Thời gian trôi qua liên tục, hàng vạn năm đã trôi qua, tại Thiên Đô giới hay Nguyên thủy tinh số người chết già có đến hàng tỉ. Một ngày kia, tại Thiên Đô giới Huyền Hoàng Tháp, bầu trời đột nhiên đen kịt như mực phảng phất như có thể thôn phệ cả tâm thần và ánh mắt của người ta.

"Chuyện gì xảy ra vậy!" Đông đảo đệ tử đi ra khỏi Huyền Hoàng Tháp nghị luận.

Cuồng Chiến trái lại hít sâu một ngụm lãnh khí rồi nhìn đám người kia nói: "Cổ hơi thở này thật là đáng sợ, không gian Thiên Đô giới như bị nó xuyên thấu qua vậy".

Tất cả mọi người đều vẻ mặt mê hoặc không biết trong Huyền Hoàng Tháp có chuyện gì xảy ra. Đột nhiên phụ cận đám người Cuồng Chiến trong hư không xuất hiện một trận ba động rồi một gương mặt người trong suốt thật lớn hiện ra.

"Sư tôn!" Mọi người cung kính nói.

Gương mặt thật lớn kia mỉm cười nói: "Không nên hoảng sợ, đây là hắn đang đột phá Thần vương cảnh giới đó".

"Sư tôn nói là Trương sư đệ hả". Cuồng Chiến giương mắt mà nhìn nói.

"Cái xưng hào này các ngươi phải sửa lại, sau này nên gọi hắn Thần Ma Vương". Tuy rằng Trương Hiểu Vũ còn chưa có xưng hào Thần vương thế nhưng hắn tu luyện Thần ma cửu biến nên kêu là Thần Ma Vương rất thích hợp.

"Sư tôn nói phải!", mấy người kia tỉnh ngộ ra, một ngày Trương Hiểu Vũ trở thành Thần vương thì cũng không thể là đệ tử của sư tôn nữa mà là tồn tại bình khởi bình tọa rồi.

Đám người Lạc Thi Thi và Tiểu Hắc, Tiểu Kiệt đều chạy tới Huyền Hoàng Tháp ngóng nhìn lên bầu trời đen kịt kia. "Mẹ, có phải ba chuẩn bị đột phá đến Thần vương không ". Tiểu Kiệt nhìn Lạc Thi Thi nói.

Từ mấy nghìn năm trước, Lạc Thi Thi cũng đã đạt đến cao giai Võ thánh đỉnh rồi, mấy năm nay tuy rằng không có tiến bộ gì nhưng các phương diện thực lực đều đã đạt đến tồn tại cao nhất dưới Thánh vương rồi, còn kém một bước tối hậu trở thành Thánh vương mà thôi, nàng gật đầu nói: "Đúng vậy".

Tiểu Kiệt bội phục nói: "Không hổ là thân ái ba ba, nhanh như vậy đã trở thành Thần vương rồi, so với ta còn nhanh hơn!".

"Ngươi hài tử này!" Lạc Thi Thi cười mắng.

Bên cạnh Yêu Dạ và Lý Tú đều là cười khúc khích.

Tuy rằng thân thể còn đang ở trong tu luyện thất của Huyền Hoàng Tháp thế nhưng Trương Hiểu Vũ sau khi đột phá được tám mươi mốt cái huyệt khiếu thì minh minh đối với thiên địa vũ trụ và Chân nguyên giới có sự lý giải rất thấu triệt, mọi sự biến hóa nhỏ nhất trong vũ trụ cũng khó tránh được cảm ứng của hắn.

Không có mở mắt, không hề động dùng Hồn lực nhưng Trương Hiểu Vũ biết được ngoài Huyền Hoàng Tháp đã có đầy người đứng đó, đám Lạc Thi Thi ở đó, Tiểu Kiệt và Tiểu Hắc đã ở đó, sư tôn, không, Thiên Đô Thần vương đã ở đó, tất cả hành động và lời nói của bọn họ, từ những biểu tình rất nhỏ đều hiện rõ trong đầu hắn, phảng phất như đang xem một bộ phim tối chân thực vậy.

Thần vương cảnh giới nguyên lai là nắm trong tay tất cả, nắm trong tay nhất phương thiên địa, pháp tắc lực lượng cũng là như vậy, tuy rằng chưa thí nghiệm qua thế nhưng hắn biết nếu như hiện tại thi triển Bạo Liệt Pháp Tắc thì nhất định sẽ cường đại hơn so với trước, đây là bởi vì trước đó còn chưa thể đem Bạo Liệt Pháp Tắc đẩy đến mức tận cùng.

Ngoại trừ cảnh giới đề thăng ra, ở chỗ sâu trong linh hồn đột nhiên hiện lên rất nhiều ký ức, toàn bộ là ký ức tại đệ nhất thế Thương Khung Thần Vương, bên trong là cảnh năm nào thời trẻ tuổi phấn đấu, về tình thầy trò với Chiến Tổ, quen biết Thủy chi Thánh vương ra sao, làm sao mà yêu nhau, tối hậu làm sao ngã xuống, các loại ký ức này rõ ràng hiện ra trong đầu Trương Hiểu Vũ, cảm giác dường như tự mình kinh lịch qua vậy.

"Nguyên lai đây là đệ nhất thế của ta, tuy rằng so với nhân sinh hiện tại thì không tương đồng thế nhưng trình độ đặc sắc thì tuyệt không thua kém". Trương Hiểu Vũ thở ra một hơi đem ký ức trước đây một lần nữa quy hoạch lại ghi nhớ một cách có trật tự trong linh hồn.

Ngoại trừ nhân sinh kinh lịch ra còn có lực lượng của lưỡng chủng pháp tắc khiến cho Trương Hiểu Vũ coi trọng, lưỡng chủng pháp tắc này chính là tinh hoa thực lực của Thương Khung Thần Vương phân biệt là Phá Toái Pháp Tắc và Thương khung pháp tắc.

Phá Toái Pháp Tắc, danh như ý nghĩa là ý chí vô kiên bất tồi, có thể đánh nát bấy tất cả, đây là lực lượng dương cương cực hạn nhất, quang minh chính đại nhất.

Tuy nhiên Thương khung pháp tắc còn cao thâm hơn Phá Toái Pháp Tắc bởi vì nó bao hàm cả Thời gian và Không gian áo nghĩa ở trong đó, ở dưới loại pháp tắc bao phủ tất cả dường như tiến vào một cái lao lung rộng lớn, trong đó tất cả trừ người thi triển pháp tắc ra thì không ai có thể sử dụng pháp tắc khác được.

Sau khi thể ngộ Phá Toái Pháp Tắc cùng với Thương khung pháp tắc một lần và tầng tầng phân giải ra, chỉ mất một ít thời gian, Trương Hiểu Vũ đã triệt để nắm giữ được lưỡng chủng pháp tắc lực lượng, lúc này hắn tổng cộng đã nắm được ba loại pháp tắc lực lượng hoàn chỉnh, một khi chiến đấu cùng địch nhân thì công kích chắc chắn sẽ hết sức đa dạng, cũng không dễ dàng bị địch nhân nhìn thấu sáo lộ.

Lấy từ nguyên giới ra một thanh đê giai công kích Thần khí, Trương Hiểu Vũ sử dụng tâm thần rồi chợt dùng bàn tay bóp một lúc lâu sau thì mới buông ra.

Cái công kích Thần khí này nhìn từ bề ngoài thì so với lúc trước không có gì khác nhau nhưng nếu như sử dụng Hồn lực đi cảm thụ thì phát hiện ra hư vô Hồn lực có xu thế bị nghiền nát, một loại khí tức nhàn nhạt vô kiên bất tồi tràn ngập bề ngoài Thần khí.

Đưa tay vẽ một cái vòng tròn ở trên hư không, Trương Hiểu Vũ giơ cái Thần khí này quay một vòng tròn trên hư không rồi nhẹ nhàng ném tới, phanh một tiếng, tất cả trong vòng tròn đều nát bấy tùy theo, Thần khí trên tay cũng vỡ nát ra.

"Việc đả nhập pháp tắc vào trong Thần khí cũng không khó, bất quá cần tìm được Thần khí có thể chống đỡ pháp tắc lực lượng, phỏng chừng cũng chỉ có Thái cổ cao giai Thần khí mới có thể hấp thu được pháp tắc lực lượng mà tiến hóa đến Thiên Thần khí, Thần khí khác chỉ cần dùng vài lần là tan vỡ mất". Trương Hiểu Vũ lẩm bẩm nói.

Kiện Phá Toái Chuy kia sau khi được đả nhập Phá Toái Pháp Tắc, lại được Thương Khung Thần Vương uẩn dưỡng nghìn vạn năm mà mới trở thành Thiên Thần khí chân chính, nếu mình sử dụng bổn nguyên lực lượng tái tạo ra một cái kiện Thiên Thần khí thứ hai thì phải chờ tới nghìn vạn năm sau mới có thể, bằng không chỉ là tạo ra một cái Thần khí uy lực thật lớn mà thôi.

Nên đi ra thôi, động tĩnh càng lúc càng lớn rồi, Trương Hiểu Vũ đứng lên rồi đi ra khỏi tu luyện thất và Huyền Hoàng Tháp.

Một bước đi ra, Trương Hiểu Vũ xuất hiện cạnh gương mặt người thật lớn mỉm cười nói: "Sư tôn, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi là sư tôn!".

Gương mặt người thật lớn biến thành chân thân Thiên Đô Thần vương cười nói: "Lẽ ra nên như vậy, ngươi trở thành Thần vương là điều mà rất nhiều người chờ mong ".

"Ha ha, Trương huynh đệ, ngươi rốt cục trở thành Thần vương rồi". Trong hư không liên tiếp có mấy người xuất hiện, phân biệt là Hoang Thần Vương, Long thần vương, Bất diệt Thần vương, người vừa nói là Hoang Thần Vương. Nguồn: http://truyenfull.vn

Trương Hiểu Vũ gật đầu cười nói: "Tiểu Hổ! Đã lâu không gặp".

Hoang Thần Vương sửng sốt rồi cảm khái cười nói: "Ta đã quên, khi ngươi trở thành Thần vương là sẽ khôi phục lại ký ức của đệ nhất thế lão đại, hảo hoài niệm, đã thật lâu không có nghe cách xưng hô này rồi!" Hắn là Ban Lan Hổ Nhân trong hoang nhân nên Thương Khung Thần Vương vẫn kêu hắn là Tiểu Hổ.

Long thần vương nói: "Thiên Đô Thần vương, Trương Hiểu Vũ đã trở thành Thần vương, cũng nên có một xưng hào Thần vương, ngươi xem nên gọi hắn là gì!".

Cái này thì Thiên Đô Thần vương đã sớm nghĩ đến rồi, hắn cười nhạt nói: "Hắn tu luyện là Thần ma cửu biến công pháp nên kêu là Thần Ma Vương".

"Thần Ma Vương, cái xưng hào này rất là khí phách". Bất diệt Thần vương gật đầu nói.

"Hắc hắc, có vẻ như so với xưng hào Thương Khung Thần Vương của lão đại ta còn muốn khí phách hơn một chút, Thần, Ma, đó chính là ý tứ lớn nhất đó".

Một lúc sau, đám Lôi chi Thánh vương, Tam âm Thánh vương, Thổ chi Thánh vương cũng nhất nhất đến chúc mừng, mặc kệ làm sao, đối với bọn họ mà nói có thêm Thần vương thì trong đại chiến càng có thêm phần thắng, đây là chuyện tốt thật lớn mà.

Nhìn thấy chúng Thần vương và Thánh vương ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm những người khác tự giác lui ra.

Trương Hiểu Vũ đưa con mắt nhìn vào hư không như có chút suy nghĩ nói: "Xem ra Thái cổ cường giả nhòm ngó cũng không ít".

"Hắn muốn nhìn thì cứ để cho hắn xem đi!" Thiên Đô Thần vương từ lâu đã biết có người cách giới diện thường xuyên giám sát Thiên Đô giới, chỉ là bởi vì hắn vô pháp thấy đối phương ở thế giới nào nên cũng không có biện pháp nào, bằng không với thực lực của hắn hà tất lại để cho người khác tới cửa khi dễ.

Trương Hiểu Vũ cười lạnh một tiếng, "Vừa lúc ta mới tấn chức Thần vương, coi như là một lần nghiệm chứng thực lực đi!". Sau khi đạt đến Thần vương, Thần Ma Nhãn của Trương Hiểu Vũ đã có thể thấu thị thế giới nhìn qua một thế giới khác, bất quá hiện nay tu vi hắn chưa ổn định nên chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy hình ảnh một thế giới khác.

"Ngươi có thể thấy một thế giới khác". Thiên Đô Thần vương có chút kinh ngạc, những người khác cũng đều rất hiếu kỳ nhìn hắn. Tuy nhiên Trương Hiểu Vũ không có trả lời mà trực tiếp thò bàn tay xuyên qua Chân nguyên giới.