Cuộc thi đấu cường giả khiêu chiến của Càn Thi phái đã kết thúc, ngoài trận đại náo của Thần Nam ra thì những trận đấu khác đều không có gì đặc sắc. Trong vài ngày này, đám đông giới tu luyện đã dần dần tản đi hết gần một phần ba, những người khác thấy vậy cũng chuẩn bị rời đi. Thần Nam càng ngày càng sốt ruột, bát đại thánh địa truyền nhân đã nhiều lần giục chàng ra tay. Tình hình đã không còn có thể kéo dài được nữa, nếu như không cần chàng mời Vũ Hinh ra tay, chắc rằng bọn bát phái truyền nhân sớm đã động thủ rồi.

Ngày thứ mười lăm, trong khu nhà của Thần Nam đột nhiên cuồng phong nổi lên, cát bụi bay mù mịt, chàng vội vàng đưa mắt nhìn ra ngoài, chỉ thấy một con phi long từ trên trời hạ xuống, bên trên có hai thân ảnh già lão vô cùng. Thần Nam trong lòng hết sức vui mừng, một trong hai người đó chính là Huyền tổ lão yêu quái của Hoàng Đế Sở Quốc, lão già gian giảo này cuối cùng cũng đã tới rồi, chàng quan sát thật kĩ người còn lại và cũng lập tức nhận ra, đó chính là Chu lão quái người khi xưa đã xuất hiện trong trận đại chiến tại Sở Đô hoàng cung, tranh giành thần bảo.

Lão già này ngày hôm đó cùng với Lão quái vật và một lão già khác kề vai tác chiến, cùng chống lại ba thiên sứ của tây phương, để lại cho Thần Nam một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Đừng nhìn dung mạo ông ta chồng chất nếp nhăn, đi đứng khó khăn, bộ dạng già yếu, nhưng Thần nam vẫn còn nhớ rất rõ, thần uy của lão già này ngày hôm đó, nhất khẩu phi kiếm, thượng hạ tung hoành. Kiếm khí vô cùng mạnh mẽ, chiếu sáng cả tòa hoàng cung Sở quốc, là một kẻ tu đạo võ công cao thâm khó đoán, võ công của ông ta tuyệt đối không hề thua kém lão quái vật.

Lần này Lão quái vật không chỉ đích thân tới lại còn tìm thêm một trợ thủ hùng mạnh như thế này giúp đỡ, quả thật đã khiến cho Thần Nam phải mừng ra mặt.

_ Tiền bối người quả thật đã tới rồi, vãn bối vô cùng cảm kích! - Thần Nam vội vàng thi lễ với hai người, mời bọn họ vào trong phòng.

_ Ha ha, nhìn thấy thư cầu viện trợ của ngươi, ta làm sao có thể không tới được? Ta không phải đã từng nói với ngươi rồi hay sao, trong những năm tháng ta vẫn còn sống, nhất định ta sẽ đặc biệt quan tâm tới ngươi, suy cho cùng thì ngươi cũng là kì tài của Đại Sở chúng ta. - Lão yêu quái cười rạng rỡ.

Tuy nhiên Thần Nam thì rùng mình, lão yêu quái rõ ràng đã nói qua lời như vậy, hơn nữa không chỉ nói một lần, nhưng sau vài lần thì Thần Nam đều rất đen đủi. Trước tiên là tại thành tội ác suýt nữa thì bị đoạt xá, sau đó tại Sở Đô lại bị gọi đi làm tay sai, trong trận đại chiến tại Sở Quốc hoàng cung, suýt nữa thì bị Thi sát ăn tươi nuốt sống, sau đó lại bị gọi tiến cung để cống hiến không ít "thần huyết". Thần Nam nhìn thấy nụ cười quen thuộc ấy, không biết lại có rủi ro gì tới nữa. Lão quái vật dường như nhìn thấu mọi tâm sự của chàng, cười nói:

_ Không cần căng thẳng thế đâu, nào, ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là cố hữu của ta Chu lão quái, là một kẻ tu đạo. Phái của bọn họ và Càn Thi phái cũng có mối oán hận không nhỏ, ngàn năm trước phần mộ tổ sư của họ đã từng bị Càn Thi phái phá hoại.

Thần Nam vội vàng thi lễ một lần nữa. Hai lão quái vật dáng người còng còng, râu tóc dường như đều đã rụng sạch, những người bình thường mà nhìn thấy nhất định sẽ sợ chết khiếp, đặc biệt là gần Phong Đô Sơn, quả thật khiến cho người ta nghi ngờ có phải đó là vị trá thi trong đại sơn. Trên thực tế hai vị lão già này với bộ dạng da bọc xương, trông còn giống xác chết hơn cả những cổ thi của Càn Thi phái, tuy nhiên Thần Nam thì không dám coi thường chút nào, hai lão già này chính là một trong số những cao thủ hiếm hoi trên thế gian này.

Chu lão quái mặc dù là một kẻ tu đạo, nhưng không hề có tiên phong đạo cốt, hòa khí như những kẻ tu luyện trong truyền thuyết, ngược lại, tình tình ông ta có chút nóng nảy:

_ Tiểu tử, ta không giả dối như Sở lão quái, có gì thì nói đó, đưa cho ta ba cân máu của ngươi, ta cần dựa vào huyết dịch của ngươi đi hủy diệt một kẻ trong số ba tên vô địch thi vương, đoạt lấy xá lợi của chúng.

Lạnh, lạnh run người.

Thần Nam toàn thân chao đảo, suýt nữa thì ngồi phịch xuống đất, lão cổ đổng này đúng là tham như sư tử, ba cân huyết dịch, đây là khái niệm như thế nào vậy? Đây đâu phải là nước để cho không chứ, đâu phải loại nước sông muốn lấy bao nhiêu thì lấy, trên người có đến mấy cân huyết dịch đây? Chàng đã cho bát đại thánh địa truyền nhân mỗi người một ngụm máu tươi, lão cổ đổng này lại há mồm đòi ba cân huyết dịch, Thần Nam nếu như không phải công phu chưa đủ mạnh, bây giờ đúng là muốn lập tức giết ngay lão già này. Lão đúng là muốn lấy mạng người ta mà.

Lão quái vật nhìn thấy thần Nam biến sắc, cười nói: _ Lão già này ăn nói thật chẳng ra thể thống gì, thời trẻ đã có cái tật này rồi, ngươi không phải sợ, chỉ cần cho bọn ta mỗi người một cân là đủ rồi!

Thần Nam bây giờ quả thật muốn rút kiếm chém chết hai lão cổ đổng này, đây rõ ràng là mưu sát. Gần đây chàng đã lấy ra không ít huyết dịch rồi, lại tiếp tục lấy ra hai cân huyết dịch nữa, chàng mặc dù không đến nỗi chết, nhưng nhất định sẽ suy nhược tới cực điểm.

_ Hai vị tiền bối mời hãy về đi, Càn Thi phái này, chúng ta không diệt nữa.

Mắt Chu lão quái lập tức trợn ngược lên, tuy nhiên không đợi ông ta thể hiện ra, lão quái vật đã cười, nói:

_ Ha ha, vừa nãy chỉ là đùa với ngươi thôi, thế này đi, ngươi cho chúng ta mỗi người nửa cân huyết dịch, suy cho cùng cũng là đối phó với vô địch thi vương danh chấn giới tu luyện hàng ngàn năm nay.

Thần Nam cuối cùng đã thỏa hiệp. Chu Lão qái tính tình hơi nóng nảy, không giảo hoạt giống như lão quái vật, không lâu trước đây Thần Nam đã nghe được rất nhiều tin tức hữu dụng từ phía ông ta. Chu lão quái và lão quái vật đều đã gần hai trăm tuổi rồi, tới nay vẫn chưa phá vỡ tử cảnh, xem ra cũng không cầm cự được mấy năm nữa, bọn họ không thể không rẽ sang một phương thức nhanh chóng hơn, tìm kiếm phương pháp để trường sinh. Sau khi biết được Càn Thi phái khôi phục lại, Chu lão quái đã nảy ra ý định với đám vô địch thi vương trong truyền thuyết.

Vô địch thi vương trong truyền thuyết, tiền thân điều là những nhân vật tầm cỡ thần tiên, muốn đem họ luyện chế thành thi vương, mức độ phức tạp thật khó mà tưởng tượng được, trong quá trình luyện chế bọn họ, ít nhất cũng phải cần tới tinh huyết của hàng ngàn hàng vạn người. Rõ ràng là dùng tính mệnh con người để tích lũy ra, trong đó chỉ cần có một sai sót nhỏ, là có thể bị hủy trong một ngày, vì vậy từ trước tới nay, thời kì cường thịnh nhất của Càn Thi phái cũng chỉ là ba bộ vô địch thi vương này thôi. Thi vương chí âm chí tà, bình thường trốn trong huyết trì trong thi mạch, hấp thụ huyết tinh túy nhất, kết thành một huyết đan trong cơ thể chúng, còn được gọi là thi vương xá lị. Tà đan như vậy đương nhiên có sự kì diệu xảo đoạt tạo hóa.

Trước đây Chu lão quái mặc dù có ý đồ này nhưng cũng không dám ra tay, vô địch thi vương coi như là một lục giai cao thủ. Hơn nữa cơ thể chúng cứng như kim cương, dường như là vô địch giới nhân gian. Không phải nhân vật của tiên thần giới ra tay thì những cao thủ trong nhân gian giới cho dù đánh bại được cũng không thể nào hoàn toàn hủy diệt được chúng. Tuy nhiên sự xuất hiện của Thần Nam, đã phá vỡ cái đạo lí thông thường này, "thái cổ thần huyết" của chàng ta có thể hủy diệt mọi tà vật trên thế gian. Ngay khi lão quái vật nói tin này cho Chu lão quái biết, ông ta lập tức lên đường tới Sở Đô, rồi lập tức tới đây cùng lão yêu quái. Hai ông già này muốn trường sinh đến phát điên, hai lão già điên lại cộng thêm một tiểu tử điên chỉ lăm le muốn báo thù. Càn Thi phái xem ra chỉ muốn bình yên cũng không xong.

_ Không biết hai vị tiền bối có nghe nói tới những sự tình của Càn Thi phái hay không? Chính là vô địch thi vương xuất hiện linh tri, tử khí hoàn toàn được hóa giải hết, trở thành một nhân vật bán thần.

Chu lão quái tiếp lời nói:

_Đương nhiên đã nghe nói rồi, Thi Vương xuất hiện linh trí, huyết đan trong người hắn sẽ từ từ hóa khai, năng lượng sinh mệnh sẽ bắt đầu luyện hóa tử khí trong người, khi huyết đan và tử khí đồng thời biến mất, hắn ta sẽ từ cõi chết sống lại.

Thần Nam coi như đã có thể yên tâm, chàng thật sự rất sợ hai lão già này sau khi biết được sự tồn tại của Vũ Hinh một nhân vật bán thần, sẽ điên cuồng cướp đi huyết đan trong người nàng ta, bây giờ thì mọi lo lắng đã biến mất.

_ Hì hì... - Lão yêu quái cười cợt hắn - Ngươi sợ chúng ta sẽ làm tổn thương tới người bạn gái bé nhỏ của ngươi à?

_ Hả? - Thần Nam giật mình.

Lão quái vật lại nói:

_ Yên tâm đi, chúng ta là bạn đồng minh, hơn nữa, cho dù chúng ta ra tay, cũng khó có thể làm tổn thương tới một kì nữ bán thần.

_ Lão...lão cũng đã biết?

_ Đất trong khắp thiên hạ này chỗ nào không phải của đế vương, người trong thiên hạ có ai không phải thần dân của đế vương, trong đất của Sở quốc này, nếu như ta có hứng thú với Càn Thi phái, có chuyện gì có thế giấu được ta chứ? Càn Thi phái xuất hiện một kì nữ bán thần, sớm đã truyền khắp giới tu luyện rồi, trong biên giới Sở quốc của ta, ta đương nhiên biết tường tận hơn những người khác.

Thần Nam thấy việc gì cũng không thể nào giấu được lão yêu quái, đành hỏi:

_ Lão thấy rằng nên đánh Càn Thi phái như thế nào?

Lão yêu quái cười tít mắt, hai đạo tinh quang phát ra lấp loáng, nói:

_ Cứ làm theo phương án của bọn thanh niên các ngươi là được, trước hết dùng thuốc nổ hủy đi tụ âm trận, phá tan thi mạch, sau đó các ngươi giết Càn Thi phái tổng đàn, ta và Chu lão quái , Vũ Hinh sẽ đi đối phó với hai tên thi vương, ba đánh hai, chắc sẽ hoàn toàn thắng lợi, lại nhờ uy lực của thần huyết, hoàn toàn tiêu diệt đi phái này.

Thần Nam cảm thấy khó xử, chàng không muốn Vũ Hinh phải đối đầu với thi vương vô địch. Lão yêu quái dường như nhìn thấu tâm sự của chàng, cười nói:

_ Ngươi không phải lo lắng, Vũ Hinh uy danh chấn động giới tu luyện hàng ngàn năm nay, hơn nữa có linh trí, kinh nghiệm chiến đấu của nàng ta không ai có thể sánh bằng, trên thế giới này không có ai có thể làm tổn hại tới nàng ta. Huống hồ, hai tên quái vật trong đại sơn, đã không còn là vô địch thi vương năm xưa nữa, mấy tên già không chết của đám Càn Thi phái tu luyện cái gì nhân thi hợp nhất, ép mình hòa nhập vào với thể xác của thi vương, mặc dù thi vương có linh trí, nhưng trước khi đại thành, thì nhược điểm có rất nhiều, không có được phong độ như xưa nữa.

Thần Nam gật đầu nói:

_ Vậy thì giờ ngọ ngày mai sẽ ra tay, nghe nói ánh mặt trời buổi trưa cũng có chút tác hại với đám cổ thi.

_ Được, vậy thì giờ ngọ ngày mai ra tay. - Lão quái vật lại vỗ vai Thần Nam nói - Càn Thi phái đã liệt ngươi vào danh sách kẻ thù số một, để tránh tai mắt mọi người, bọn chúng dự định đợi ngươi rời Phong Đô sơn sẽ ra tay, vì vậy lần này, chúng ta nhất định phải thành công, nếu không thì chúng ta đều không có kết cục tốt đẹp gì.

- - - - - - - - - - -

Thời gian trôi đi thật nhanh, một ngày chớp mắt đã qua hết, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, trong Phong Đô sơn, đá bay tung tóe lên không, cát bụi bay mù mịt. Đỉnh một ngọn thổ sơn bị thuốc nổ bạt tung. Tiếp theo đó, những tiếng nổ kinh thiên liên tục vang lên, cả bầu trời Phong Đô sơn đều chấn động, từng đợt sóng khí cuồn cuộn lan ra khắp xung quanh, lập tức thiên địa chao đảo, khiến cho vô số nhà cửa ở xa hàng dặm đều rung chuyển kịch liệt.

Phong Đô đại chiến bắt đầu mở màn.