Diệp Linh Lang trước nay là người hành động nhanh chóng, nàng nói làm thì làm ngay, vì vậy mà làm liền ba ngày.

Ba ngày sau, nàng mang theo một đôi mắt gấu trúc hưng phấn chạy ra bí cảnh.

Sau khi chạy về đến đỉnh núi Thanh Lan Phong bọn họ ở kia, còn đặc biệt trở về phòng mình một chuyến, soi gương sửa sang lại dáng vẻ một chút, bảo đảm bản thân nhìn qua vô cùng hiền lành vô hại, cực kỳ đáng yêu.

Sau khi xong nàng chạy tới viện của Lục sư huynh trước, gõ gõ cửa phòng.

Trong ba vị sư huynh, Đại sư huynh tu vi cao thực lực mạnh nhất, Thất sư huynh mỗi ngày tới cửa nhà người khác đánh nhau nên sức chiến đấu cũng rất mạnh rồi, chỉ có Lục sư huynh ôn nhu nhất, tính cách bát quái lại hay nói rất nhiều.

Cho nên từ Lục sư huynh bắt đầu khiêu chiến là thích hợp nhất.

Ninh Minh Thành nghe được tiếng gõ cửa, vừa mở cửa phòng ra thì nhìn thấy Diệp Linh Lang mặc một thân váy đỏ, vừa nhìn liền thấy vô cùng có sức sống, hoạt bát lại ngoan ngoãn đáng yêu, hắn sửng sốt một chút.

Giác quan thứ sáu nói cho hắn biết, tiểu sư muội suốt ba tháng không xuất hiện, lúc này bỗng nhiên tới tìm hắn, chỉ số nguy hiểm lúc này rất cao, cho nên hôm nay có lẽ kết cục của hắn sẽ không tốt lắm.

“Có chuyện gì vậy tiểu sư muội?”

“Lục sư huynh, muội mang huynh đi đến một nơi rất thú vị!”

Diệp Linh Lang mới vừa nói xong, cũng không cho Ninh Minh Thành cơ hội trả lời đã nhanh chóng nhảy lên ôm chặt lấy cánh tay hắn, giống như sợ hắn chạy trốn mà lôi kéo chạy đi.

Cứ như vậy, Ninh Minh Thành bị Diệp Linh Lang vừa lôi vừa kéo chạy vào bên trong bí cảnh của Thanh Huyền Tông.

Tận mắt thấy tiểu sư muội thuần thục mở ra cửa vào bí cảnh, quen cửa quen nẻo mang theo hắn bay vào trong, Ninh Minh Thành khϊếp sợ không thôi.

Phương thức mở ra phức tạp như vậy sao tiểu sư muội lại biết được, hơn nữa còn quen thuộc như vậy? Không phải nói dưới Kim Đan kỳ không thể tùy ý tiến vào bí cảnh sao? Sao lại có người dạy cho nàng chứ?

Không thể nào? Chắc không phải là lần trước khi Đại sư huynh mang người đi vào Kiếm Trủng tìm linh kiếm, bị nàng nhìn qua một lần đã nhớ rõ phù văn mở cửa chứ? Phù văn phức tạp như vậy người bình thường ai có thể một lần nhớ rõ được?

À không, tiểu sư muội không phải người bình thường, hắn nhất thời quên mất.

Ninh Minh Thành còn đang chìm trong kinh ngạc thì Diệp Linh Lang đã kéo hắn bay tới bay lui một đoạn đường ở trong bí cảnh.

A! Tiểu sư muội chỉ có tu vi Trúc Cơ, đã có thể dùng thân thể ngăn cản sát khí của bí cảnh khí xâm nhập rồi sao, này hình như có chút khoa trương rồi đó?

Năm đó khi hắn mới vừa đột phá Kim Đan, lúc tiến vào còn bị sát khí của nơi này đâm đến cả người đều đau đó!

Hơn nữa bộ dáng này của tiểu sư muội chắc là thường đến đây thì phải? Đây là chuyện mà một Trúc Cơ kỳ nên làm sao? Những sư tỷ sư muội Trúc Cơ kỳ khác còn đang ở bên ngoài đau khổ tu luyện, chờ đột phá Kim Đan để tiến vào đây tu luyện đó, tiểu sư muội này cũng thật quá đáng mà!

Hắn mới vừa âm thầm lải nhải xong đã thấy Diệp Linh Lang bỗng nhiên dừng lại, phía trước đang có một trận pháp kỳ quái nửa trong suốt .

Hắn vừa muốn dừng lại thì đã bị tiểu sư muội từ sau lưng đột nhiên đẩy một chút, cả người bị đẩy vào trong trận pháp kia.

Từ bên ngoài đứng xem, trận pháp bất quá chỉ lớn khoảng một căn phòng, nhưng sau khi đi vào lại phát hiện trận pháp này vậy mà rất lớn, liếc mắt một cái nhìn không thấy giới hạn nữa, hơn nữa từ bên trong cũng hoàn toàn nhìn không rõ tình huống bên ngoài.

Hắn đang hoang mang thì tiểu sư muội cũng đã từ bên ngoài đi đến bên người.

“Tiểu sư muội, đây là chỗ nào?”

“Lục sư huynh, huynh thử vận chuyển linh lực trong cơ thể một chút xem.”

Ninh Minh Thành đáy lòng có một dự cảm không tốt, nhưng vẫn là nghe theo vận chuyển linh lực trong người, giây tiếp theo hắn sợ tới mức đơ cả người.

“Tại sao lại như vậy? Ta, ta tu vi của ta sao chỉ còn lại có Trúc Cơ! Mấy tháng nay ta khắc khổ tu luyện đều đã đến Kim Đan trung kỳ rồi mà! Ta còn nghĩ có thể trước khi Điên Phong Võ Hội diễn ra đạt tới đến Kim Đan hậu kỳ! Hiện tại vậy mà lùi lại Trúc Cơ sơ kỳ?”

Ninh Minh Thành nhanh chóng nghĩ tới cái gì: “Chẳng lẽ là bởi vì trận pháp này?”

“Lục sư huynh thật là thông minh, muội mất ba ngày để dựng nên trận pháp này đó, mọi người khi ở bên trong đều sẽ biến thành Trúc Cơ sơ kỳ, cho nên miễn là đi vào thì ai cũng sẽ có tu vi giống nhau.”

“Tại sao lại là Trúc Cơ sơ kỳ chứ?”

“Bởi vì muội là Trúc Cơ sơ kỳ đó, muội muốn cùng các huynh luyện tập, nhưng lại không có biện pháp trong thời gian ngắn đột phá, nên muội chỉ có thể đem trình độ của các huynh kéo thấp đến giống như muội thôi.”

Ninh Minh Thành kinh ngạc không thôi, nàng nói rất có đạo lý, hắn vậy mà không phản bác được.

Bởi vì mình tu vi thấp nên đem tu vi người khác kéo thấp đến bằng mình, sau đó ngược đánh người ta, phải không? Là ý này đúng không?

“Suy huynh đừng thất thần nữa, mau tới thử xem tác phẩm mới này đi, muội rất vui đó! Rốt cuộc có thể cùng sư huynh đối chiến, muội không cần phải tu luyện một mình nữa! Lục sư huynh, mau xem chiêu!”

Diệp Linh Lang hô to một tiếng, rút ra Huyền Ảnh lao về phía Ninh Minh Thành.

Ninh Minh Thành lúc này chỉ có Trúc Cơ cũng không dám chậm trễ, lập tức rút ra linh kiếm đỡ lấy.

Không thể không nói, Ninh Minh Thành không hổ là người đã ở Kim Đan kỳ hồi lâu, mặc dù tu vi bị áp chế nhưng thực lực vẫn là không tầm thường.

Nhưng hắn càng mạnh, Diệp Linh Lang càng hưng phấn, đánh càng nghiêm túc, càng tận lực.

Từ Chiêu Thiên Thần Kiếm Quyết đến Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết, từ Thượng Thiện Nhược Thủy Quyết lại đến Đại Trọng Sinh Thuật, nàng mỗi thứ đều dùng một lần.

Chiến đấu thực tế chính là cách để tăng trưởng nhanh chóng, so với chính mình tu luyện nhanh hơn rất nhiều, nàng có thể từ trong lúc chiến đấu tìm được điểm thiếu sót của mình, do đó tiến hành cải tiến, một lần so một lần lại hiệu quả hơn, một lần so một lần càng mạnh hơn.

Một bên khác, Ninh Minh Thành ngay từ đầu vẫn là rất hưng phấn.

Bởi vì hắn là đơn linh căn hệ hỏa, chủ tu cũng là pháp quyết hệ hỏa, nhưng mà trong môn phái tìm không thấy người thích hợp có thể cùng hắn đối chiến.

Đại sư huynh tu vi quá cao đánh không lại, mà Thất sư đệ tuy rằng cũng là Kim Đan nhưng lại là đơn linh căn hệ thủy, trời sinh khắc chế hắn, đánh nhau quá lao lực.

Hiện tại hắn tu vi bị áp chế, đơn thuần cùng tiểu sư muội so năng lực chiến đấu, hai người đánh đến vui sướиɠ tràn trề, sảng vô cùng.

Nhưng dần dần, hắn phát hiện tiểu sư muội luyện xong rồi Chiêu Thiên Thần Kiếm Quyết còn muốn luyện Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết, luyện xong rồi Thượng Thiện Nhược Thủy Quyết còn muốn luyện Đại Trọng Sinh Thuật, một thứ mà luyện không tốt sẽ một lần nữa đánh lại, đánh một lần không được liền đánh hai lần.

Nàng giống như là một cổ máy không biết mệt chỉ biết chiến đấu, một hồi một hồi cùng hắn đánh, một lần một lần cùng hắn tiêu hao, tiêu hao đến mức hắn sắp bị ép khô, kết quả lại nghe được nàng nhảy ra một câu: “Lại lần nữa!”

Một khắc đó, Ninh Minh Thành chỉ muốn tại chỗ ngã xuống, tức khắc giả chết.

Tiểu sư muội Trúc Cơ kỳ sao lại mạnh như vậy? Hắn mệt mỏi quá, toàn thân đều mệt mỏi.

“Tiểu sư muội, ta nghỉ một lát đã, muội không mệt sao?”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Là hơi mệt chút, nhưng còn có thể lại kiên trì một hồi. Lục sư huynh đã kiên trì không được rồi sao? Không thể nào? Sẽ không có người so với muội còn yếu ớt đó chứ?”

Ninh Minh Thành bị tiểu sư muội trong truyền thuyết cho rằng còn yếu ớt hơn nàng, tức khắc tâm thái vỡ nát, hắn một tay cầm lấy kiếm chống trên mặt đất, mượn lực đứng vững.

“Ta không hiểu, ta dù sao cũng là một Kim Đan tu luyện nhiều năm như vậy, tại sao sức chịu đựng sẽ không bằng muội một Trúc Cơ chứ?”

Diệp Linh Lang ngẩn ra, đúng vậy, tại sao sức chịu đựng của Kim Đan kỳ lại kém hơn Trúc Cơ chứ? Này không hợp lý.

“Có lẽ là, bởi vì muội làm trận pháp này áp chế tu vi, đồng thời cũng hạ thấp trình độ các phương diện khác chăng?”

Ninh Minh Thành trừng lớn hai mắt, không thể tin tưởng hỏi: “Trận pháp này chỉ áp chế một mình ta? Muội không chịu ảnh hưởng?”

“Đúng là vậy.”

Nghe câu trả lời như vậy, Ninh Minh Thành lập tức ngã xuống trên mặt đất, hắn không chơi nữa.