Sau trận đại thắng dưới sự lãnh đạo của Gia Lỗ Trưởng Lão và Y Văn Tư quần hùng đã quyết định không mãi ngồi yên cố thủ bên trong Thánh Thành nữa mà phản thủ thành công chủ động xuất kích liên hợp với các thế lực còn sót lại bên trong Tinh Thần Nội Hải tạo thành một liên quân khổng lồ truy kích tàn dư của Đại quân Ma Thú quyết tâm đuổi chúng ra khỏi Tinh Thần Nội Hải.

Trong vòng ba tháng ngắn ngủi hai bên đã phát sinh vô số trận đại chiến khiến cho bên trong Tinh Thần Nội Hải máu chảy thành sông, thây chất thành núi nhưng những chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến Đông Phương Trường Minh bởi vì ngay sau khi sau khi trận chiến vừa kết thúc hắn đã lập tức trở về nơi ở của mình chuyên tâm bế quan chữa trị vết thương trên người mình.

....

Thời gian như nước trong chớp mắt đã trôi qua ba mươi năm.

- Vi Vi An tỷ tỷ ngươi nói xem tại sao Trường Minh vẫn còn chưa xuất quan? Đã ba mươi năm rồi đó, đại chiến bên ngoài cũng đã kết thúc lâu rồi. Tại sao huynh ấy còn chưa đi ra bên ngoài không lẽ vết thương của huynh ấy có vấn đề gì sao??

Một ngày này bên trong cung điện của Đông Phương Trường Minh chỉ nghe Y Tư Kỳ lo lắng nhìn Vi Vi An nói.

- Y Tư Kỳ ngươi đừng quá lo lắng như vậy! Vết thương của Đông Phương ta đã có xem qua tuy rằng nghiêm trọng nhưng mà với thực lực của hắn chắc chắn có thể tự mình chữa khỏi sẽ không có chuyện gì đâu! Nói không chừng một thời gian nữa hắn sẽ xuất quan thôi!!

Vi Vi An nghe vậy trầm giọng an ủi Y Tư Kỳ nhưng trong mắt nàng cũng hiện lên một sự lo lắng khó che dấu.

- Vù!

Đúng lúc này từ bên trong mật thất mà Đông Phương Trường Minh đang bế quan đột nhiên phát ra một cỗ khí tức vô cùng cường đại đè ép mọi vật xung quanh tiếp theo đó chỉ thấy cánh cửa mật thất luôn đóng chặt ba mươi năm nay từ từ mở ra.

- Trường Minh huynh xuất quan rồi!!

Y Tư Kỳ nhìn thấy như vậy lập tức vui mừng kêu lên một tiếng chạy thẳng về phía cánh cửa.

- Ừ!

Đông Phương Trường Minh từ bên trong bước ra đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy Y Tư Kỳ gật đầu nói.

- Thương thế của huynh có phải đã hoàn toàn khôi phục rồi không?

Y Tư Kỳ ở trong lòng ngực Đông Phương Trường Minh nhỏ giọng hỏi.

- Đúng vậy!

Đông Phương Trường Minh gật đầu nói.

- Đông Phương bây giờ vết thương của ngươi đã khôi phục có phải chúng ta nên rời khỏi đây tiến vào Đại Lục rồi không?

Lúc này Vi Vi An đột nhiên lên tiếng hỏi.

- Đúng vậy! Nhưng việc đó không cần quá vội vàng. Bây giờ trước tiên ba người chúng ta đến nhà hàng bên trong thành ăn một bữa xem như chúc mừng được không nào?

Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi lại cười nói.

- Đương nhiên là được!

Vi Vi An nhẹ gật đầu một cái sau đó ba người nhanh chóng hóa thành ba đạo hào quang bay đi.

Một lát sau ba người đã đến bên trong nhà hàng lớn nhất bên trong Thánh Thành gọi những món ngon nhất cùng nhau vui vẻ ngồi ăn đến gần xế chiều ba người mới rời khỏi đó đi thẳng đến Truyền Tống Điện.

- Đông Phương đại nhân, Vi Vi An tiểu thư, Y Tư Kỳ tiểu thư các ngài hạ cố đến đây là có chuyện gì?

Khi ba người vừa đến bên ngoài Truyền Tống Điện lập tức có một tên thị vệ nhận ra vội vàng chạy đến trước mặt bọn họ chào hỏi.

- Ta muốn truyền tống đến Đại Lục một chuyến. Ngươi mau đi chuẩn bị Truyền Tống Trận đi!!

Đông Phương Trường Minh phất tay một cái nhìn tên thị vệ đó nói.

- Đi Đại Lục? Vâng vâng tiểu nhân sẽ lập tức đi chuẩn bị ngay!!

Tên thị vệ nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng rồi lại lập tức cung kính nói.

- Đợi đã!

Chỉ một lát sau một cái siêu đại hình Truyền Tống Trận đã được được chuẩn bị hoàn thành nhưng lúc ba người Đông Phương Trường Minh chuẩn bị bước vào bên trong thì ở phía sau lưng bọn họ đột nhiên vang lên một tiếng nói người tới chính là Gia Lỗ Trưởng Lão!

- Gia Lỗ đại ca ngươi đến đây để làm gì?

Đông Phương Trường Minh nhìn thấy Gia Lỗ Trưởng Lão thì nhíu nhíu mày hỏi.

- Các ngươi lui ra ngoài đi! Ta muốn nói vài lời với Đông Phương huynh đệ một chút!!

Gia Lỗ Trưởng Lão không trả lời câu hỏi của Đông Phương Trường Minh ngay mà nhìn sang đám thị vệ bên trong đại điện trầm giọng ra lệnh!

- Vâng Trưởng lão!

Đám thị vệ nghe vậy lập tức cung kính kêu lên một tiếng sau đó nhanh chóng lui ra bên ngoài trong đại điện rộng lớn nhất thời chỉ còn lại bốn người Gia Lỗ Trưởng Lão, Đông Phương Trường Minh, Y Tư Kỳ và Vi Vi An.

- Đông Phương huynh đệ ta nghe nói ngươi sắp rời khỏi đây cho nên mới vội vàng đem thứ này đến cho ngươi!!

Lúc này Gia Lỗ Trưởng Lão mới lật tay lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.

- Tê! Gia Lỗ đại ca sao huynh lại tặng cho ta thứ quý trọng như vậy? Tiểu đệ không nhận nổi đâu!!

Đông Phương Trường Minh khẽ dùng thần thức quét qua khối ngọc giản trong tay thì không nhịn được hít một hơi khí lạnh khiếp sợ nói bởi vì thứ ghi chép bên trong đó không ngờ chính là một phần công pháp Luyện Thần Đạo hơn nữa còn đầy đủ hơn phần Luyện Thần Đạo trong tay hắn rất nhiều là một phần Luyện Thần Đạo hoàn chỉnh chân chân chính chính!!

- Ha ha ha... Đông Phương huynh đệ Gia Lỗ ta không tu luyện Khôi Lỗi Thuật giữ lại thứ này cũng không có tác dụng gì. Ngươi lại là người trong nghề chân chính cho nên ta nghĩ chi bằng đem nó tặng cho ngươi với thiên phú của ngươi ta tin rằng nhất định có thể đem nó phát dương quang đại!!

Gia Lỗ Trưởng Lão nhìn Đông Phương Trường Minh nói.

- Như vậy.... ta xin đa tạ rồi!!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy cũng không khách sáo nữa trịnh trọng nói một tiếng trực tiếp đưa tay nhận lấy ngọc giản trong lòng kích động cùng với vui mừng vô cùng có được công pháp Luyện Thần Đạo hoàn mỹ này trong thời gian ngắn tuy rằng hắn vẫn không thể đột phá Thiên Cấp nhưng chắc chắn thủ đoạn sẽ tăng lên rất nhiều trong chuyến đi này cơ hội thành công sẽ tăng thêm không ít!!

- Đông Phương huynh đệ không cần nói như vậy dù sao trong thời gian này ngươi giúp ta còn nhiều hơn ta giúp ngươi nữa! Lần này ta tuy rằng không biết ngươi, Vi Vi An tiểu thư còn có Y Tư Kỳ nữa các ngươi muốn vào Đại Lục để làm gì nhưng ta xin chân thành chúc các ngươi có thể thành công!!

Gia Lỗ Trưởng Lão đưa tay vỗ vỗ vai Đông Phương Trường Minh một cái trên mặt lộ ra vẻ chân thành nói.

- Được! Thừa ngươi cát ngôn!!

Đông Phương Trường Minh, Y Tư Kỳ và Vi Vi An nghe vậy thì chắp tay nhìn Gia Lỗ Trưởng Lão nói sau đó cùng bước vào Truyền Tống Trận.

- Vút!

Gia Lỗ Trưởng Lão cũng lập tức vung tay lên khởi động Truyền Tống Trận.

- Ầm ầm ầm...

Tiếp theo chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên không gian bên trong Truyền Tống Trận vặn vẹo một trận rồi thì ba người Đông Phương Trường Minh đã biến mất khỏi Truyền Tống Trận cũng hoàn toàn biến mất khỏi Tinh Thần Hải nhưng mà những câu chuyện do bọn họ tạo ra vẫn được người dân ở Tinh Thần Hải truyền tai nhau hàng ngàn năm.

PS: Hôm nay vẫn có chương nhưng mà có thể hơi ngắn mong các bạn thông cảm nha!!