"Lão gia! Lão gia!"

Quách Ngọc Kỳ quỳ rạp trên mặt đất, vội vàng gọi Qúy Đông Minh

Đáng tiếc, Qúy Đông Minh vốn là người vô tình ích kỷ, như thế nào lại nghe lời của nàng?

Quách Ngọc Kỳ hiện giờ đã sớm biến dạng, khuôn mặt giống như đầu heo vậy, hoàng cung ngày sau sẽ có cung yến, nói nàng như thế nào ra ngoài đây?

Nàng sinh đứa nhỏ, Kiều Ngọc kia cũng sinh đứa nhỏ, nhưng dáng người của Kiều Ngọc lại vô cùng mỹ lệ, như vậy hắn chắc chắn sẽ chán ghét nàng

Có lẽ, vị trí phu nhân này, cũng đã đến thời điểm phải thay rồi!

Ở trên nóc nhà, Qúy Như Yên cùng Dao Quang, đang nhàn nhã nhìn trò khôi hài trong phòng kia, cười đến thập phần sung sướng

Dao Quang khẽ cười: "Tiểu thư, xem ra lần này Qúy Đông Minh thật sự tức giận"

Qúy Như Yên liếc mắt nhìn đến Hào Hoa viện, lạnh lùng cười: "Tức giận? Ta muốn không phải là tức giận, mà chính là nhìn xem Qúy Đông Minh kia có bao nhiêu yêu thương với Quách Ngọc Kỳ! Lúc trước vì Quách Ngọc Kỳ này, ngay cả sự sống của mẫu thân cũng không quan tâm. Nếu Quách Ngọc Kỳ đã phạm phải sai lầm lớn này, Qúy Đông Minh sẽ như thế nào đối đãi nàng đây?"

Dao Quang nghe vậy, chỉ thấy trong lòng nổi lên một cỗ lãnh ý không rõ

Nàng như nào cũng không ngờ tiểu thư tâm tư lại xấu xa đến như vậy đâu hắc hắc!

Qúy Như Yên đứng lên, ngẩng đầu nhìn ngân nguyệt trên bầu trời kia: "Người đem đồ đã chuẩn bị về tiểu viện phía đông đi, ta còn có chút việc cần xử lý, có chuyện gì ngươi cùng Linh Tinh chờ ta ở tam lý môn"

"Nô tỳ đã hiểu"

...

Hương Sơn

Là nơi ở Thịnh kinh được nhiều ngời đến ngắm phong cảnh nhất, vì nơi đây hội đầy đủ phong diệp cùng hoàng diệp ngân hạnh

Vừa đến mùa thu, khắp núi biến thành màu hồng, như lửa nhìn hết sức mỹ lệ, làm cho người ta như đặt mình trong sắc đỏ của hải dương

Tới mùa đông sẽ trở thành một mảnh hải dương vàng óng ánh, ngân diệp ở tháng mười một sẽ biến thành hoàng diệp

Hai lọai thực vật này làm cho Hương Sơn không giống như những nơi khác

Hơn nữa Hương Sơn còn có một miếu chùa, đó chính là Kính An Tự do hoàng thất xây lên

Kính An Tự có từ thời Tân đế đăng cơ, sau đó đưa nhóm phi tử quý phi đã được lão hoàng đế thị tẩm qua đến đây tu hành, lấy mỹ danh là vì quốc cầu phúc. Mà ngay cả chưa từng được thị tẩm nhưng đã được chỉ hôn, cũng không tránh nổi điều này

Qúy Như Yên dùng khinh công hướng Hương Sơn bay tới. Đến Phong Diệp đình, Qúy Như Yên ngẩng đầu nhìn ngân nguyệt, phát hiện một khác đồng hồ nữa mới tới giờ hẹn

Không phải nàng không nghĩ tới kỵ mã, mà là từ Thịnh kinh đến Hương Sơn đi ngựa cũng phải hai canh giờ mới đến, mà nàng còn muốn ở Hào Hoa viện xem kịch hay. Xem xong chính là không dám nghỉ liền dùng nội công hùng hậu vội vàng chạy đến

Thật vất vả mới trở về được một chút khí lực, nàng liền hướng Phong Diệp đình mà đi đến

"Không thể tin được, ngươi vẫn còn khí lực. Vừa mới tại sao không có trực tiếp đi lên đỉnh, ngược lại lại ngồi dưới chân núi?"

Một giọng nam truyền tới, Qúy Như Yên phát hiện Phong Diệp đình sớm đã có người, mà người kia chính là tà mỵ Qủy Hoàng, trước sau như một mang theo mặt nạ dọa người

Qúy Như Yên hướng hắn cười cười: "Không phải vì không muốn đến, mà là một đường khinh công tới nơi này phát hiện mệt đến muốn nằm úp sấp. Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì không?"

Hắn hai mắt sáng như sao trên trời, nhìn chằm chằm nàng, cười đến khuynh đảo chúng sinh: "Tìm ngươi đến, đương nhiên muốn hỏi ngươi một chút chuyện, ước định mười năm kia, ngươi nói cùng ta lấy thân báo đáp, còn hữu hiệu hay không?"