Edit + Beta: Tiểu Vũ

Rất nhanh có người chạy xuống, hỏi xem Dt có việc gì.

Dt đơn giản nói ra nghi ngờ về việc chia bảng đấu, nhân viên công tác cô cùng ngạc nhiên, thấp giọng hỏi cậu hình như không phải tuyển thủ dự thi Need For Speed, Dt cầm thẻ tên đưa cho nhân viên công tác: “Trung Quốc chúng tôi chỉ có một người dự thi Need For Speed, là cô gái này, vào thời điểm như thế này thì đương nhiên phải có đàn ông con trai chắn phía trước.”

Ngải Tình có chút ngốc luôn rồi, nhưng mà lời cậu nói thật sự hợp tình hợp lý mà.

Hoạt Thê không nhịn được cười rộ lên, lấy thẻ tên trên cổ xuống, đưa cho nhân viên công tác: “Tôi là đội trưởng đội tuyển Trung Quốc lần này, đối với việc phân đội thi đấu này có kháng nghị, mong ban tổ chức sử dụng phương pháp bốc thăm trực tiếp để đảm bảo sự công bằng.”

Ngải Tình đương nhiên cũng đưa thẻ ra.

Nhân viên công tác cầm 3 thẻ tên của 3 người bọn họ chạy về, còn chưa kịp báo với cấp trên thì đã có mấy nước khác cùng đứng lên kháng nghị đồng thời hướng bọn họ mỉm cười chào hỏi.

“Loại sự tình này thông thường sẽ không có kết quả gì.” Hoạt Thê mỉm cười gật đầu chào lại không ngừng, nhỏ giọng nói: “Dù sao cũng là doanh nghiệp tài trợ lại ở trên địa bàn của người ta, chuẩn bị tâm lý cho trường hợp xấu nhất đi.”

Hai tay Dt đút trong túi quần, trầm mặc xuất thần.

Hoạt Thê thấy cậu không nói gì liền hỏi cậu đang suy nghĩ cái gì đó, cậu suy nghĩ một lát rồi mới nói: “Đang suy nghĩ chiến thuật cho ngày kia.”

Hoạt Thê liếc Ngải Tình một cái, dùng khẩu hình nói: Đã biết tại sao em thua bởi cậu ta chưa?

Ngải Tình bất đắc dĩ nhìn hắn: Cậu ta là thiên tài.

Kết quả kháng nghị đã có, có người vui có người buồn.

Ban tổ chức rất cứng rắn biểu thị, thời gian thi đấu hôm nay đã sắp bắt đầu, không thể thay đổi bảng đấu, thế nhưng hai ngày thi đấu sau sẽ do máy tính quyết định. Ngải Tình đối với kết quả này đã rất hài lòng rồi, một lần nữa đeo thẻ lên: “Yên tâm đi, em cũng là tuyển thủ hạt giống đó.”

Hoạt Thê buồn cười nhìn cô, vỗ vỗ sau lưng: “Đừng áp lực quá.”

Cô hơi nghiêng đầu, hé miệng cười cười: “Anh biết tại sao em lại chơi DotA không?”

Nhân lúc còn 10 phút nữa mới bắt đầu thi đấu, cô bỗng nhiên nói đến vấn đề này.

Dt cũng có chút ngạc nhiên, nhìn cô.

“Em từng nhìn thấy một bài viết trên diễn đàn DotA quốc tế, nói về việc Internet của Trung Quốc rất lạc hậu, toàn bộ trò chơi thể thao đều không đáng nhắc tới, ngay cả video tốt nhất chúng ta tải lên cũng bị nói là người mới tập chơi.” Cô đưa mắt nhìn lên khán đài, “Hai năm trước, Singapore còn coi mình là nước mạnh, đối với chúng ta khoa chân múa tay. Nhìn hôm nay mà xem, còn không dám ở chung bảng thi với chúng ta.”

Cô cúi đầu, cầm bàn phím và chuột ban tổ chức cung cấp: “Dt, tôi tuy rằng chơi DotA thua cậu, nhưng chơi Need For Speed không nhất định sẽ thua bọn họ.”

Dt rốt cục nâng khóe miệng lên, hiếm khi trong ánh mắt đều là ý cười.

Hoạt Thê cười ha ha một tiếng: “Nhìn dáng vẻ này của em, là muốn giành quán quân đầu tiên về cho đội?”

Ngải Tình ngẩng đầu, đeo tai nghe, tay làm ra điệu ok.

Khi ở trên sân thi đấu, cho dù bạn chỉ mới mười mấy tuổi, bạn cũng không thể để mặc cho hoàn cảnh để đợi sự công bằng, đợi người khác đến thay bạn giải quyết.

Chỉ có dùng thực lực của chính mình nói cho mọi người biết, tài năng coi thường tất cả sự bất công.