Edit: Miêu Ngư
Ta nhận thấy từ khi có Triệu Cảnh Dục xuất hiện, mối quan hệ giữa ta với Triệu Tử Khâm xảy ra biến hoá vô cùng lớn. Tựu như lần cãi nhau này, trong ba năm này mới xảy ra lần đầu. Chuyện cũng chỉ lớn hơn cái rắm một chút, thế nhưng cứ mỗi lần cãi nhau, lần nào cũng có thể truyền tới tai hoàng hậu. Kết quả là ta được mời tiến cung, trên danh nghĩa là "Nói chuyện tâm tình" cùng Hoàng hậu nương nương. Hiện tại giờ phút này đây, ta đang ngồi trong nội cung nghiêm chỉnh, đối mặt với Hoàng hậu nương nương hỏi thăm, ta~ đáp lời. Trải qua một hồi lên xuống, rốt cục đã hỏi tới điểm chính. "Ta nghe nói, ngươi cùng Khâm tử vì đứa bé kia mà cãi nhau?" Ta cụp mắt xuống không dám nhìn nàng, không đáp lời. Nhưng dùng hành động thực tế cho nàng đáp án, ta chớp chớp mắt cố ý nặn ra vài giọt nước mắt, lại nắm lấy khăn chậm rãi lau đi. Hoàng hậu nương nương có lẽ thấy được bộ dáng của ta liền hiểu rõ, thở dài nói. "Khâm tử làm vậy quả thực không đúng, nhưng đều là nói nhảm, ngươi đừng để trong lòng, đều nói vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành, ngươi mắng hắn vài câu thì cho qua chuyện này đi."Nói thì nói như thế, nhưng chính bản thân muốn nghe cái gì ta đều rõ, vì vậy cắn răng mà nói."Nhi thần cũng có sai, không thể giáo dục Thái tôn tốt được."Hoàng hậu nương nương lúc này mới mỉm cười, nắm tay ta trấn an."Mẫu hậu biết rõ ngươi là đứa bé ngoan, giữa phu thê nên vui vẻ mới đúng." Ta gật đầu nhu thuận đáp dạ"Sau này tỷ muội càng nhiều, ngươi là Thái Tử Phi càng nên rộng lượng một chút."Hoàng hậu nhìn ta, ý tứ trong mắt hàm chứa những cảm xúc khác. Bàn tay mềm mại khẽ vuốt tay ta, ta liền hiểu được ý tứ của nàng. Ở Đông cung cô độc suốt ba năm, ta nghĩ có nhiều tỷ muội cùng cố gắng cũng tốt. Lúc rảnh rỗi có thể có người nói chuyện. Hơn nữa cái người Triệu Tử Khâm này đúng là nên có người đến quản giáo mới tốt.