thẳng rồi, chắc hẳn Lý gia của tôi và Hoa gia của anh, cho dù xuất ra nhiều thiên tài địa bảo, Thần Binh pháp bảo nữa, cũng khó có thể dập tắt lửa giận của Y Thánh Trương gia, mà hiện giờ Trương Dương không ngờ thật sự độ kiếp thành công, thăng cấp ngũ tầng, sau này hai nhà chúng ta tuyệt đối không thể tránh khỏi sự trả thù của hắn, không bằng thừa dịp Trương Dương giờ phút này vừa mới vượt qua thiên kiếp, hắn ắt suy yếu, chúng ta mời vị tiền bối kia ra tay, nhân cơ hội chém giết, vĩnh viễn tuyệt hậu ——

Lý Kiếm Nhất vẫn không nói gì, sắc mặt Hoa Phi Thiên biến đổi lớn, ông ta chẳng quan tâm sự suy yếu của mình, vội đưa tay ra chụp lấy tay của Lý Kiếm Nhất, tiếp theo cẩn thận quay đầu nhìn, lúc này mới thở dài một hơi.

Tiếp theo Hoa Phi Thiên hung hăng trợn mắt nhìn Lý Kiếm Nhất, thấp giọng nổi giận nói:

- Lý huynh, những lời này ngàn vạn lần không nên nói lung tung, Kim Quan Mãng thập nhị quan là Linh Thú ngũ tầng, cao ngạo dữ dội biết bao? Anh nói như thế chẳng phải là đang sỉ nhục nó, nếu để cho nó biết, tôi có thể cứu không được anh.

Mặt của Lý Kiếm Nhất trắng bệch, nghe xong những lời của Hoa Phi Thiên lập tức hiểu được.

Trung Quốc đều không phải chỉ có con Kim Quan Mãng thập nhị quan là Linh Thú ngũ tầng, mỗi con Linh Thú ngũ tầng đều có phân chia địa bàn của mình, đối với bọn chúng mà nói loài người liệu có đột phá ngũ tầng cũng không có chút liên quan gì với bọn chúng. Như thế, Kim Quan Mãng thập nhị quan làm sao có thể sẽ chủ động đi đối phó với Trương Dương vừa mới đột phá thiên kiếp.

Ầm ầm.

Vào thời khắc này, Trường Bạch Sơn đột nhiên có mây đen dầy đặc, lôi vân nổi lên, bầu trời vốn trong xanh bỗng có chút ảm đạm.

Một bóng dáng thon dài không ngớt bay qua bay lại trong đám mây đen, có tư thế dữ tợn.

Hoa Phi Thiên nhìn đến choáng váng, ông ta cũng nhìn thấy được, bóng dáng kia trong không trung có tư thế rời khỏi hướng Tây Bắc của Trường Bạch Sơn.

Tây Bắc, không phải là chỗ dãy núi Côn Lôn Sơn, cũng không phải là chỗ đại bản doanh của bình nguyên Long gia, làm sao có thể có cái gì khiến cho Linh Thú ngũ tầng này chú ý, bất ngờ có thái độ khác thường rời khỏi Trường Bạch sơn?

Hoa Phi Thiên và Lý Kiếm Nhất nhìn nhau, trong mắt bọn họ đột nhiên toát ra sự vui sướng, Kim Quan Mãng thập nhị quan này nếu tiến đến Tây Bắc, như vậy ngoại trừ Trương Dương vừa mới thăng cấp ngũ tầng ra còn ai có thể hấp dẫn sự chú ý của nó?

Phong Vân của Trường Bạch Sơn biến hóa, Dẫn Long Sơn bên trong không xa cũng rồng gầm đại chấn, ý muốn cảnh cáo, hòn đảo nhỏ Nam Hải nào đó, sóng thần kinh thiên kia cũng trở nên an tĩnh, đối với lần này không còn bình luận gì nữa.

Sau khi sóng thần của Nam Hải bất ngờ hồi phục yên tĩnh, conKim Quan Mãng thập nhị quan này ở trên không của Trường Bạch Sơn dương dương tự đắc, ở trong mây đen bơi lội giống như bàn quyền thân thể, miệng liên tiếp phun lưỡi rắn hướng về Tây Bắc, không đếm xỉa đến phản ứng của Dẫn Long Sơn, tư thế trực tiếp rời khỏi hướng về Tây Bắc.

Sát ý đầy trời như nước ngập Kim Sơn, thổi quét Trường Bạch Sơn, một số đệ tử của Lý gia và Hoa gia kia vừa mới tỉnh lại từ trong cơn mê, lại bị sát ý này nuốt chửng, lại lần nữa sợ đến bất tỉnh, mà ngay cả sắc mặt của Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên cũng trắng bệch, cả người khẽ run.

- Tiền bối, tiền bối đây là... Đây là chuẩn bị xuất thủ sao?

Mặc dù sợ tới mức lạnh run, nhưng Lý Kiếm Nhất vẫn hưng phấn như cũ, đứt quãng nói.

Cả người Hoa Phi Thiên khẽ run, nhưng trong đó cũng có cảm xúc vui mừng, trong mắt anh ta hiện lên một đạo tinh quang, không kìm nổi gật đầu nói:

- Xem ra thật là như vậy.

Bóng dáng thon dài trên không kia căn bản không để ý tới ý tứ của Hoa Phi Thiên và Lý Kiếm Nhất, nó tràn đầy miệt thị với hai người này, căn bản không đáng để nhìn.

Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên làm sao có thể đoán được ý tứ của Kim Quan Mãng thập nhị quan, Trương Dương tuy giết đồng loại con cháu của nó, nhưng thế giới này cá lớn nuốt cá bé, huống chi bản thân nó hiểu nhất đạo lý Linh Thú này?

Mặc dù nó trở thành Linh Thú ngũ tầng cũng sẽ không vì vậy mà đuổi theo giết Trương Dương, chỉ cần Trương Dương mãi không bước lên địa bàn Trường Bạch Sơn của nó, nó cũng lười đi phản ứng nhân loại này.

Hiện giờ đột nhiên bày ra sát ý này với hắn, đây không phải trả thù Trương Dương mà là muốn nhòm ngón chai thuốc Ngọc Bích kia trong tay của Trương Dương.

Cho dù có chuyên chở chai thuốc ngọc bích, có thể không có cách nào ngăn cản linh khí trong đó, phát ra khắp nơi, hai quả Bàn Đào Tiên đan còn lại nấp ở trong đó.

Đây chính là nhờ Bàn Đào Tiên đan mới thành công vượt qua thiên kiếp, nó mới là đồ vật hấp dẫn con mười hai quan Kim Quan Mãng này nhất.

Bên kia Nam Hải sớm gió êm sóng lặng, đối với cái này chẳng thèm ngó tới; mà vị kia của Dẫn Long Sơn và Trương Dương có nhiều ít quan hệ, tuy rằng Bàn Đào Tiên đan có sự hấp dẫn thật lớn, nhưng cũng không đến nỗi khiến cho nó ra tay cướp đoạt.

Tuy khác biệt với con Kim Quan Mãng thập nhị quan, Trương Dương vốn có thù hận với nó, giờ phút này lại có Bàn Đào Tiên đan trong tay, nó không lý gì không ra tay.

Mà giờ khắc này, đúng là Trương Dương đang cảm nhận được cổ sát ý này, đột nhiên trong phút chốc quay đầu lại hướng Đông Nam.

Ngoại trừ sát ý đến từ Trường Bạch Sơn, còn có một người hấp dẫn sự chú ý của Trương Dương, có một lão nhân không xa mà đến, dưới chân như cưỡi mây đạp gió, tiến triển cực nhanh lặn lội đường xa chạy đến Côn Lôn Sơn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Lão nhân này Trương Dương cũng không xa lạ gì, ông ta chính là lão nhân ngày đó ở Nhạn Minh Sơn cứu mạng hắn đồng thời còn hứa hẹn tiễn đưa một món nợ ân tình cho hắn.

Vào giờ phút này Trương Dương mới hoàn toàn thấy rõ, lão nhân này đương nhiên là một cao thủ ngũ tầng khác của Trung Quốc, hơn nữa còn là một vị cao thủ ngũ tầng nỗi tiếng từ xưa.

Sự xuất hiện của ông ta, lại thành công ngăn lại động tác của con Kim Quan Mãng thập nhị quan kia ở Trường Bạch Sơn.

Có người lại muốn bảo vệ cho vị cao thủ ngũ tầng mới thăng cấp kia?

Con Kim Quan Mãng thập nhị quan kia dừng trên không trung, sau một lúc lâu, trong đôi mắt nó lộ ra ánh sáng lạnh, tỏ thái độ khinh thường đối với Trương Dương hay là đối với cao thủ ngũ tầng mới xuất hiện kia.

Cuối cùng, mây đen trên bầu trời của Trường Bạch Sơn cũng tán đi, bóng dáng trong đám mây mù kia cũng biến mất không thấy gì nữa.

Sát ý đầy trời này, cuối cùng cũng tiêu tan theo, không lâu đã kết thúc.

Bình nguyên Long gia, Kỳ Môn đại trận kia không cách nào ngăn cản lão nhân này, ông ta không cần tốn nhiều sức liền tiến vào bình nguyên Long gia.

- Người trẻ tuổi, nó muốn giết cậu cướp đi Bàn Đào Tiên đan, nếu như cậu cầu tôi, tôi liền trả lại cậu ân tình, bảo vệ cậu cho đến khi cậu bình phục, như thế nào?

Một thanh âm với phương thức truyền âm truyền vào tai của Trương Dương.

- Cho dù tôi hiện tại rất suy yếu, nhưng nó dám tiến đến tôi không?

Linh Thú ngũ tầng cao ngạo, chẳng lẽ cao thủ ngũ tầng đã suy yếu?

Cho dù nội công của Trương Dương giờ phút này đều không có, rất suy yếu, nhưng hà tất sợ hãi nó?

Lộ ra cười lạnh, Trương Dương dùng phương thức truyền âm truyền vào tai trả lời:

- Nó nếu dám tới, hắn sẽ chém giết nó như thế.