Khách mời ở hiện trường đã đứng xong toàn bộ, bọn họ vẫn duy trì vị trí vốn có, chỉ có Bạch Giới Tuệ đứng ở giữa, làm mẫu cho các cô ấy.

“Ngũ Cầm Hí truyền thống chỉ là năm loại động vật, hổ, nai, gấu, vượn, chim, mọi người làm theo khẩu lệnh của tôi…”

Cô giảng từng động tác cho mọi người, người khác làm động tác có lệ theo cô.

Bạch Giới Tuệ là một cô giáo có yêu cầu nghiêm khắc, nhìn thấy động tác có lệ không quy phạm nhất định phải tự mình sửa đúng.

“Động tác của anh không quy phạm, mở năm ngón tay ra, hổ khẩu căng tròn, bắt chước hổ trảo, không phải gà phát bệnh phong…”

“Đè ngón cái trên ngón trỏ, bốn ngón còn lại khép lại uốn lượn, hổ khẩu căng tròn, bắt chước tay gấu, không phải đang rắc muối…”

“Lúc học theo chim giương cánh, năm ngón tay phải duỗi thẳng trước, ngón cái, ngón trỏ, ngón út phải hướng về phía trước, ngón áp út, ngón giữa khép xuống phía dưới, năm ngón tay phải dùng lực, không phải tùy tiện vung tay…”

“Hai chân uốn gối ngồi xổm, thu bụng hóp ngực, hai tay vòng hình cung đến sườn hai đầu gối phía dưới, cong đầu ngối, vòng rộng ra, thở ra…”

“Động tác của cô không quy phạm, làm lại!”

Cô vô cùng nghiêm túc, mỗi một động tác đều phải kiểm tra nghiêm túc, cần bọn họ phải nghiêm khắc tuần hoàn động tác tiêu chuẩn.

Động tác của Kha Văn và Pick, cùng với Cam Bột miễn cưỡng có thể phù hợp với yêu cầu của Bạch Giới Tuệ, không bị cô xách ra huấn luyện riêng.

Bốn người còn lại một lời khó nói, động tác của mỗi người ít nhiều cũng hơi không ra gì.

Cũng không biết là cố ý, ghét bỏ động tác hay cảm thấy ngại, hay là trời sinh không đủ lĩnh ngộ, không thể dựa theo yêu cầu của Bạch Giới Tuệ mà làm.

Bạch Giới Tuệ chỉ có thể không chê phiền, chỉ ra chỗ sai từng lần một.

Đến cuối cùng, một phần người xem cũng cảm thấy cô nghiêm khắc quá mức.

[Không sai biệt lắm là đủ rồi, cần phải khắc nghiệt như vậy sao?]

[Tính tình của anh trai thật tốt, nếu là tôi thì tôi đã sớm hất chân không luyện nữa rồi]

[Đau lòng cho anh trai nhà tôi, thoạt nhìn cánh tay đều chua xót]

[Không đúng, nếu muốn luyện nhất định phải luyện động tác quy phạm, muốn chơi đùa thì đừng có luyện]

[Tôi cảm thấy thái độ chị gái nhỏ nghiêm khắc không thành vấn đề, chủ đề của tiết mục vốn dĩ chính là cuộc sống khoẻ mạnh, động tác mềm oặt của bọn họ là đang có lệ với chị ấy sao, rõ ràng là có lệ người xem chúng ta]

Dạy một đám học sinh dốt, Bạch Giới Tuệ còn không ngại phiền, những người khác thì lại ngại phiền.

“Bộ động tác này của cô làm sao lại kỳ quái như vậy?” Mia lắc lắc cánh tay bủn rủn, xoa đùi run rẩy, hoàn toàn không làm nữa.

Một khi có người dẫn đầu, những người còn lại đều bỏ theo.

“Học thật khó coi.”

“Rõ ràng có bài thể dục rất đẹp lại có thể nắn thân, vì sao nhất định phải bắt chước động vật, động tác kỳ kỳ quái quái.”

Bạch Giới Tuệ: “Tâm thái của mọi người không yên tĩnh, đương nhiên là học không tốt.”

Thi Nguyên Khiết: “Không phải chúng tôi không tĩnh tâm, bộ Ngũ Cầm Hí này thật sự có mỹ cảm sao?”

Hướng Minh Húc: “Giống như bài thể dục của người già vậy, lúc làm động tác tôi cảm thấy bản thân già hơn hai mươi tuổi, vẫn là chờ sau này lúc tôi nhảy quảng trường vũ lại luyện đi.”

Mấy người này rõ ràng là không ném được vỏ bọc thần tượng, nhưng fans ủng hộ bọn họ.

[Anh trai nói không sai, bộ Ngũ Cầm Hí thật sự rất trung lão niên]

[Anh trai nhà tôi không thích hợp luyện thể thao trung lão niên, anh trai hát nhảy top đầu thế giới, còn không bằng để anh trai tôi hát bài hát mới của anh ấy ở đây]

[Tôi hình như ngửi được mùi vị trung lão niên cách màn hình]

Bạch Giới Tuệ hơi chau mi hỏi: “Ai nói cho mọi người Ngũ Cầm Hí là bài thể dục của người già?”

Vẻ mặt của bọn họ biết rõ còn cố hỏi.

“Chằng lẽ cô luyện không có phong cách trung lão niên?”

“Hay là cô biểu diễn một đoạn hoàn chính cho chúng tôi xem, để chúng tôi xem biểu diễn của cô có phong cách trung lão niên không.”

Bạch Giới Tuệ không nói những lời vô nghĩa với cô, dứt khoát nhanh nhẹn đứng trước màn ảnh, hoàn chỉnh làm một bộ theo phối nhạc.

Động tác của cô mềm dẻo hữu lực, có thể nghe thấy tiếng gió khi cô huy chưởng, cô không nhanh không chậm, kiên định còn thần, mỗi một động tác không thiếu lực lượng, lại có một cảm giác xinh đẹp gãi đúng chỗ ngứa.

Cô luyện xong một bộ Ngũ Cầm Hí, hiện trường lặng ngắt như tờ, bọn họ đều không nghĩ đến, bộ động tác kỳ quái kia vậy mà có thể làm cô múa máy đẹp như vậy.

Mà bình luận đã sớm nổ tung.

[Đây là Ngũ Cầm Hí đẹp nhất mà tôi từng xem, còn tiêu chuẩn hơn băng ghi hình của ông nội tôi!]

[Là ai nói Ngũ Cầm Hí chỉ thích hợp để trung lão niên luyện, còn có mùi vị trung lão niên? Rõ ràng là hương vị thiếu nữ được không!]

[Động tác của chị gái nhỏ làm sao lại đẹp như vậy, thật hiên ngang thật có dáng vẻ, làm tôi nhìn cũng động lòng, thật muốn luyện]

[Động tác của chị gái nhỏ tiêu chuẩn, cộng thêm giá trị nhan sắc, quả thực chính là đỉnh cao làm mẫu của Ngũ Cầm Hí]

[Xin chị gái nhỏ nhanh chóng tung bản luyện Ngũ Cầm Hí rõ ràng ra, tôi muốn mua một cái để luyện theo]

[Tôi cũng muốn mua! Tôi mua hai cái, luyện theo một cái, sưu tầm một cái]

Bạch Giới Tuệ điều chỉnh hô hấp, quay đầu nhìn về phía mấy người nghi ngờ Ngũ Cầm Hí.

“Bây giờ mọi người còn nói Ngũ Cầm Hí là bài luyện riêng cho trung lão niên không?”

Hiện trường không ai nói chuyện.

“Đạo diễn.” Bạch Giới Tuệ gọi ra ngoài màn ảnh.

“Ừm? Chuyện gì?” Tổng đạo diễn dừng một chút mới hoàn hồn.

“Tôi kiến nghị cho Ngũ Cầm Hí vào kế hoạch điều trị của bọn họ, mỗi ngày luyện hai lần, tôi hy vọng năm ngày sau bọn họ có thể hoàn toàn bỏ sự ngại ngùng, cùng với thành kiến đối với Ngũ Cầm Hí.”

Tổng đạo diễn không có lý do từ chối, đồng ý đề nghị của cô cùng chuyên gia dinh dưỡng ở hiện trường.

Nghe thấy cái tin dữ này, thần sắc của mấy khách mời có lệ nhất khác nhau, trên mặt đều không quá tự nhiên.

Trác Kỳ còn như bị sét đánh, suýt thì tức giận mà ngất tại hiện trường.

Ai có thể nghĩ đến cô ta chỉ dẫn đầu, cuối cùng cục đá lại đập lên chân mình.

Tuy có nhạc đệm nhỏ, nhưng tiết mục còn phải tiếp tục.

Tổng đạo diễn hoàn thành phỏng vấn các khách mời theo lưu trình, trạng thái cảm xúc của các khách quý cũng chậm rãi được điều chỉnh lại.

Người của đoàn phim “Trường Mộng Quân Hành” còn nhân cơ hội tuyên truyền bộ phim của bọn họ, Hướng Minh Húc cũng nhân cơ hội hát OST (nhạc phim), đúng là bài hát mới nhất của anh ta.

Fans của anh ta vừa lòng, vui mừng giống như ăn Tết, điên cuồng spam.

[Nghe thấy chồng tôi hát tôi mới biết, âm nhạc trong giới còn chưa xong đời!]

[Bài hát này của anh trai quá dễ nghe, anh trai chính là hy vọng của toàn bộ giới âm nhạc]

[Chỉ có tôi phát hiện kỹ thuật hát của anh trai lại tiến bộ sao, chuyển âm quá dễ nghe]

[Đâu chỉ là tiến bộ, là tiến bộ thần tốc! Giọng hát này mạnh hơn tất cả những người làm âm nhạc chuyên nghiệp nhiều]

[Đề cử mãnh liệt bài hát mới của Hướng Minh Húc cho mọi người, mọi người nhất định phải nghe bản full, phía sau có vài câu hát là Hướng Minh Húc tự mình viết, vô cùng cảm động, mỗi lần tôi nghe đều sẽ cảm động mà khóc]

Chờ Hướng Minh Húc hát xong, tiếp theo là đến phân đoạn Bạch Giới Tuệ bắt mạch cho bọn họ.

Bạch Giới Tuệ đã sớm chuẩn bị gối bắt mạch đặt trên bàn trước mặt, nhàn nhạt liếc mắt nhìn các khách mời một cái.

“Ai khám trước?”

“Tôi khám trước đi.” Hướng Minh Húc vừa ngồi về vị trí của mình, nghe vậy lập tức lại đứng lên.

Anh ta không lãng phí cơ hội thể hiện bản thân một chút nào, mọi việc anh ta đều phải đứng ra trước, anh ta am hiểu muốn sống tốt trong giới giải trí, vậy thì cần phải thể hiện bản thân, để người xem nhớ kỹ bản thân đầu tiên.

Chỉ cần là chỗ anh ta ở, có ống kính thì anh ta sẽ cướp, anh ta chính là ép đồng đội xuống như vậy, thành công trổ hết tài năng trong nhóm, solo trở thành minh tinh lưu lượng đang nổi.

Bây giờ anh ta thành công bước lên thành nam minh tinh lưu lượng nổi tiếng, mà những đồng đội chỉ biết vùi đầu nghiên cứu năng lực nghiệp vụ, không biết thể hiện bản thân, không lăng xê marketing, bây giờ vẫn còn đang phát sầu vì chuyện ấm no.

Ví dụ như cơ hội hát bài mới vừa rồi, nếu không phải anh ta biết tận dụng mọi thứ, làm gì có cơ hội tuyên truyền cho kỹ năng ca hát của anh ta.

Hướng Minh Húc ngồi đối diện Bạch Giới Tuệ, tự nhận là dịu dàng mà cười với cô.

Bạch Giới Tuệ nhìn gương mặt makeup dày của anh ta, cả người thoạt nhìn giống như thành người khác, hoàn toàn không nhìn ra được sắc mặt vốn có của anh ta.

Cô bất đắc dĩ thở dài, bởi vì cô biết Hướng Minh Húc không giống Sol, vỏ bọc thần tượng của anh ta, muốn để Hướng Minh Húc tẩy trang là rất khó.

Hướng Minh Húc nhớ rõ hình tượng của mình mọi lúc, lúc trước công ty xây dựng hình tượng cho anh chính là hình tượng chàng trai tận tâm chăm sóc như ánh mặt trời.

Bây giờ nhìn thấy Bạch Giới Tuệ đang thở dài, anh ta rất tự nhiên hỏi: “Cô Tiểu Bạch, làm sao cô lại thở dài, là vừa dậy Ngũ Cầm Hí cho chúng tôi nên mệt mỏi sao?”

Nói xong lo lắng nhìn Bạch Giới Tuệ, chân mày hơi chau lại, một bộ dáng lo lắng.

Nghe thấy lời anh ta nói, đương sự Bạch Giới Tuệ còn chưa phản ứng gì, fans của anh ta kích động trước.

[Hu hu hu anh trai thật dịu dàng, tôi cũng muốn được anh trai nhìn chăm chú thâm tình]

[Giọng mũi này hay quá! Lỗ tai của tôi sắp mang thai rồi!]

[Anh ấy thật sự tốt quá đi, sao anh ấy có thể dịu dàng như vậy, tôi sẽ ghen tỵ!]

Bạch Giới Tuệ không cảm nhận được sự dịu dàng trong miệng của fans anh ta chút nào, nhưng thật sự cảm thấy cảm xúc lo lắng của Hướng Minh Húc hơi dư thừa, còn có chút khó hiểu.

Hướng Minh Húc vẫn luôn thâm tình chân thành nhìn cô chăm chú, chờ cô trả lời.

Bạch Giới Tuệ hiểu ý nói: “Không sao, tuy lớp makeup dày không nhìn được khí sắc, nhưng cũng không ảnh hưởng việc tôi bắt mạch.”

Nụ cười ôn hoà trên mặt Hướng Minh Húc đình trệ trong nháy mắt, sau đó lập tức giải thích: “Tôi không makeup, chỉ bôi ít kem chống nắng thôi.”

Fans của Hướng Minh Húc còn tức giận hơn người thật.

[Cô ta đang nói cái gì, anh trai nhà tôi là mặt mộc có được không?]

[Ai không biết mặt mộc của anh trai nhà tôi rất đẹp, vẫn luôn có danh hiệu hot boy mặt mộc]

[Bôi chút kem chống năng thì nói anh trai tôi makeup, thật sự là buồn cười, chính cô ta chăng lẽ không bôi kem chống nắng à]

Hướng Minh Húc còn lộ ra biểu cảm vô tội: “Không thể bôi kem chống nắng sao? Muốn tôi đi tẩy sạch?”

Sau đó lại làm fans đau lòng, nói anh ra thật đơn thuần, lại nói anh ta là đứa nhỏ ngốc.

Bạch Giới Tuệ biết anh ta không có khả năng đi tẩy trang thật, không nói gì chỉ chỉ gối bắt mạch, ý bảo anh ta đặt tay lên trên.

Hướng Minh Húc lại là một bộ dáng ngoan ngoãn, nghe lời đặt tay lên gối bắt mạch.