Thần Xạ Nhà Thanh

Chương 1084: Một phần đại lễ

Phú Lan Khắc Lâm thần sắc nghiêm túc, nói: "Lý tổng thống không tính hiềm xưa, là ngài khoan hồng độ lượng. Nhưng chúng ta lại không thể coi sự nhân từ của Lý tổng thống là lẽ thường. Ta nghe nói Lý tổng thống đến liên bang Mỹ là để trao đổi với các trường học, mà thành lập trường học ở Trung Quốc. Vì thế, gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức ta nguyện ý bỏ vốn 50 vạn đôla, giúp Lý tổng thống xây dựng một thư viện ở trường học, nhằm biểu đạt sự xin lỗi đối với Lý tổng thống."

Lý Chấn cười dài nói: "Các hạ thật sự là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ta đại biểu cho vô số học sinh Trung Quốc cảm tạ các hạ. Có câu không đánh thì không quen nhau, tuy rằng ta có mâu thuẫn nhỏ với Hán Sâm, nhưng hôm nay lại được quen với Phú Lan Khắc Lâm các hạ, rất vinh hạnh."

Được tiền, lời nói của Lý Chấn cũng nhiều lên.

Ngữ khí Nói chuyện cũng trở nên thoải mái.

Phú Lan Khắc Lâm trước khi tới đã nghĩ làm thế nào để xin lỗi Lý Chấn.

Tiền tài Bình thường Lý Chấn khẳng định không thích.

Nhưng mượn dùng dựng lên thư viện để xin lỗi Lý Chấn, cái này không nghi ngờ gì nữa là điểm tiến vào.

Trên mặt Phú Lan Khắc Lâm mang theo nụ cười như gió xuân, cũng thở phào, hắn mỉm cười bảo: "Uy danh của Lý tổng thống ở Trung Quốc ta ở nước Pháp cũng đã nghe thấy. Chỉ là về sau khai thác lĩnh vực buôn bán ở liên bang Mỹ, liền tới liên bang làm việc. Không ngờ, Lý tổng thống cũng tới Washington, hơn nữa còn may mắn được gặp Lý tổng thống, thật sự là vinh hạnh."

Lý Chấn nói: "Các hạ khách khí rồi, gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức là cự bá của lĩnh vực buôn bán, ta cũng bội phục vô cùng. Đối với gia tộc thương nghiệp như gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức, ta hoan nghênh ngươi đến Trung Quốc phát triển."

"Nhất định, nhất định!"

Phú Lan Khắc Lâm gật gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn.

Thị trường Trung Quốc chắc là chẳng kém gì liên bang.

Phú Lan Khắc Lâm lại thương lượng với Lý Chấn chuyện giao nhận tiề, sau đó mới cáo từ rời khỏi. Kinh nghiệm của hắn phong phú hơn xa Hán Sâm, cũng biết tiếp xúc với Lý Chấn thì nhiều lời vô ích, không bằng lưu lại một ấn tượng tốt cho Lý Chấn, cho nên sau khi đạt được mục đích liền dứt khoát cáo từ dẫn người rời khỏi. Sau khi ra khỏi Nhà Trắng, Hán Sâm đi phái sau, vẻ mặt u oán nói: "Thúc thúc, ngài không ngờ bỏ ra 50 vạn đôla để giúp đỡ Lý Chấn, vụ mua bán này không có lời."

"Ngu xuẩn!"

Phú Lan Khắc Lâm lườm Hán Sâm một cái, nói: "Nếu không phải vì ngươi, sao gia tộc lại phải đi xin lỗi."

Hán Sâm nói: "Hắn chỉ là tổng thống Trung Quốc, không có quan hệ gì với chúng ta, sợ cái gì."

"Bốp."

Phú Lan Khắc Lâm tát Hán Sâm một cái, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Hán Sâm bị đánh cho ngây ra, ôm mặt, phi thường khó chịu.

Phú Lan Khắc Lâm mắng: "Ngu xuẩn, đầu óc của ngươi sao không biết nghĩ xa ra một chút? Chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, chỉ muốn chui vào váy nữ nhân để khoái hoạt tiêu sái, thật không biết gia tộc vì sao cho ngươi đến liên bang Mỹ. Người làm kinh thương chú ý bát diện lai phong, phải khéo đưa đẩy, nhìn thấy ai cũng phải tươi cười đón chào, không thể đắc tội với bất kỳ một ai. Rất có thể người đắc tội với một người sẽ mất mười khác, thậm chí là nhiều hơn."

" Đừng tưởng rằng người ta không có liên quan gì với ngươi thì ngươi không lo."

"Nếu Lý tổng thống nguyện ý, hắn trực tiếp tạo áp lực cho chính phủ, thu thập một hai người không phải rấ dễ ư? Hơn nữa, người tham gia quân ngũ bá đạo quyết đoán, không để ý tới tình cảm, cũng không bận tâm tới hậu quả. Đắc tội với người như vậy, đối phương nếu mạnh mẽ diệt trừ ngươi, ngươi có thể sống được ư. Nhớ kỹ, gặp người phải biết điều, đừng có treo thân phận gia tộc La Tư Sài Nhĩ Đức ở trên người, người bình thường sẽ tâng bốc ngươi, nhưng người thực sự có địa vị cao sẽ chỉ khinh bỉ ngươi."

"50 vạn đôla đó ta cũng không đau lòng."

" Có mất thì có được, dùng 50 vạn đôla để thiết lập quan hệ với Lý Chấn,, đây là đầu tư, ngươi biết cái gì!"

Dừng một chút, Phú Lan Khắc Lâm đổi đề tài, ngữ khí trở nên bình thản, nói: "Cũng không thể nói ngươi mạo phạm Lý tổng thống là sai, đứng ở một góc độ khác, bởi vì ngươi và Lý tổng thống tranh chấp, gia tộc mới có thể thiết lập được quan hệ với Lý Chấn, mới có thể đi vào Trung Quốc. Điểm này, xem như ngươi cũng kiếm được chút lợi ích, đáng để khích lệ."

Hán Sâm sau khi nghe xong, lập tức buồn bã.

Trong Nhà Trắng, sau khi Lý Chấn trở về chỗ ở, nói: "Chuyện tạm thời kết thúc, nào, ra ngoài đi dạo."

Lý Chấn đề xuất rồi lập tức nhận được sự ủng hộ của đám người Lưu Cẩm Đường.

Lập tức, Lý Chấn, Lưu Cẩm Đường, Trần Ngọc Thành và Hoàng Cường rời khỏi nhà trắng, đi vào trung tâm nội thành phồn hoa. Đoàn người vừa đi vừa nhìn ngắm, Lưu Cẩm Đường, Trần Ngọc Thành và Hoàng Cường rất vui vẻ, nhìn thấy đủ thứ cổ quái trên đường, bọn họ đều bị thế giới rực rỡ bên này hấp dẫn. Lưu Cẩm Đường nhìn chằm chằm người qua đường, bỗng nhiên nói: "Tổng thống, ta phát hiện một vấn đề."

Lý Chấn hỏi: "Vấn đề gì?"

Lưu Cẩm Đường hồi đáp: "Nữ nhân Bên này có vấn đề?"

Lý Chấn nói: "Ngươi sao lại phát hiện?"

Lưu Cẩm Đường nói: "Người nhìn nữ nhân bên này đi, ngực rất lớn, mông cũng lớn, như là đút bánh bao ở trong. Nặng thế chẳng lẽ không mệt à?"

"Khụ khụ! !"

Lý Chấn sau khi nghe xong, triệt để không biết nói gì.

Tiểu tử này, vấn đề phát hiện quả thực là cực phẩm.

Lưu Cẩm Đường tiếp tục nói: "Còn nữa, nữ nhân bên này ăn mặc rất lộ liễu. Rất nhiều nữ nhân ngay cả ngực cũng lộ ra, còn nhiều nữ nhân mặc hở cả rốn, thậm chí khe đít cũng nhìn thấy. Thói đời xuống cấp, những nữ nhân này thật là đáng thương."

Lý Chấn to cả đầu, mặc kệ tiểu tử này.

Hắn tiếp tục đi về phía trước, ánh mắt dừng ở một tửu lâu mang phong cách Trung Quốc.

Tên của Tửu lâu là Đại Đỉnh tửu lâu.

Lý Chấn thấy thế, cảm thấy đây là chi nhánh Đường Hoài Đức mở ở Washington. Lý Chấn trong lòng tràn ngập cảm giác thân thiết, chỉ vào Đại Đỉnh tửu lâu, cười nói: "Đi, chúng ta vào Đại Đỉnh tửu lâu ngồi một lát."

Lưu Cẩm Đường khôi phục lại, cũng vô cùng hưng phấn.

Đoàn người tới trước cửa Đại Đỉnh tửu lâu, dưới sự dẫn dắt của bồi bàn tiến vào trong đó.

Trên lầu hai, bốn người dựa vào cửa sổ mà ngồi.

Uống, thưởng thức phong cảnh bên ngoài, đây đúng là một địa phương tốt. Khi Bốn người đang nói chuyện với nhau thì một thân ảnh thương lão từ trong hành lang đi ra. Sau khi Lý Chấn nhìn thấy thì mắt sáng lên. Hắn hơi sững sờ một chút, sau đó rất nhanh khôi phục lại, cười nói: "Lão Đường, ngươi không phải đang ở phố người Hoa ư? Sao lại chạy đến Washington?"

Người tới chính là Đường Hoài Đức.

Hắn đi tới bên cạnh Lý Chấn, sau khi ngồi xuống thì nói: "Lúc trước khi tổng thống rời khỏi San Francisco, liên bang Mỹ vẫn chưa phát sinh chuyện lớn, ta cũng không nhận được tin tức mới nhất, về sau, các thương nhân của phố người Hoa mới biết được các châu phía nam đã thoát ly liên bang rồi tự lập, bắt đầu giao chiến. Sau khi Chiến tranh khai hỏa, đối với dân chúng mà nói thì không phải chuyện tốt, đối với những thương nhân chúng ta mà nói thì lại là một kỳ ngộ, cho nên ta tới Washington, muốn mượn cơ hội này kiếm chút đỉnh tiền."

Lý Chấn nói: "Chút tiền của lão Đường ngươi chỉ sợ không phải là con số nhỏ."