Tây Lam Yêu Ca

Quyển 1 - Chương 21: Nhược Phi

“Ngươi co nghe tin chưa? Mấy ngày trước bệ hạ đột nhiên mang về một đứa nhỏ, nghe nói là Cửu hoàng tử của bệ hạ, bệ hạ vô cùng sủng ái a.”

“Ta đã sớm biết. Chuyện Cửu hoàng tử đã sớm lan truyền khắp hoàng cung, có ai không biết.”

“Đúng vậy, đúng vậy, nghe nói bệ hạ còn hạ thánh chỉ, chiêu cáo thiên hạ, vì Cửu điện hạ mà cử hành nghi thức hoàng gia long trọng. Hơn nữa, một tháng sau, Tam đại đế quốc khác cũng phái Đặc phái viên tới Tây Lam chúng ta.”

Trên đường mòn u tĩnh cách lãnh cung không xa, nhóm cung nữ đi lấy đồ cho chủ tử, chậm rãi đi tới, say xưa bàn luận. Nội dung chỉ xoay quanh Cửu điện hạ đột nhiên xuất hiện, hoàng tử được Tây Lam hoàng đế bệ hạ sủng ái nhất.

“Nói vậy, một tháng sau không phải rất náo nhiệt sao?”

“Đương nhiên a, hoàng cung đã lâu không có náo nhiệt như vậy. Lúc trước Tam đại quốc phái đặc phái viên lúc cử hành nghi thức sắc phong của Hoàng hậu nương nương.”

“Ngươi nói xem, Cửu điện hạ này rốt cuộc là ai a, thế nhưng làm Tây Lam hoàng đế bệ hạ vĩ đại của chúng ta sủng ái như vậy, trước kia sao chưa từng nghe nói tới a.”

“Cái này ngươi không biết rồi. Cửu điện hạ nghe nói là đứa nhỏ của nhược phi bị biếm vào lãnh cung tám năm trước.”

“Nhược phi là ai, sao ta không biết?” Hậu Cung hình như không có vị nương nương nào là Nhược phi a.

“Cũng đúng, ngươi mới tiến cung vài năm, đương nhiên không biết chuyện phát sinh 8 năm trước.” Cung nữ hơi lớn tuổi nhìn cô gái bên cạnh đang nghi hoặc, cảm khái nói.

“Tám năm trước đã xảy ra chuyện gì?” Cô gái tò mò. Chuyện Cửu điện hạ đột nhiên được bệ hạ sủng ái, nàng thực hiếu kì a. Mà thân là mẫu phi Cửu điện hạ, lại là một nữ nhân bị biếm lãnh cung, nàng lại càng muốn biết hơn.

“Tám năm trước, Nhược phi ghen tị Viện phi nương nương được sủng ái, liền sai người làm hại Viện phi sinh non. Chuyện này cuối cùng bị bệ hạ tra xét ra, phải biết mưu hại hoàng tử là tội lớn a, bệ hạ đương nhiên rất tức giận vì thế liền biếm Nhược phi vào lãnh cung.”

“A!”

“Này là bệ hạ vẫn còn nhân từ, bằng không tội mưu hại hoàng tử chính là tử tội.” Không nhờ, lúc Nhược phi bị biếm vào lãnh cung đã hoài hoàng tử của bệ hạ.”

“Nói vậy, Cửu điện hạ chẳng lẽ vẫn sinh hoạt trong lãnh cung?”

“Nghe nói vậy. Hơn nữa nghe nói Nhược phi sau khi bị biếm vào lãnh cung thì phát điên. Cửu điện hạ thực đáng thương a, từ nhỏ đã sống với Nhược phi điên điên khùng khùng, nhất định chịu rất nhiều khổ.”

“Đúng vậy, nghe các tỷ tỷ bên Thương Lam điện của bệ hạ nói, lúc Cửu điện hạ được bệ hạ ôm về, cả người ướt đẫm, nghe nói là bị rơi vào liên trì. Nếu ngày đó không phải bệ hạ đúng lúc đi ngang qua liên trì, Cửu điện hạ không chừng đã…….”

“Hèn chi, ngày đó ta thấy Tổng quản Tang Đạt dẫn theo thiệt nhiều hiến tế chạy về Thương Lam điện, hóa ra là vì cứu Cửu điện hạ a.”

“Ta cũng thấy. Lúc ấy dáng vẻ của Tổng quản Tang Đạt rất lo lắng, ta còn tưởng xảy ra đại sự gì. Ngay cả Đại Tế Sư cũng bị thị vệ cõng vào tẩm cung bệ hạ.”

“Các ngươi vừa nói Cửu điện hạ hiện tại thế nào?”

Mấy cung nữ đang tán gẫu thực vui vẻ, đột nhiên một âm thanh lo lắng từ bên cạnh truyền tới, dọa các nàng nhảy dựng. Phải biết lén đàm luận chuyện hoàng thất là phạm pháp, bị người khác biết cũng không phải chuyện chơi. Hơn nữa các nàng đang nói tới còn là mẫu phi của Cửu điện hạ, cùng Viện phi.

“Làm ta sợ muốn chết.” Thấy rõ người vừa lên tiếng cũng là một cung nữ, các nàng mới vuốt ngực thở phào một hơi. Nguyên lai cũng là một người tò mò chuyện Cửu điện hạ a.

“Các ngươi vừa rồi nói Cửu điện hạ hiện tại thế nào?” Thấy các nàng không đáp, cô gái nóng nảy, lại hỏi lại.

“Cửu điện hạ rất tốt, bệ hạ kêu rất nhiều hiến tế mỗi ngày tới trị liệu, Cửu điện hạ nhất định không có việc gì.”

“Đúng vậy, đúng vậy, Đại Tế Sư rất lợi hại, Cửu điện hạ nhất định không có việc gì. Hơn nữa bất quá chỉ là ngã vào trong nước mà thôi, tỉnh lại sẽ không sao.”

“Cửu điện hạ không có việc gì sao?” Lúc nãy hình như còn nghe các nàng nói Cửu điện hạ rơi vào liên trì? Điện hạ nhỏ như vậy, lại không nói lời nào, nếu rơi vào liên trì…….

Hoán nhi không dám tưởng tượng, nếu lúc ấy không có ai bên người điện hạ sẽ phát sinh ra hậu quả gì. May mắn, điện hạ không có việc gì.

Hoàn nhi vốn ra ngoài tìm tiểu điện hạ của nàng, không ngờ lại nghe thấy nhóm cung nữ nói chuyện. Hơn nữa từ miệng các nàng lại ngoài ý muốn biết được tin của điện hạ. Cửu điện hạ trong miệng các nàng, nếu Hoán nhi không đoán sai, hẳn chính là tiểu điện hạ đã biến mất vài ngày nay đi.

Theo nàng biết, trước khi tiểu thư bị biếm lạnh cung, bệ hạ đã có 8 hoàng tử. Nhưng từ sau khi tiểu thư bị biếm lãnh cung, không biết vì sao, bệ hạ không có sinh thêm hoàng tử. Như vậy tiểu điện hạ của nàng, chính là Cửu điện hạ trong miệng các cung nữ.

Điện hạ biến mất vài ngày, nàng thực lo lắng. Một đứa nhỏ bất động cứ im lặng như búp bê, sao tự nhiên lại biến mất?

Hiện tại đã biết hành tung điện hạ, Hoán nhi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nội tâm cũng có chút lo lắng, điện hạ sao lại ở chỗ bệ hạ? Hơn nữa với bộ dáng của điện hạ, bệ hạ đối xử với điện hạ thế nào a?

Không được, nàng thực lo cho tiểu điện hạ. Xem ra phải tìm biện pháp gặp được tiểu điện hạ. Chính là thủ vệ hoàng cung sâm nghiêm, nhất là tẩm cung đế vương, nàng chỉ là một cung nữ nho nhỏ, làm sao có thể đi vào?

“Đúng rồi, tìm Đông Địch thiếu gia.” Hạ quyết tâm, Hoán nhi lập tức xoay người rời đi. Chính là chưa  đi được mấy bước, Hoán nhi đã dừng lại.

Xét thân phận của nàng bây giờ, sao có thể ra cung, đừng nói tới chuyện gặp Đông Địch thiếu gia. Quên đi, vẫn là về xem tiểu thư trước. Chờ Đông Địch thiếu gia tiến cung, nàng sẽ trộm đi tìm hắn.

Nghĩ như vậy, Hoàn nhi liền vội vàng trở về lãnh cung hẻo lánh. Hoàn nhi hiện tại thực lo lắng, mấy ngày nay, hành động của tiểu thư ngày càng quỷ dị, làm nàng rất sợ.

Quả nhiên, Hoàn nhi vừa tiến vào lãnh cung đã nhìn thấy tiểu thư lại cắt cổ tay mình, dùng máu tươi uy đóa hắc sắc yêu hoa. Tình huống như vậy nàng đã sớm thấy nên cũng không kinh ngạc, dù sao sau khi sinh tiểu điện hạ, tình huống này phát sinh rất thường xuyên.

Nếu nói lúc bắt đầu nàng còn thực sợ hãi, thì hiện tại đã chết lặng. Đóa hắc sắc yêu hoa kia bị tiểu thư xem là bảo bối, nếu náng dám đụng tới nó một chút, tiểu thư sẽ phát cuồng.

Hiện tại, tiểu thư tựa hồ lại mơ mơ hồ hồ. Điện hạ mất tích vài ngày, làm mẫu phi của điện hạ, ngươi thực sự làm người ta thất vọng. Đó là hài tử của ngươi a, vì cái gì ngươi lại không quan tâm tới điện hạ, ngược lại cứ để bụng tới một gốc cây quỷ dị tới vậy.

Nghe nữ nhân không ngừng gọi ‘Mạn Đà La’, ‘Mạn Đà La’, Hoán nhi nhịn không được tiến tới trước, Hoán nhi đứng sau lưng nữ nhân, nén giận nhìn nàng.

“Tiểu thư, tiểu điện hạ…….”

“Câm miệng, ta hiện tại không rãnh nghe ngươi nói nhảm.” Nhược phi tức giận mắng Hoán nhi một câu, sau đó tiếp tục tập trung nhìn thực vật yêu dị trước mắt.

“Mạn Đà La, bản cung rốt cuộc đến khi nào mới có thể rời khỏi lãnh cung chết tiệt này?” Nàng đã sắp chịu không nổi nữa. Nơi này nàng thực căm ghét, thân phận cao quý của nàng sao có thể ở đây? Hơn nữa còn ngơ ngẩn suốt 8 năm.

Còn như vậy nữa, nàng sẽ phát điên thật mất. Nàng chịu không nổi!

“Nhanh? Kia rốt cuộc là khi nào, bản cung không thể đợi được nữa.” Đã đợi suốt 8 năm rồi, nội tâm nàng đã sớm chất chồng oán hận.

Nữ nhân kia luôn tới lãnh cung đùa cợt nàng, chờ nàng ra ngoài rồi xem, xem nàng làm thế nào giết chết con tiện nhân này.

“Hừ, đám nữ nhân hậu cung, lúc trước thấy ta bị biếm lãnh cung không phải thực vui sướng khi người gặp họa sao? Hiện tại thì sao, còn không phải không sinh được hoàng tử? Dám chê cười ta thì phải trả đại giới.”

“Tiểu thư!” Tiểu thư có ý gì? Chẳng lẽ mấy năm nay bệ hạ không có hoàng tử chào đời là do tiểu thư giở trò quỷ? Chính là tiểu thư làm thế nào?

“Mạn Đà La a, nếu không có ngươi, bản cung thực không biết làm thế nào để sống sót ở cái nơi chết tiệt này.” Nhược phi nhìn đóa hắc sắc yêu hoa xinh đẹp trước mắt, ánh mắt tràn ngập điên cuồng quỷ dị.

Ha ha ha, đám nữ nhân trong hậu cung còn không biết đi, nàng đã nguyền rủa bọn chúng, dùng máu tươi của mình uy cho tinh linh Mạn Đà La hắc sắc, để nó thực hiện nguyện vọng của nàng. Chẳng sợ phải trả bằng bất cứ cái giá nào.

Chỉ cần trong tay nàng có đóa hắc sắc yêu hoa này, nàng có thể một lần nữa đoạt lại tất cả những gì của mình. Đến lúc đó, xem ai còn dám cười nhạo nàng.

“Tiểu thư……..”