“Tam ca!”

Ngôn Sơ Thất vừa tới nhìn thấy Ngôn Sơ Tam ôm Điệp Lạc thì vội la lên.

Nàng chưa từng thấy tam ca có bộ dáng như vậy, trên mặt hắn không có son phấn, không có vẻ yêu mị mà lại lộ ra thần sắc anh tuấn. Lúc này nàng mới nhận ra tam ca cũng có vẻ anh tuấn như vậy, khuôn mặt vốn như hoa như ngọc giờ tức giận cũng lộ ra vẻ anh khí nam nhân.

Bạch Tử Phi thì ngạc nhiên

“Ui, đó là Ngôn Sơ Tam sao?” hắn làm như nhìn thấy quái vật không bằng “ là hắn uống lộn thuốc hay là chưa uống thuốc? mười lăm năm qua ta chưa từng thấy hắn ăn mặc như vậy”

Ngôn Sơ Thất nhìu mày “đó đúng là Tam ca”

Thực ra do trước đây Tam ca không muốn xem mình là nam nhân thực thụ, từ nhỏ hắn luôn cho rằng bản thân cũng là một dạng người nhu nhược, cần người bảo vệ như Ngôn Sơ Thất, hắn chán ghét chém giết, chán ghét phải làm một nam nhân có trách nhiệm như lời phụ thân, càng chán ghét đám nữ nhân vừa nhìn thấy hắn đã trở nên điên cuồng. Vẻ đẹp của hắn đã trở thành gánh nặng cho hắn. Cho nên hắn chưa từng yêu ai, cũng không muốn trở thành nam nhân để phải chịu trách nhiệm với nữ nhân.

Nhưng lúc này nhìn thấy Tam ca ôm nữ tử xinh đẹp kia, ánh mắt nhu tình mật ý như vậy, trong lòng nàng lại không thấy ngạc nhiên lắm. Nàng biết tam ca nhất định sẽ tìm được người khiến hắn nguyện ý chịu trách nhiệm vì người đó, nguyện ý là một nam nhân đỉnh thiên lập địa

Ngôn Sơ Thất nhịn không được mỉm cười.

Vân Tịnh Thư đứng bên cạnh Ngôn Sơ Thất, hết nhìn nàng lại liếc mắt về phía Ngôn Sơ Tam.

Hắn không lên tiếng, chỉ hơi nhíu mày.

Bởi vì Bách Hoa cốc thuộc về hướng đông của yêu lâm, cho nên ba người bọn họ đã tới nơi này trước, mà Ngôn Sơ Nhất cùng Ngôn Sơ Ngũ, Ngôn Sơ Lục đi về hướng tây còn chưa tới, nên chưa họp mặt cùng bọn họ.

Xấu nữ yêu vương thấy bọn họ thì hét lớn “ các ngươi là ai, dám đi vào thánh địa yêu ma?”

Bạch Tử Phi nghe tiếng liền quay đầu lại, ai ngờ vừa nhìn thấy đã lập tức lấy hai tay che mắt “ trời ơi, xấu quá đi, nhìn ngươi ta thực muốn ói”

Xấu nữ yêu vương lửa giận dân cao…

Ngôn Sơ Tam nghe vậy cũng không nhịn được cười “ Tử Phi, ta với ngươi cùng chung một loại”

“Cho xin đi, ta không cùng loại với ngươi. Ngươi là gay, còn ta là thần tiên” Bạch Tử Phi ưỡn ngực phản đối.

Thực ra đám huynh đệ Ngôn gia vẫn chưa biết thân phận thật sự của Bạch Tử Phi, cho rằng bọn họ từ nhỏ vẫn hay đùa giỡn với nhau, Bạch Tử Phi vẫn luôn trêu chọc Ngôn Sơ Tam là gay, cho nên đối với việc hắn tự xưng là thần tiên cũng không để ý lắm.

Bạch Tử Phi qua khe hở của các ngón tay nhìn về phía Xấu nữ yêu vương, như phát giác ra chuyện gì liền kêu lên “ ah, nữ nhân này, ta hình như đã gặp ngươi”

Ngôn Sơ Tam lại nhịn không được mà nói “ chỉ cần là nữ nhân, ngươi nhất định là sẽ tới gần”

Bạch Tử Phi tức giận liếc hắn “ ngươi không lên tiếng không ai nói ngươi câm đâu. Đã cố ý không mang Hoa hồ ly đi lại có ngươi. Hảo hảo chiếu cố nữ nhân trong ngực ngươi đi, nàng bị thương ngay cánh, không cẩn thận sẽ hóa thành bướm”

Ngôn Sơ Tam vội vàng ôm chặt Điệp Lạc

Bạch Tử Phi làm mặt quỷ với hắn “ buồn nôn”

Nhưng mà Xấu nữ này, Bạch Tử Phi chắc chắn mình đã từng gặp qua, hắn đột nhiên vỗ đùi…

“Đúng rồi, ta nhớ ra rồi! Người ở trấn nhỏ phía trước Yên Châu chính là ngươi, ngươi nấm sao cái đằng khuông, còn đột ngột xuất hiện là ta và Hoa hồ ly giật mình”

Ngôn Sơ Thất nghe vậy cũng giật mình

“Ta cũng nhớ ra rồi. Ngày ấy, chính là nàng đã chạy tới bên cạnh ta, còn mỉm cười với ta. Lúc nàng cười, ta cảm thấy dưới nách nhói đau, lại có cảm giác bủn rủn không nói nên lời…”

“Cái gì? Là nàng? !” Bạch Tử Phi vừa nghe vậy liền nhướng mày “ thì ra là ngươi ám toán Sơ Thất, ngươi chính là Hạt Tử Ma”

“Ha ha ha ha!”

Xấu nữ nghe tới đây thì bật cười thành tiếng.

“Đúng vậy, chính là ta đã hạ độc bò cạp ma lên người nàng, muốn hút khô máu của nàng. Nhưng ta không ngờ ở trên thân thể nàng còn phát hiện ra chuyện ngoài ý muốn…” Xấu nữ nheo mắt, bộ dáng cực kỳ đắc ý “ trong thân thể của nàng lại có tiên đan của thượng thần, chỉ cần giết nàng lấy tiên đan kia thì công lực sẽ tăng lên rất nhiều, có thể bá chủ hai giới yêu ma”

Ngôn Sơ Thất ngẩn người.

Vân Tịnh Thư cũng giật mình vì chuyện tiên đan.

Chỉ có Bạch Tử Phi là phẫn nộ “ bá chủ hai giới yêu ma, ngươi không có cửa đâu. Ngươi tưởng nàng là Đường Tăng, ăn thịt nàng thì có thể trường sinh bách lão sao? ta nói cho ngươi biết, ta đã dùng Tu Hồn thảo để giải độc trên người nàng rồi, đừng mong lấy được tiên đan gì, đồ yêu quái”

Xấu nữ bị Bạch Tử Phi mắng, không hiểu sao cũng có chút run sợ.

“Không thể nào, ngày đó rõ ràng ta đã thử qua, nếu thân thể nàng không có tiên đan thì sao ta không thể hút được máu của nàng”

Bạch Tử Phi ưỡn ngực cao đầu “ đương nhiên, bởi vì nàng có ta bên cạnh, ta là thần tiên vĩnh viễn bảo hộ bên cạnh nàng”

“Ngươi? Thần tiên? !”

Xấu nữ nhìn hắn đánh giá từ đầu đến chân rồi lại từ chân lên đầu, khinh thường mở miệng “ hừ, ngươi mà cũng là thần tiên sao? cả người chẳng có chút tiên vị nào?”

Cái gì? ! Cái gì? ! Cái gì? !

Bạch Tử Phi thực sự phẫn nộ rồi. Xấu nữ này mắt ở trên mông rồi, một thần tiên chính hiệu ở trước mắt nàng thì nàng không quan tâm, lại cố tình dây dưa với một tiểu nữ tử nuốt nhầm tiên đan, nàng đúng là có mắt như mù mà.

“Ngươi, con yêu ngu ngốc, con yêu hỗn đãn, con yêu mắt mọc trên mông…ta đường đường là thần tiên như vậy mà không thấy, còn dám nói ta không có tiên vị. Được, ta cho ngươi ngửi thấy tiên vị, cho ngươi thỏa mãn”

Bạch Tử Phi kích động tới mức suýt chút nữa là vạch áo giơ ngực ra ngoài, song lại nghĩ làm như vậy không hay lắm, không thể để cho xấu nữ kia chiếm tiện nghi mà phải để nàng nếm mùi nặng hơn, cho nên hắn liền quay người lại

Xì….

Vừa lúc trưa nay hắn uống canh củ cải, thật đúng lúc.

Hạt Tử Ma thấy hắn đang tính vạch áo rồi lại đột nhiên xoay người, nhịn không được tò mò mà tiến tới gần hắn…kết quả…lãnh nguyên một quả bom sinh học…

“A ——” Xấu nữ không đề phòng, suýt chút nữa là bị ngạt thở chết.

“Lầm bầm cái gì, tiên vị đặc hơn rồi đó, ngươi hài lòng chưa?” Bạch Tử Phi đắc ý dào dạt nói.

Ai nấy đều mặt đầy hắc tuyến, trán đổ mồ hôi.

Ngôn Sơn Thất tuy rằng cùng hắn lớn lên, hiểu rõ hắn nhất nhưng cũng không thể tránh khỏi bất ngờ, hơn nữa “ hương thơm” nồng nặc thế kia, một thục nữ ôn nhu sao có thể không cúi đầu quay đi.

Vân Tịnh Thư cũng nhịn không được mà nín thở, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.

Như vậy mà là thần tiên sao?

Người như vậy sao có thể là thần tiên được chứ?

Thượng đế, ngươi có mắt như mù ah.

Xấu nữ rốt cuộc nhịn không được , xông thẳng về phía Bạch Tử Phi

“Cút ngay, thúi muốn chết”

Bạch Tử Phi còn chưa kịp xoay người lại, Vân Tịnh Thư đã nhanh tay lẹ mắt kéo hắn qua một bên “ cẩn thận”

Một chân của Xấu nữ liền sượt qua mông Bạch Tử Phi. May nhờ có Vân Tịnh Thư nếu không là hắn đã bị ăn đau rồi, Bạch Tử Phi còn chưa hoàn hồn, Vân Tịnh Thư và Ngôn Sơ Thất đã tiến lên che chắn cho hắn.

Bạch Tử Phi ở sau bọn họ hò reo “ các ngươi cố lên, cãi nhau phần ta,còn đánh nhau là việc của các ngươi”

Ngôn Sơ Tam mặc dù đang lo lắng cho Điệp Lạc cũng chịu không được mà lên tiếng “ Tử Phi, ngươi chẳng được tích sự gì, suốt ngày trốn sau muội muội ta mà ầm ĩ thôi”

“Nói tào lao” Bạch Tử Phi không phục cãi lại “ ngươi thì biết cái gì, ta là giết lực lượng dự bị, nếu hai người bọn họ không xong thì ta sẽ tiếp sức cho bọn họ”

Té xỉu.

Ngôn Sơ Tam đơ như cây cơ, cái gì mà tiếp sức thêm hơi, hắn là một đại nam nhân mà dám nói mình là dự bị cho nữ tử. Thật hết chỗ nói.

Ngôn Sơ Tam và Bạch Tử Phi đang đấu võ mồm thì Ngôn Sơ Thất và Vân Tịnh Thư cũng đang đánh nhau với Hạt Tử Ma và Miêu yêu. Hai người phối hợp vô cùng ăn ý, ngân kiếm vung lên loang loáng, cho dù trước mặt là yêu quái thì bọn họ vẫn bình tĩnh ứng phó.

Miêu yêu hét lên một tiếng, tấn công về phía Vân Tịnh Thư.

Trường kiếm trong tay Vân Tịnh Thư vung lên, kiếm quang loang loáng.

Miêu yêu cảm thấy bên miệng hơi lạnh, đưa tay sờ lên “ ôi, râu của ta”

Ngôn Sơ Tam bứt của hắn một cộng, Vân Tịnh Thư cắt mất cộng còn lại, mặt của hắn giờ vườn không nhà trống rồi.

Ngôn Sơ Tam nhịn không được bật cười ha hả.

Hạt Tử Ma tập trung tấn công Ngôn Sơ Thất.

Ngôn Sơ Thất vừa đánh vừa lui, tuy rằng nàng không sợ yêu ma, thậm chí khi ở Bàn Yêu cốc, nàng vì bảo vệ Bạch Tử Phi mà chém giết rất nhiều yêu ma nhưng Hạt Tử Ma này móng vuốt lợi hại hơn nhiều, từng bước ép sát. Chỉ hơi phân tâm là bị dính đòn của nàng ta liền cho nên Ngôn Sơ Thất không dám ham đánh, mà vừa đánh vừa lui.

Điệp Lạc đang bị thương cũng nén đau hô to “ đừng để nó đụng tới Sơ Thất tiểu thư, độc châm không ở trên tay mà ở trên đuôi nó, cái đuôi đó lại ẩn hình, các ngươi không nhìn thấy đâu”

Xấu nữ nghe vậy tức giận rống to “ Điệp Lạc, ngươi quả là muốn chết, dám nói bí mật của ta cho bọn họ nghe”

Thì ra vĩ châm của Hạt Tử Ma ẩn hình, không thể nhìn thấy cho nên mới bất tri bất giác bị nó đâm trúng.

Hạt Tử Ma tức giận phi thường, tấn công về phía Điệp Lạc.

Vân Tịnh Thư vừa kéo Ngôn Sơ Thất vừa vung kiếm đánh về phía Hạt Tử Ma.

Lợi trảo chạm vào thanh kiếm phát ra tiếng vang nhỏ.

Hạt Tử Ma nén đau, tiếp tục tấn công Vân Tịnh Thư.

Vân Tịnh Thư liền đổi vị trí với Ngôn Sơ Thất, hắn đối phó Hạt Tử Ma, còn nàng thì giao đấu cùng Miêu yêu.

Miêu yêu bị cắt hết râu, mặt mũi nhìn rất buồn cười, phẫn nộ hét to “ lại là đám các ngươi, lần trước ta bám vào thân thể đám người Đường môn đã có thể nếm được máu huyết ngon nhất của con người lại bị các ngươi phá đám. Được, hôm nay đã sẽ tính sổ với các ngươi một lần, ăn thịt các ngươi luôn”

Nói xong liền tấn công về phía Ngôn Sơ Thất.

Sơ Thất cũng vung kiếm đón đánh.

Hỏa hoa đầy trời, kiếm quang khắp chốn…

Bạch Tử Phi nhàn nhã đứng xem. Kiếm pháp của Sơ Thất càng ngày càng hay, dáng người cũng càng ngày càng đẹp, tuy rằng bệnh nặng mới khỏi nhưng vẫn anh khí bừng bừng…

Bạch Tử Phi càng nhìn Sơ Thất càng thấy hài lòng.

Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy thì không thể tin được nhân gian còn có nữ tử như vậy. Đám tiên nữ trên cửu trọng thiên đều mềm mại, dịu dàng như bông, không có vẻ anh khí uy phong như Ngôn Sơ Thất. Nữ tử như vậy nếu đưa về thiên đình…

Bạch Tử Phi giật mình vì ý nghĩ của mình.

Chờ một chút, chờ một chút, Sơ Thất vừa mới khôi phục nguyên khí, sao có thể đánh nhau được, cuối cùng phải cần tới thần tiên như hắn ra tay rồi, tiếp thêm sức cho nàng.

Bạch Tử Phi âm thầm huy động tiên pháp, năng lượng tích tụ nơi đầu ngón tay, hướng về phía Ngôn Sơ Thất. Nào ngờ ngay lúc này Điệp Lạc lại hét lên “ không cần, đừng thi pháp, Hạt Tử Ma sẽ hút hết tất cả tiên lực”

Nhưng đã không kịp rồi.

Bạch Tử Phi không biết Hạt Tử Ma có tuyệt kỹ hấp thụ tinh lực cho nên đã thi pháp.

Xấu nữ liền nhân cơ hội này bay vút lên, lập tức bám vào cổ tay Bạch Tử Phi.

“Ngươi biết tiên pháp, đúng là tiên rồi”

“Ta đương nhiên là tiên, đã sớm nói với ngươi rồi…rắm của tiên ngươi cũng đả ngửi qua rồi” Bạch Tử Phi bị nó nắm đau miệng vẫn không tha “ mau buông ta ra”

“Buông ngươi? Đừng hòng, ta phải hút khô tiên lực của ngươi, cho ngươi biến thành tiên thi”

Cái gì? Tiên sắt? hắn không muốn biến thành con rận ah.

Bạch Tử Phi đang muốn phản kháng thì cảm giác cánh tay tê rần, giống như bị cái gì đâm vào, đau nhức mà lực lượng trong cơ thể cũng theo huyết mạch cuồn cuộn chảy về một chỗ, như bị người ta hút ra ngoài.

Không tốt, hắn tuy là tiểu tiên, nhưng cũng có ba ngàn năm tu vi, nếu bị yêu ma hút được thì chắc chắn yêu lực sẽ tăng cao.

Ngôn Sơ Thất và Vân Tịnh Thư thấy vậy liền nhào tới cứu hắn

“Không được”

“Buông hắn ra”

“A ——” Bạch Tử Phi đau đến hô to, nhưng không cách nào khống chế thân thể của chính mình, nhìn thấy Vân Tịnh Thư và Ngôn Sơ Thất liền hét lên “ đừng lại đây, nó hút tiên lực của ta, công lực đã tăng lên rất nhiều, đừng lại đây”

ahhhhhhhhhhhhhhh

Hạt Tử Ma đột nhiên hét lớn.

Vừa mới hút được tiên lực mà nó đã trở nên mạnh mẽ, một tiếng rống thôi đã dọa người vô cùng.

Oanh một tiếng, trước mắt bạch quang sáng ngời.

Ai nấy chưa kịp phản ứng đã bị Hạt Tử Ma đánh trúng, trước mắt lại trở nên tối thui.