Vào khoảng thời gian mọi thứ rơi vào im lặng, Ryu đang dùng đôi mắt đẫm nước bởi du͙ƈ vọиɠ nhìn về phía thằng nhóc nghiệp chướng đang ngồi bất động giống như người điên. Hai gò má đỏ gắt bởi sự xấu hổ khi mà đã nói ra rằng muốn nó làm. Nhưng bây giờ cơ thể đang nóng tới nỗi muốn khét. Sự ham muốn dồn nén gần chết nói với cậu rằng... cậu không quan tâm cái quái quỷ gì nữa hết.

Chính vì vậy, người nằm quay lưng liền lật người qua nằm ngửa, chân thon trắng dang rộng ra, cho thấy con đường màu đẹp đang co giật liên tục như muốn được lấp đầy. Hơn nữa còn ẩm ướt bởi gel bôi trơn được bôi giữa chừng. Hai tay bị trói bởi áo sinh viên liền đưa lên che mặt mình lúc nói bằng giọng run rẩy.

"Làm tao đi, Sun."

Cảnh tượng làm cho Sun đứng hình, thì bởi vì đó là cảnh tượng anh Ryu đang nằm dang chân ra 2 bên tới nỗi thấy nguyên người chứ gì. Và điều đó làm cho người nghẹn lời cũng không thèm quan tâm gì nữa, nhanh chóng cởϊ qυầи ra một cách tốc hành. Lòng thì muốn đẩy vào sâu nhất có thể, thế nhưng cậu vẫn còn tỉnh táo.

Nếu anh Ryu đau, lần sau nhịn ăn chắc luôn mày.

Suy nghĩ làm cho người cầm lấy hộp bαo ƈαo sυ để đeo cho mình run rẩy tay chân, nhưng mắt lại chỉ cứ nhìn khung cảnh đẹp đẽ của người nằm đỏ hết cả thân mình như con tôm và hơi run rẩy ở trước mặt.

Tao chưa từng muốn với con trai. Nhưng con trai như anh Ryu, tao thật sự không chịu đựng được.

*Mặp*

Suy nghĩ của người nắm lấy chân anh Ryu gác lên một bên vai, tay còn lại đẩy tay anh Ryu lên cao qua đầu như muốn thấy sắc mặt tiếp sau đây.

*Phập*

"Hư! Ức... Đau... Tao đau...". Anh Ryu cắn chặt răng và rên ở trong họng lúc bộ phận cứng cáp đẩy vào trong người. Con đường vẫn còn đang mở rộng ra tới nỗi chật cứng hết cả lên nên không dám cử động thân người. Giọt nước mắt lớn đọng lại trong mắt, kiểu mà Sun hỏi bằng giọng run run.

"Nổi không anh...". Nhưng mà tao đây sắp không nổi rồi.

Câu hỏi mà anh Ryu chỉ lim dim mắt nhìn rồi... gật đầu.

*Phập*

Chỉ vậy thôi, thằng Sun này xin phép làm anh Ryu cho đã đi vậy, bởi vì nó chơi đẩy vào một lần tới hết, may là có nhiều trợ giúp nên không có đau như đã nghĩ. Bộ phận cứng cáp cọ xát với sự chật hẹp bên trong làm cho Ryu rên lớn. Hai tay giơ lên giống như định đẩy đối phương ra, nhưng lại chỉ vò lấy áo sinh viên của thằng Sun mà thôi.

"Ôi, chật quá... ah... Anh Ryu... Anh Ryu của tao...". Thằng Sun rên như chịu hết nổi khi mà con đường nó siết chặt cậu tới nỗi muốn phát cuồng. Cùng lúc đó, Ryu chỉ biết cứng đơ cả người, cúi xuống nhìn bộ phận bên dưới của mình đang có thanh thịt to lớn nhấn vào bên trong.

Từ việc lúc đầu chầm chậm và rồi sự nóng bỏng tăng thêm nhiều hơn tới nỗi chỉ có thể rên dữ dội.

"Sun... ah... ư.... Mày... Tao... hư... Nó nhột...". Cảm giác bây giờ nó nhột nhột, rát rát trộn lẫn vào nhau. Nhưng có một điều chắc chắn, Ryu đang cử động hông đáp lại lực va đập đang chen vào trong thân mình. Cái đầu tròn thì lắc qua lại thật mạnh.

*Mặp*

"Ha... hư... Mày... Mày...". Sun cầm lấy bộ phận trung tâm của anh Ryu rồi vuốt cùng lúc, trong lúc đó thì eo thô vẫn cứ di chuyển theo sự suиɠ sướиɠ làm cho phải cắn chặt hàm, hưởng thụ sự suиɠ sướиɠ đã làm cho lực di chuyển càng tăng tốc nhịp điệu hơn. Và anh Ryu càng rên chấn động bao nhiêu, Sun lại càng nhấn liên tục vào điểm đó nhanh bấy nhiêu.

"Mạnh nữa... được không... anh... ha..."

"Mày làm thì cứ làm!... Đ... Đừng có hỏi tao...". Ryu giơ tay lên che mặt lần nữa sau khi cúi xuống nhìn bộ phận đang liên kết với nhau làm cho cảm thấy nhộn nhạo hết cả lên. Thay vì ghê tởm, bây giờ cậu lại cảm thấy thích tới nỗi muốn phát cuồng bởi vì lực cọ xát nóng rực đã làm cho cơ thể như muốn cháy.

"Đáng yêu muốn chết luôn, vợ tao.". Sun gầm nói rồi cúi xuống vùi mặt vào lồng ngực. Đôi môi chiếm lấy phần đầu núm màu nhạt. Đầu lưỡi liếm qua lại làm cho âm thanh chụt chụt vang khắp phòng, kiểu mà Ryu chỉ có thể đặt 2 tay lên tóc của nó rồi nhắm mắt lại, cảm nhận cơn sóng suиɠ sướиɠ đang tạt vào trong cơ thể.

"Mạnh nữa... Sun... Mạnh nữa...". Lời cầu xin làm cho Sun ngẩng mặt lên rồi đè mạnh môi xuống cái miệng đang sưng, thế là đầu lưỡi của cả 2 quấn quýt vào nhau tới nỗi gần như làm một.

"Anh Ryu nói chút đi... "Làm tao mạnh lên"..."

"Kh... Không...". Ryu lắc đầu thật mạnh, mặc dù đang ham muốn dữ lắm, nhưng cái loại lời nói đó ai mà đi nói. Và điều đó làm cho Sun cởi cà vạt ở tay người xinh đẹp ra, dẫn tới cả áo, cả cà vạt bị hất qua một bên giường.

Ryu bị đẩy cho tới khi cơ thể áp sát vào thành giường, cùng lúc người ở trên theo sau hôn lên một cách nóng bỏng. Hai tay thì nâng cẳng chân trắng trẻo cho dang ra, rút hạ bộ ra cho tới gần hết rồi nhìn vào mắt.

"Nói!". Câu lệnh làm cho mèo con run rẩy nói bằng giọng khàn đặc.

"S... Sun... Làm tao... Làm tao mạnh lên..."

*Phập*

"Aaaaaaa!!!". Ryu quàng tay ôm cổ thằng nhóc nghiệp chướng ngay lập tức khi nó đẩy hết vào một lần, làm cho thấy nhói trộn lẫn với cảm giác nhột cả người, thế là trợn to mắt, thấy nhộn nhạo ở phần bụng, vùi mặt vào bờ vai rộng, 2 tay thì vuốt ve khắp lưng lúc thì thầm nói bằng giọng khàn khàn như đã rơi vào đường cùng.

"Làm tao... Làm tao nữa, Sun... Tao muốn... mày."

*Phập* *Phập* *Phập*

Chỉ vậy thôi, lực va đập vào liền nhanh và mạnh kiểu mà làm cho Ryu gồng mình đón nhận, rên dữ dội khắp phòng trộn lẫn với tiếng rên trầm thấp của Sun mà lúc này đang vùi mặt vào cái cổ trắng. Chân giường rung kịch kịch cho thấy sự nóng bỏng của những người trên giường mà không hề có vẻ gì là sẽ dễ dàng dừng lại.

"Tao... sắp... ư...". Nhưng rồi Sun hôn xuống lần nữa, nuốt đi tiếng rên để cho nó mất hút vào trong họng lúc anh Ryu bắn ra dải nước ấm đầy tay người đã vuốt giùm. Thế nhưng nụ hôn vẫn không có dáng vẻ là sẽ dừng lại một cách đơn giản.

*Phập*

"Héc, héc... Sun!..."

"Anh, em chịu đựng lâu rồi. Cho em xin nhé."

"!!!!"

"Ức... á... Đồ... ư...". Đột nhiên, Ryu bị lật người để cho 2 tay nắm lấy thành giường, theo sau là cơ thể nóng hổi đè lên. Và vẫn chưa kịp nói gì, đôi mắt đã phải mở to khi bộ phận to lớn chen vào bên trong cơ thể lần nữa tới nỗi chật kín. Cuối cùng chỉ có thể rêи ɾỉ để cho thằng Sun nghe thấy hết lần này tới lần khác và hòa với tiếng của thằng nhóc nghiệp chướng.

"Vợ tao đúng tuyệt vời. Ah... Đáng yêu... Anh Ryu ơi... Anh Ryu đáng yêu quá."

Cuối cùng... Sunny cũng đã được đè anh Ryu được như ý.

"Héc... héc... héc..."

Sau khi chiến trường nóng bỏng kết thúc thì chỉ còn lại tiếng thở gấp của cả 2 người vang vọng khắp phòng, trong lúc đó Ryu đang nằm sấp mặt kiệt sức ở bên cạnh cái người lật qua ôm lấy eo, hơn nữa còn có mặt mũi mà hôn lên bờ vai mấy cái.

"Anh Ryu đáng yêu quá đi."

"...". Bây giờ Ryu chỉ biết im lặng. Sau khi cơn bão du͙ƈ vọиɠ thổi qua và hấp thục sự suиɠ sướиɠ sau khi quan hệ được một lúc, sự thật liền đập thẳng vào mặt. Và toàn là chuyện đáng xấu hổ không thôi.

Cả việc thú nhận rằng giận vì nó không chịu làm cho rồi, cả chuyện tɦủ ɖâʍ, cả chuyện xin nó làm giùm, nào là lời mà cậu nói theo như thằng Sun yêu cầu nữa.

"Làm tao mạnh lên" ấy hả? Sao mày lại có thể nói ra vậy, Ryu!

Chính vì vậy, bây giờ Ryu chỉ có thể vùi cái mặt nóng hổi vào gối, không lên tiếng, không nói lời nào. Thế là người ở bên cạnh chống người dậy một chút, khuôn mặt đẹp trai được tô điểm bằng nụ cười tươi một cách thỏa mãn. Chắc rồi, được vào hang anh Ryu như ý muốn mà. Hơn nữa... Chuyện đó còn "ờ hở" tới mức muốn làm thêm nữa.

"Lấy tay mày ra khỏi mông tao!". Tay nó đi nhanh hơn suy nghĩ mà. Nó bóp mạnh lên cái mông tròn tròn một cách thèm thuồng làm cho người được nhận giật nảy mình, trợn to mắt, kêu lớn, hơn nữa còn lật người qua nằm ngửa, cố gắng làm ánh mắt sao cho thật dữ. Nhưng mà bạn có hiểu không? Khuôn mặt đỏ đỏ như vậy, đáng để "đem đi làm vợ" cỡ 2-3 đợt thiệt mà.

"Ok ạ, thưa anh."

*Mặp*

"Rồi mày ôm tao làm cái mẹ gì!". Miệng thì nói ok ạ, nhưng lại là người kéo anh Ryu vào ôm thật chặt, làm cho người thấy nhớt cả thân mình chỉ biết vùng vẫy. Nhưng không thể vùng vẫy mạnh được, đau hết toàn bộ phần dưới. Và khi càng vùng vẫy thì nó càng ôm chặt, thế là Ryu thở dài, chịu cho kéo vào ôm một cách ngoan ngoãn.

"Thì em muốn ôm vợ mà. Người ta nói là ôm nhau sau khi xong việc sẽ làm cho yêu nhau nhiều hơn đó, anh Ryu.". Ryu muốn chống trả lại là ai yêu mày, nhưng lại nói không nên lời, chỉ có thể vùi mặt vào vai nó, còn hơn là ngẩng lên nhìn đôi mắt long lanh của người đang giữ lá bài cao tay hơn.

(Ý chỉ việc hơn thế)

Sao tao lại chịu nó như vậy chứ!

Suy nghĩ của người nhắm chặt mặt, nhưng không thể phủ nhận được rằng... mấy tiếng đồng hồ vừa qua cậu hạnh phúc hơn những gì đã nghĩ.

Nghĩ tới thì lại thấy hài. Lần đầu tiên mà lại với con trai.

"Anh Ryu... đau lắm không?". Và rồi thằng Sun liền thì thầm hỏi một cách lo lắng, dáng vẻ ghẹo gan của nó chỉ còn lại điệu bộ vuốt lưng cậu nhè nhẹ. Câu hỏi làm Ryu chỉ biết im lặng.

Đừng nói là mãi cho tới khi có được lần sau thì tao phải dụ dỗ muốn chết luôn nhé!

Sun làm vẻ mặt ớn lạnh. Hôm nay được làm quả thật là cực kỳ ăn may. Rồi nếu anh Ryu không thích như cậu thì sao? Mặc dù rên như mèo gợϊ ɖụƈ, nhưng không có gì đảm bảo rằng anh Ryu sẽ dễ dàng chịu nữa mà. Nhưng trong lúc chìm đắm vào suy nghĩ của mình, Ryu lại lên tiếng nhỏ nhẹ.

"Tao bị lừa."

"Hửm?". Người nghe chỉ đáp lời trong họng, cúi mặt xuống nhìn người bây giờ đang cắn răng, gồng chặt nắm tay, ánh mắt thể hiện ra là đang thù hờn người mà mình đang nhắc tới.

"Hey, em không có lừa anh nhé. Lúc đầu em thật sự ghen..."

"Không có nói mày. Ý tao là đứa bạn tao nói rằng đau muốn chết kia kìa! Nó luộc tao tới nỗi rục luôn... Đừng để tao gặp nó đó, tao sẽ đạp văng luôn!". Ryu nhe nanh, nói một cách tức tối làm cho người nghe hơi nhướng mày một chút. Bắt đầu hiểu ra cái gì đó.

"Anh bị bạn lừa?"

"Ờ, một đứa bạn hồi cấp 3 của tao. Nó là gay. Nó nói với tao là đừng có ý định đi quan hệ với con trai, bởi vì đau tới nỗi muốn chết, đau tới nỗi đẫm máu, không đi đâu được tận mấy ngày, đi gặp bác sĩ khám thì lại thấy xấu hổ. Tao tin nó!!!". Ryu nói bằng giọng nặng nề. Nhớ tới thì lại hận, bởi vì nó nên mới làm cho cậu sợ suýt chết tới nỗi chắc là thằng Sun đã khinh thường không biết bao nhiêu lần rồi.

Và điều đó làm cho người hơi lanh miệng quá nói ra một cách quên mình.

"Bạn anh? Ôi, nhẹ nhõm. Em cứ tưởng rằng anh Ryu bị sàm sỡ qua rồi chứ, cho nên mới không chịu..."

*Rầm*

"Ôi!"

"Tao chưa từng quan hệ với ai hết!". Vẫn chưa kịp nói xong, người nằm mân mê trong vòng tay liền dùng cả tay, cả chân đẩy người ôm tới nỗi lăn lông lốc xuống giường, tiếng kêu lớn làm cho Ryu ngồi dậy rồi hét lớn. Ánh mắt hiện lên sự giận dữ, kiểu mà người bị đạp cũng bắt đầu giận.

Gì vậy chứ? Tao nằm đang yên đang lành, đạp tới nỗi hông tao muốn bị trật luôn.

"Mày là đồ miệng chó! Mày cũng thấy là tao có duy nhất một mình mày!!!". Nhưng anh Ryu chỉ vừa mới mắng, người nghe chỉ biết im lặng rồi ngồi dậy trong tư thế khoanh chân, mắt chỉ cứ nhìn người đang khoanh tay, cái mền lập lờ ở chỗ hông, nhưng khuôn mặt xinh đẹp lại nhăn nhó hoàn toàn, hơn nữa còn thể hiện rõ sự giận dữ cứ như bị sỉ nhục.

(Miệng chó: chỉ việc nói chuyện khó nghe, không lọt tai)

"Sao mày có thể nghĩ như vậy chứ? Tao chưa từng thích con trai, chưa từng ngủ với con trai. Mày đáng lẽ nên biết rằng tao chỉ từng với một mình mày..."

"Vậy em chính là người con trai đầu tiên và duy nhất mà anh Ryu thích nhỉ?"

Nhưng rồi Ryu liền giật mình khi người nghe nó suy nghĩ tự bênh vực chính mình tột cùng. Định quay qua mắng nó nhưng lại nói không nên lời, chỉ có thể mím chặt môi. Trái tim không thể phủ nhận rằng... thích.

Nếu không thích thì tại sao tao lại chịu nó tới như vậy chứ?

Sau đó, Sun liền bắt đầu hỏi bằng nụ cười. Hơn nữa còn di chuyển qua ôm mép giường.

"Anh giận bạn không phải bởi vì bị lừa phải không? Anh giận bởi vì điều đó làm cho anh không chịu quan hệ với em cho rồi. Anh giận bởi vì em không có làm cho anh đau. Anh giận bởi vì bây giờ anh nghĩ rằng anh cũng muốn quan hệ với em nữa. Anh giận bởi vì... anh hạnh phúc vì được em ôm..."

*Phụp*

"T... Tao đi tắm!!!". Vẫn chưa kịp để Sun nói xong, người trên giường đã ném gối thẳng vào mặt, nói bằng giọng cà lăm. Và khi Sun chỉ vừa mới ngẩng mặt lên thì chỉ thấy người đi cà nhắc là lạ vào phòng tắm một cách nhanh chóng. Nhưng nếu cậu nhìn không lầm, anh Ryu đang mắc cỡ.

Mắc cỡ cực kỳ luôn đó.

"Ôi, mèo con của tao đúng đáng yêu luôn.". Chính vì vậy, Sun liền cầm cái gối bị ném tới mà ôm thật chặt, cười miệng rộng suýt nữa tới mang tai, vùi mặt hít mùi hương thơm tho trộn lẫn với cảm giác du͙ƈ vọиɠ vẫn còn sót lại. Càng nghĩ tới gò má đỏ đỏ, tiếng rên khàn lúc anh Ryu đang lắc cái eo ở trên giường, giọt mồ hôi nho nhỏ thấm đầy trên trán cùng sắc mặt cứ như cầu xin... làm nữa, làm tao nữa...

"Lại muốn nữa rồi.". Sun cúi xuống nhìn phía dưới trước khi bật cười một hài hước với ham muốn của mình. Chỉ nghĩ tới chuyện vừa qua thôi đó. Và nếu ai nghĩ rằng mặt anh Ryu lúc có du͙ƈ vọиɠ đã là gợi cảm rồi thì khi anh Ryu mắc cỡ tới đỏ mặt, nhưng giả vờ làm mặt hung dữ... nó còn đáng yêu tới nỗi suýt nữa chịu không nổi luôn đó.

"Anh Ryu, tối nay em ở lại đây nhé!". Nói rồi hét vào trong phòng tắm và nghe thấy tiếng trả lời lại.

"Về phòng mày đi."

Khi bị đuổi thì liền đi tới sát cửa phòng rồi nói bằng giọng nũng nịu.

"Nhé, anh Ryu nhé? Cho nằm ôm nhé. Em muốn ôm anh mà.". Anh Ryu im lặng hoàn toàn trước khi kêu lên giống như thấy phiền phức.

"Ờ, ờ, chuyện của mày. Nhưng dọn dẹp cái căn phòng mà mày làm bừa bộn giùm tao đi!". Thấy chưa? Thật ra anh Ryu tốt bụng muốn chết.

Suy nghĩ của người quay lại nhìn giường ngủ rồi cười lớn. Ờ, cái này còn hơn cả bừa bộn nữa. Mền đi một phương, gối đi một hướng. Giường nhăn nhúm kiểu mà không nói cũng biết là đã làm gì. Quần áo văng tứ tung. Nào là bαo ƈαo sυ đã dùng ở mép giường đó nữa. Thế là chỉ biết đi tới cầm boxer lên mặc rồi bắt đầu ném mọi thứ quay lại lên giường một cách cao hứng.

Ờ, tao có quên nói với anh Ryu rằng "ôm" của tao không phải chỉ là ôm thôi đâu không nhỉ?

(Từ "ôm" đôi khi chỉ việc quan hệ)

Suy nghĩ gian manh mà Sun chỉ có thể lầm bầm với chính mình.

"Khi mà không cần phải lấy tiền đi đãi thằng Shin-chan, vậy thì phải mua đồ bổ cho vợ thật nhiều. Có chồng trẻ thì phải siêng năng chăm lo cho chính mình đó, anh Ryu."

****************************************

Buổi chiều già ngày thứ Sáu, Dear chỉ biết làm vẻ mặt ngơ ngác khi chị gái gọi tới nói rằng đi ngang qua khu này nên sẽ ghé qua về nhà cùng nhau. Chính vì vậy, vẫn chưa kịp 5 giờ chiều, chị gái xinh đẹp đã ngồi chơi ở nhà bếp, nhìn đứa em trai nấu bữa tối và còn chừa thêm phần cho cô nữa.

"Porsche mấy giờ về?"

"Tùy à, chế Dream. Có hôm 5 giờ, 6 giờ, đôi khi 8 giờ. Tùy công việc.". Người làm em nói rồi múc rau xào dầu hào ra cái đĩa đẹp đẽ, làm cho Dream gật đầu 2 cái.

"Ờ, Dear. Chế muốn ăn cái này... Người ta gọi là cái gì nhỉ? Cái mà đem bắp cải đi nấu cho mềm mềm đó."

"Gọi là bắp cải nấu đó, chế Dream. Cái mà người ta nấu cả bắp, không có gói thịt bằm vào, phải không?"

"Ờ, nó đó. Nấu cho chế đi.". Chị gái nói một cách đơn giản, kiểu mà người làm em đảo mắt chán chường.

"Trong tủ lạnh không có bắp cải. Lát về nhà Dear nấu để đó cho. Muốn ăn thì đem ra hâm.". Chú chó con nói rồi chuẩn bị nguyên liệu cho món ăn tiếp theo, kiểu mà người nghe bật cười rồi nói lúc đi tới cầm nĩa xiên miếng rau và bỏ vào miệng.

"Đôi khi chế cũng thấy thắc mắc rằng mama có đẻ tụi mình lộn giới tính hay không. Mày với chế tính cách như 2 cực luôn, hơn nữa mày còn giỏi nấu ăn nữa."

"Nếu có chị gái sai vặt, bắt nấu suốt, không giỏi cũng phải giỏi thôi.". Và rồi Dear lầm bầm với chính mình, làm cho người nghe giơ nĩa lên.

"Đây nghe thấy nhé!"

RRRRrrrrrrr

Nhưng vào lúc đó, tiếng điện thoại đã cứu mạng trước, làm cho Dear kiểm tra điện thoại ở trong quần rồi lấy nó ra. Khi thấy tên, cậu nhóc liền mỉm cười ngay lập tức.

"Dạ, anh Porsche."

"Mặt mũi không để lộ ra là ai gọi hết luôn đó.". Tiếng của chị gái không làm cho Dear cảm thấy gì nhiều bằng tiếng thở dài và giọng điệu mệt mỏi của người ở bên kia đầu dây.

[Hồi nãy Pattie gọi cho anh, nói rằng sẽ tới tìm... nên anh báo với Dear trước.]

Người nghe đã lặng đi rồi. Trái tim đập là lạ rồi hỏi nhỏ tiếng.

"Anh Porsche cho cô ấy tới ạ?"

[Hớ? Không hề, Dear. Anh đã nói rằng hôm nay anh về khuya, không cần tới. Nhưng cô ấy nói rằng lâu cỡ nào cũng sẽ đợi, nên anh cũng không biết rằng nên làm thế nào. Tóm lại là không cần cho cô ta lên rồi anh sẽ lén lên sau. Một hồi không gặp rồi cũng sẽ tự về thôi.]. Purin nói một cách mệt mỏi, nhưng dường như đứa em trai đã bất động, làm cho người làm chị gái chau mày lại, cái lỗ tai mở radar cũng đã đủ để suy đoán sự việc.

*Mặp*

"Nhỏ Pantie sẽ tới đây hả, Porscche?". Darinpan thực hiện giành lấy điện thoại từ tay em trai ngay lập tức.

[Dream? Sao lại ở đó được vậy?]

"Ở hay không ở thì cũng đã tới rồi. Sao nào? Nó sẽ tới tìm chứ gì?... Cần tớ xử lý giùm không?". Câu hỏi làm cho người ở đầu dây bên kia lặng đi một chút. Muốn nói gạt bỏ bởi vì lười có vấn đề, nhưng khi đã cân nhắc rồi thì cậu quyết định.

[Tùy ý Dear vậy. Tớ sao cũng được.]

"Ừa, đã nói là đừng chiều ý nó nhiều quá. Nó trở thành đứa nhóc hư thân rồi đây.". Nói xong, Darinpan cúp máy ngay lập tức rồi quay qua nhìn vào mắt đứa em trai mà lúc này lông mày suýt nữa đã tông vào nhau rồi. Muốn mắng là tại sao lại làm vẻ mặt như vậy đó, nhưng cũng tội nghiệp nên mở lời hỏi.

"Cần chế xử lý giùm không?". Câu hỏi làm cho người nghe mỉm cười ngay lập tức rồi gật đầu thật mạnh.

*Pặc*

"Ối, sao lại đánh đầu Dear!!!"

"Thấy ghét!". Chế Dream nói rồi đi ra khỏi nhà bếp, để lại người làm em xoa đầu lia lịa. Cảm thấy nhẹ nhõm khi mà chị gái ở cùng, bởi vì dù thế nào người như chế Dream cũng chưa từng cãi nhau thua ai sẵn rồi, mặc dù biết rằng lần đối mặt này có thể là sẽ không hiệu quả như đã từng.

Chắc rồi, nếu Pattie đã biết rằng Darinpan không ở trong vị trí để mà có thể ghen tuông vì người con trai này được.

****************************************

Pattie đang đứng mỉm cười thỏa mãn ở trước căn phòng sang trọng, tính toán trong lòng rằng nên nói với chàng trai rằng cô đã biết cậu chưa có ai như thế nào đây. Và nếu là như vậy, nên thuyết phục thế nào để cho anh Porsche thấy rằng ít ra việc quen với cô cũng có lợi ích. Phần còn lại... cũng không phải chuyện khó khăn gì để trói chặt cho người con trai này không thoát khỏi được.

Ít ra, anh Porsche cũng chịu cho cô lên phòng mà không cần phải chịu đựng nhìn mặt con nhỏ tiếp tân.

Cô gái nhếch nụ cười một cách hài lòng lúc nhấn chuông rồi im lặng chờ đợi.

*Krét*

Không cần đợi quá lâu, cánh cửa phòng đã được mở ra, làm cho Pattie, người đang mỉm cười ngọt chờ đợi liền giơ túi bánh làm quà lên cho xem.

"Anh P..."

"Cô làm gì ở phòng người yêu người ta?"

"Chị Dream!". Pattie thừa nhận là hết hồn khi thấy người mở cửa bước ra là ai. Hơn nữa đối phương còn đứng khoanh tay, đứng chéo chân, nhìn khinh miệt cô trước khi quay lại nhìn vào mắt và hơi nhướng mày lên một chút.

"Tại sao làm vẻ mặt giống như thấy ma như vậy chứ, Pattie? Tôi muốn ở phòng người yêu tôi thì sai chỗ nào? Cô đó, có ai đốt nhang gọi tới đâu... Có vẻ là loại dữ dằn nữa.". Darinpan nói cùng với nụ cười nhạt, làm cho người hết hồn định thần lại và mỉm cười một chút. Ánh mắt từng e ngại đàn chị nhìn có vẻ kiêu căng hơn.

"Thiệt là, mặc dù Pattie không có ai mời, nhưng ít ra Pattie cũng không có hất mặt nói dối một cách không biết xấu hổ như ai đó."

Dream lặng đi ngay lập tức. Đôi mắt sắc bén nheo lại một chút, nhìn chằm chằm đối phương mà lúc này đang mỉm cười tủm tỉm, cảm thấy có điềm rằng có thể nhỏ này đã biết cái gì đó mà cô không muốn cho nó biết.

"Rồi chị Dream định cho khách đứng ở trước phòng như vậy ạ? À, không đúng. Chị Dream không có quyền mời khách vào phòng bởi vì... không có là gì với chủ nhân căn phòng này hết."

*Pực*

"Ôi, con nhỏ Pantie!". Chị gái xinh đẹp của Dear tới nỗi bị loạng choạng khi đàn em đi tông vào vai để vào trong phòng kiểu mà không kịp phản ứng. Và điều đó làm cho Pattie thấy được cậu nhóc còn lại đang tái mặt một cách thấy rõ. Thế là phải bước dài vào trong phòng rồi mỉm cười.

"Mặt mũi ngây thơ như vậy, chị không muốn tin rằng em lại thông đồng

với chị Dream lừa chị, để chị trở thành người ngu như vậy."

"Tôi..."

*Mặp*

"Đừng đụng vào em trai tôi. Cô đã biết cái gì!". Nhưng trước khi Dear tái nhợt mặt mày bởi vì người biết sự thật đang định nói cái gì, Dream liền kéo mạnh vai của Pattie để quay qua đối mặt với nhau. Hơn nữa còn hỏi bằng giọng gay gắt, đôi mắt ánh lên sự cảnh báo là đừng đụng vào em trai của cô.

Kỳ này người bị kéo chỉ kéo tay Dream ra khỏi vai, quay nười lại nhìn vào mắt rồi cúi xuống móc điện thoại ở trong túi ra, chạm vào không bao nhiêu cái liền giơ lên trước mặt.

"Thì biết là chị Dream có người con trai tên Tawan sẵn rồi chứ gì, vậy mà con nói dối là người yêu anh Porsche... A, a, hay là... bắt cá hai tay ạ? Ui, không thể tin được rằng người con gái từng mắng con trai xấu xa vì quen với người ta khắp nơi mà lại... tự mình làm như vậy.". Cô gái hất mặt lên mà không hề e sợ. Nhưng điều đó không làm cho Darinpan thể hiện ra sự giận dữ. Khuôn mặt xinh đẹp vẫn bình lặng, mặc dù 2 tay đang gồng chặt, kiềm nén cảm giác muốn giơ tay lên quất vào mặt nhỏ này.

Hừ, tưởng rằng chuyện này sẽ làm gì được tôi sao?

Pattie giật mình rồi suýt nữa đã lùi lại khi người phụ nữ trước mặt giơ tay lên. Dáng vẻ này làm cho Dream bật cười một cách thương hại bởi vì cô chỉ giơ 2 tay lên ngang đầu giống như chịu thua, nhưng giọng điệu thốt ra vẫn kiêu ngạo, không hề có dấu hiệu là sẽ chịu nhường nhịn một chút nào.

"Thiệt là, biết sự thật rồi hả ta...". Chắc chắn, Dream không hề định dài dòng hay là biện minh gì khi bằng chứng đã được thấy rõ, rằng cô và anh Tawan trên mức anh em. Chắc chắn rằng vẫn chưa phải người yêu, nhưng giữa họ đã có cái gì đó nhiều hơn như thế. Và khi đã trở nên như vậy, cô liền đổi cách thức...

"...Vậy cô có biết tại sao tôi phải ra vẻ như là người yêu Porsche không, Pantie?"

"Tại sao!". Pattie hỏi gắt giọng một cách dè chừng khi thấy ánh mắt đang quét nhìn cô từ đầu tới chân.

"Thì bởi vì Porsche không muốn liên quan tới cô nữa chứ gì... Thử nghĩ đi nhé, Pattie. Hôm đó khi cô định nói chuyện với cậu ta, cậu ta đã nói ngay rằng có người yêu. Nếu cô thông minh chỉ một chút thôi, có não chỉ một xíu thôi thì chắc sẽ hiểu rằng Purin không muốn dính dáng gì với cô chút nào nên mới nhờ tôi nói là người yêu cậu ta... Có não một chút đi Pattie. Con trai họ không thèm mà còn lì lợm đeo bám như vậy...". Và rồi Dream lặng đi, cười khinh thêm một chút, đại khái như nói rằng về nhà tự nghĩ, kiểu mà làm cho người nghe cắn môi tới nỗi tái nhợt, 2 tay gồng chặt.

"Đúng là đáng thương thật mà.". Kết thúc bằng giọng điệu thông cảm làm cho Pattie cảm giác như bị tát.

Cùng lúc đó, Dear chỉ biết há hốc mồm nhìn chị gái mà lúc này đang khoanh tay, mỉm cười ngọt, nhưng ánh mắt... she nhất định từng là vợ satan đầu thai chắc luôn.

(she: từ tiếng Anh bình thường gọi nữ giới ở vai thứ 3, bên Thái họ hay dùng để nói chuyện bông đùa)

Bây giờ chú chó con thừa nhận rằng trái tim đã rớt xuống mắt cá, bởi vì khi đối phương biết sự thật thì chế Dream cũng không giúp gì cậu được. Nhưng khi nghe chị gái mình nói, thừa nhận rằng... muốn vỗ tay cho 3 cái.

Mắng tới nỗi tao nhói thay luôn.

"R... Rồi sao! Nhưng Pattie và anh Porsche từng là người yêu với nhau, chị không nghĩ rằng thật ra anh Porsche vẫn còn đau vì Pattie là người xin chia tay..."

"Đủ rồi!"

*Ngoắt*

Nhưng rồi, ngay vào lúc Pattie chống trả lại Darinpan, tiếng của người hối hả quay về sao cho nhanh nhất có thể bởi vì e rằng sẽ xảy ra chuyện liền vang lên ở trước cửa. Kỳ này, mọi người đều quay qua nhìn, thế là thấy chàng trai có vẻ mặt nhọc lòng nhìn sự hỗn loạn trong phòng một cách đau đầu.

Chắc chết quá, cho người ta sống yên bình một chút không được sao!

Là một trong không bao nhiêu lần mà Purin muốn thét vào mặt 2 cô gái. Nhưng khi quay qua nhìn chú chó con đang tái mặt, cắn môi thì cậu liền thở dài thật mạnh trước khi bước dài tới.

"Pattie, anh xin đó... Đừng dính dáng gì tới anh nữa. Anh không có đau đớn gì với chuyện trong quá khức. Chuyện của chúng ta nó kết thúc thì chính là kết thúc... Hiểu không?". Purin nói bằng giọng nghiêm túc. Bây giờ cậu xin phép loại bỏ mọi vấn đề làm cho chú chó con giận cậu, có lẽ đó là tốt nhất.

Và có vẻ như việc nói thẳng đã làm cho người nghe mất mặt.

"Tại sao vậy ạ, anh Porsche? Tại sao chúng ta không thể bắt đầu lại..."

"Bởi vì anh không hề yêu Pattie chứ sao."

Chỉ một lời nói ngắn gọn nhưng rõ nghĩa đã làm cho cô gái chỉ biết mở to mắt, nhìn người trước mặt như không ngờ rằng cậu sẽ nói như vậy. Và càng cảm thấy ánh mắt khinh miệt của chị Dream đang nhìn tới cùng biểu hiện trợn to mắt của cậu nhóc còn lại, cô càng cảm thấy rằng... cô sẽ không chịu mất mặt như vậy.

*Mặp*

"Hey!!!". Kỳ này Dear kêu lớn, khi Pattie di chuyển tới rồi kéo cổ người nói rằng không yêu xuống để chạm môi lên môi đối phương kiểu mà làm cho người trong cả phòng trợn mắt. Ngay cả bản thân Purin cũng không ngờ tới nỗi quên đẩy thân mình mỏng manh ra.

Và điều đó làm cho chú chó con... ghen theo kiểu như chưa ghen bao giờ.

*Mặp*

Chính vì vậy, trước khi nhận ra rằng đã làm gì, Dear đã trở thành người kéo anh Porsche ra khỏi cô gái đó rồi quay qua nhìn chằm chằm.

"Cô muốn biết rằng tại sao anh Porsche không yêu cô phải không? Nhìn cho kỹ đi đó!!!"

*Mặp*

"!!!"

Chỉ vậy thôi, người ghen mất tỉnh táo liền kéo người con trai to con xuống rồi hôn mạnh lên kiểu mà không thèm quan tâm ai sẽ nhìn thế nào. Chỉ biết một chuyện mà thôi...

Anh Porsche là của tao!!!

------------ End Chap 44 ------------