Huy bước vào nhà,một căn biệt thự giữa trung tâm của thành phố.Tất cả được phủ bằng màu xám tro lạnh lẽo,bao phủ bởi giàn hoa hồng đen u uất,con người nhìn vào sẽ cảm thấy sợ hãi đến lạnh sống lưng,một căn nhà của bóng tối...

Huy đi vào trước sự chào hỏi của đám người hầu ,ai cũng cung kính,lễ phép chào hỏi "đại thiếu gia" của nhà này

Không gian thoang thoảng mùi hương thơm thiên nhiên của loài hoa hồng đen,mùi nước hoa tinh tế,đồ đạc được xếp gọn gàng với diện tích khủng, đó chính là phòng của Huy,căn phòng mang tên "lạnh lẽo".

Nằm phịch xuống gường,Huy với tay lấy một tấm ảnh, có một người phụ nữ trung niên,một vẻ hiền từ,đẹp đến mê hồn. Tay Huy chạm vào tấm ảnh vuốt ve,thủ thỉ

-Mẹ ơi,con nhớ mẹ quá,mẹ đi bốn năm rồi mà chưa về thăm Huy lần nào cả,Huy nhớ mẹ lắm.Mẹ ở đấy có tốt không???con vẫn ổn mẹ ạ,lúc nào mẹ buồn về nói chuyện với Huy mẹ nhé-giọng Huy nghẹn lại,ngừng một lúc,cậu nói tiếp:Mẹ yên tâm,con sẽ trả lại cho người làm mẹ con mình tổn thương gấp 10 lần những gì họ gây ra.Con sẽ không để lũ cầm thú đó sống yên ổn với những tội ác đó đâu.Con thề,con sẽ cho chúng nó xuống thiên đường cầu xin mẹ tha thứ.Con hứa đấy.-Rồi Huy nhắm mắt lại,trong đầu cậu hiện lên hình ảnh người con gái đang tức xì khói đầu,trên khuôn mặt lạnh giá của Huy lẻ loi xuất hiện một nụ cười.

***************

Quay trở lại ở căng-tin

Tôi ăn liên tục,cứ ăn,ăn mãi để xua đi nỗi đau đớn ấy,tôi quay ra bảo Phong và Linh:

-Hai cậu cầm tiền đi mua cho tôi thêm 4 suất gà rán,3 lon pepsi,2 cái bánh hambuger về đây - Tôi đưa cho họ 200k nhờ họ đi mua hộ.

Phong lắc đầu:

-Tôi bảo đãi bạn rồi mà,bạn ăn gì thì cứ ăn đi,không cần phải làm khách như thế đâu,tôi sẽ trả tiền cho bạn.-Phong biết thừa rằng Hương cố ăn để che dấu đi điều gì đó chứ không phải cô bé tham ăn như vậy

Tôi lườm,do tôi đang đau đầu về chuyện của anh Quân,đã thế còn làm trái ý tôi,cho cậu ta chết.Hừ

Phong thấy cái lườm đầy sát khí của Hương thì cảm thấy lạnh sống lưng,cậu cười xuề xòa:

-Ừ,thôi được,cậu trả tiền,cậu trả tiền.Đừng làm bộ mặt đó nhé.Tôi sợ lắm.

-Hừ,thôi được,khanh đi mua đồ ăn cho trẫm đi.-Tôi vuốt râu cảm thán (mà có râu đâu),nghĩ lại thì tôi không nên chút giận lên người Phong làm gì,thôi vui lê nào.

Phong thấy Hương vui vẻ thì cũng vui theo,nhận tờ tiền của Hương,Phong hí hửng nói:

-Tuân lệch đức vua,nói rồi cậu chạy vào,nhưng đông quá chen làm sao được đây,đành liều vậy:

-Mọi người cho tớ vào với

Ai nghe được tiếng hét của cậu đều quay lại nhìn và..

1s

2s

3s

Tất cả mọi người tản ra ngay tức khắc (vì nhờ độ đẹp của Phong đây mà hihi!)Phong cười vào chạy vào mua đồ,không quên quay lại cười với mấy nữ sinh làm họ sịt máu mũi

Tôi nhìn từ vừa nãy đến giờ,lắc đầu vì "tài nghệ" của cậu bạn Phong này.Linh cảm thán:

-Mày bỏ quách người tên Quân gì gì đó đi,chọn Phong cũng được,tao thấy cậu ta cũng tốt

Tôi đang uống nước thì sặc ngay lập tức.Cái con này,lại ngớ ngẩn rồi,nói cái gì vạy trời

Mà khoan,nó vừa nói gì nhỉ ":Bỏ quách Quân" là sao???

-Mày điên à,anh Quân làm sao,bỏ quách là sao,vớ vẩn nào.Mà Phong cái gì mà Phong,yêu đương gì,mới học lớp 6 thôi bà cụ non,yêu với chả đương,dẹp hết.

Phong nghe được câu chuyện của hai người vừa rồi thì có chút buồn,nhưng cậu lấy lại nụ cười nhanh chóng:

-Nè,của Hương đây nhé.Còn gì để tôi mua nối cho,hihi

Tôi quay ra và nhận lấy đồ ăn và đùa cậu ta tiếp:

-Cám ơn khanh,ta sẽ trọng thưởng cho khanh,nào khanh muốn điều gì???-nói thì nói cho vui thôi,tôi nghĩ Phong cũng chẳng cần gì

-Lúc nào sẽ nói -Phong nói đều đều,nhưng cũng đủ làm cho tôi tắt luôn nụ cười.Gì chứ,nhỡ đâu cậu ta bảo tôi làm osin hay làm gì thì làm sao đây,hu hu,biết trước đã không nói rồi

Nhìn thấy khuôn mặt ngố của Hương mà Phong bật cười:

-Yên tâm,tôi sẽ không làm gì quá đáng đâu

Nghe cậu ta nói như vậy tôi bớt chút lo lắng nhưng vẫn phải giữ phong độ chứ,hứ

-Yên tâm,trẫm sẽ đáp ứng cho khanh

End chap 8