Có sự nỗ lực của chính phủ hai thiên hà, tuyến đường giữa Thiên Hà Số 7 và 8 nhanh chóng khơi thông hoàn tất. Tiếp đó, song phương lấy một điểm nhảy vũ trụ làm ranh giới, phái binh trú thủ trong địa bàn của mình, Thiên Hà Số 7 chuẩn bị rất nhanh vật tư đồng ý cho vay, không hề ra vẻ chủ nợ. An Crewe vừa mới đi thì số vật tư đầu tiên đã chuẩn bị đủ. An Crewe còn đưa đến một đám robot quay phim chụp ảnh, mời Tổng trưởng Edward dẫn ban bệ Thiên Hà Số 8 đến hiện trường nghiệm thu ký tên, sau đó còn có một lễ cắt băng cho tuyến đường vũ trụ thông lại, rình rang như muốn kết thành lân bang hữu hảo vậy.

Nhưng Lâm Tĩnh Hằng yêu cầu Thiên Hà Số 7 chia sẻ thông tin liên lạc viễn trình, An Crewe vẫn dùng các loại lý do kéo dài. Hôm nay nói mạng thông tin viễn trình bị xâm lấn quy mô lớn, ngày mai lại nói họ đang đánh tin tức chiến với hải tặc Hiệp hội chống Utopia.

Tóm lại, tướng quân An Crewe tổ chức hoạt động màu mè, cứ như thế giới này đã thái bình năm trăm năm, nhưng vừa nói đến chia sẻ thông tin liên lạc, lại là dáng vẻ quân tình khẩn cấp, hải tặc đã đánh đến cửa.

“Cảm giác mang đến cho tôi là, giống như họ đang cố ý chặn thông tin của chúng ta với các phương diện khác.” Lục Tất Hành nói, “Lần này tôi về phe Lâm tướng quân, phàm là bịt mắt mình che tai mình, đều giống như có rắp tâm khác.”

Độc Nhãn Ưng xua tay: “Cái gì mà ‘lần này’ ‘lần kia’, có lần nào mày không về phe hắn đâu? Hắn đánh rắm cũng chưa từng thấy mày phản đối.”

Tổng trưởng Edward hỏi: “Lâm tướng quân, bên phía Bạch Ngân Thập Vệ không truyền đến tin tức tương quan sao?”

“Có, chuyện lần đầu tiên Quân Đoàn Quang Vinh nhắc tới ta bọn họ đều biết, nhưng sau đó về Diệp Reeve bất ngờ tử vong, bên phía Bạch Ngân Thập Vệ chỉ nghe được đại khái, tổng thể không khác với An Crewe nói. Hẳn chỉ có cấp cao liên minh và nhân vật chủ chốt của trú quân các nơi mới biết rõ chi tiết, nhưng một số thời điểm, chi tiết mới là trí mạng.” Lâm Tĩnh Hằng suy nghĩ một thoáng, lại bổ sung, “Hơn nữa nếu ta không đoán sai, bản án cũ của tướng quân Lục Tín do người có rắp tâm cố tình tiết lộ, Diệp Reeve chỉ là vật hi sinh, nếu văn kiện tuyệt mật vụ án Lục Tín dễ dàng kiếm vào tay như thế, lúc ta ở cứ điểm Bạch Ngân đã lấy được từ lâu rồi.”

Tổng trưởng hỏi: “Ví dụ như chi tiết nào?”

“Ví dụ như tại sao quản ủy hội Vườn Địa Đàng không tiếc chạm đến giới hạn cũng muốn hại ông ấy,” Lâm Tĩnh Hằng nói, “Ta đã đấu với họ rất nhiều năm, quản ủy hội tuy rằng rất bất chấp thể diện, nhưng luôn rất cẩn thận, không để ai bắt được thóp, cũng rất chú ý giữ gìn hình tượng với công chúng, chỉ bởi vì Lục Tín dẫn đến tranh đoạt quyền tự trị quân sự của các thiên hà sao? Ta cảm thấy không đến mức, trong đây nhất định còn có nguyên nhân khác, đã bị An Crewe che giấu.”

Tổng trưởng Edward nghe rất đỗi mù mờ, trước cuộc chiến mỗi lần đến Votaw họp ông ta đều cảm thấy mình sắp rơi óc trên sàn đại sảnh quốc hội, đầu căng lên, hết sức không quen nhìn, liền nói: “Trung ương liên minh các vị, một đám quyền cao chức trọng, từ sáng đến tối có một chút việc nghiêm chỉnh hay không?”

“Tổng trưởng, ta rất thích sự ngây thơ của ông, nhưng trung ương liên minh giống như một sân khấu chỗ có hạn, mỗi người khi trèo lên đều là vì lý tưởng, nhưng người trên đài muốn mở rộng địa bàn của mình, người dưới đài thì lại muốn kéo ông xuống để lên thay, đến cuối cùng, mọi người đều chỉ có thể vì vị trí của mình mà chiến. Cho nên những người còn ‘không làm việc đàng hoàng’, đầu óc toàn lý tưởng đó, sẽ mau chóng biến mất trên đài này.” Lâm Tĩnh Hằng nói không mặn không nhạt, “Tóm lại, ta không đồng ý ông đi tham dự nghi thức làm trò của An Crewe, nói với quân trung ương Thiên Hà Số 7, nếu lão có thành ý, thì phái một đội vận chuyển đưa đồ tới, ta sẽ phái người đến biên giới nhận.”

Tổng trưởng Edward thở dài thườn thượt: “Lâm tướng quân, lúc ngài có việc cầu người, vay tiền người, đều là tư thái này à?”

Lục Tất Hành nói xen vào: “Lúc anh ấy quét đường trên sao Bắc Kinh β cũng là tư thái này, ôi, Tổng trưởng, ngài đừng hỏi nữa.”

Độc Nhãn Ưng thật sự không nhìn nổi, bèn ở dưới bàn đạp cậu một phát, không hiểu chuyện này có gì đáng để khoe khoang. Lão mèo Ba Tư hoài nghi là mình quá chiều tên này, để cậu thiếu bị đòn ít bị mắng, lớn lên mới chuyên môn tìm một người ngược đãi bản thân.

“Lâm tướng quân, không thể như vậy, nếu không các hiệp nghị hữu hảo chúng ta ký với Thiên Hà Số 7 chẳng hóa trò đùa à? Không còn ý nghĩa.” Tổng trưởng thành khẩn khuyên nhủ, “Hải tặc như hổ rình mồi, chúng ta cũng sợ hai mặt gặp địch, không thể không kiêng dè lực lượng của An Crewe.”

Lâm Tĩnh Hằng ở trước mặt Tổng trưởng ít nhiều kiềm chế lại, không phun ra “An Crewe là cái thá gì” nọ kia.

Hắn nhíu mày, hỏi ngược: “Tổng trưởng, An Crewe tòng quân trăm năm, lão đi một vòng là có thể nhìn ra phân bố trạm gác của chúng ta có vấn đề, nghĩ kỹ lại sẽ hiểu chúng ta chắc chắn đã chuẩn bị sẵn sàng thời khắc mấu chốt chặn điểm nhảy vũ trụ. Vậy ông có nghĩ tới hay không, nếu đến lúc đó lão giam ông và mấy vị cốt cán chính phủ, sau lưng lại cấu kết hải tặc xâm lấn ồ ạt, chúng ta làm thế nào? Chúng ta không có nhiều binh lực, bảo vệ các ông hay bảo vệ Thiên Hà Số 8, điểm nhảy vũ trụ có nổ hay không?”

An Crewe nhìn Vương Alan trên màn hình truyền tin viễn trình, do chậm lại mà hình chiếu của Vương Alan như đứng lại đó, không hề nhúc nhích, mỗi lần nói chuyện kiểu này đều khiến lão cảm thấy mình đang quay vào hốc cây thao thao bất tuyệt.

“Muốn khiến Lâm Tĩnh Hằng không cách nào đóng cửa Thiên Hà Số 8, bên ngoài điểm nhảy vũ trụ phải có người hắn không thể vứt bỏ – ta cảm thấy Tổng trưởng Thiên Hà Số 8 chính là một lựa chọn không tồi, tuy rằng ta cũng không hiểu, Lâm Tĩnh Hằng đã muốn thường trú ở Thiên Hà Số 8, tại sao không giết mấy lão già vướng víu đó để tự mình quyết định.”

“Nếu lão Tổng trưởng này không đủ sức nặng, chúng ta nghĩ cách dụ Lâm Tĩnh Hằng ra, hắn không thể ngăn cách cả mình ở ngoài Thiên Hà Số 8 chứ? Quân tự vệ Thiên Hà Số 8 thoát thai từ Bạch Ngân Thập Vệ, quả thật rất lợi hại, ta đã được thấy, nhưng mãnh hổ không đấu lại quần lang, bọn họ binh tinh mà người cũng ít, các ông không phải nhiều người sao? Các ông chia binh hai lộ, một lộ giữ chân họ, một lộ khác vòng ra vực ngoại, nhân lúc họ không thể đóng cửa Thiên Hà Số 8, trực tiếp giết vào, đánh họ không kịp trở tay, ta bỏ ra một khoản vật tư, phối hợp các ông làm mồi nhử.”

Trong phòng họp của Ngân Hà Thành Thiên Hà Số 8, Tổng trưởng bị Lâm Tĩnh Hằng hỏi á khẩu.

Lục Tất Hành đề nghị: “Tổng trưởng, cháu tham dự thay ngài thì thế nào? Cháu trẻ tuổi chạy nhanh, Lâm có thể đi cùng cháu, cháu còn có thể thừa cơ xâm nhập mạng internet của họ, cơ chế liên lạc mật khẩu truyền tin viễn trình của họ cực kỳ phức tạp, cháu muốn khiêu chiến một chút, mà lỡ như…”

Ba người khác đồng thời mở miệng, ba miệng một lời: “Không được.”

Lục Tất Hành: “…”

Tổng trưởng thở dài, bất đắc dĩ vỗ vỗ mu bàn tay cậu: “Bộ xương già này, nếu thật sự không biết nhìn người, bị người ta giam thì thôi, đến lúc đó các cậu cũng không cần quan tâm đến tôi, điểm nhảy vũ trụ nên nổ thì cứ nổ… Cậu thì khác.”

Ông nhìn Lục Tất Hành một cái thật sâu, thầm nghĩ: đám thanh niên chưa chín chắn các cậu, là tương lai của Thiên Hà Số 8.

“Ngày chúng ta di tản người dân, An Crewe chặn tuyến đường dân dụng, hơn nữa từ chối đối thoại, sau đó họ nói là hiểu lầm, nhưng tôi cảm thấy không phải, mà chiến sự ở Thiên Hà Số 7 luôn là gió to mưa nhỏ, chúng ta phải tính đến tình huống xấu nhất – ví dụ như… lỡ như giữa An Crewe và hải tặc có cấu kết thì làm thế nào.” Lâm Tĩnh Hằng gõ nhẹ bàn họp, trên mặt bàn bay lên bản đồ vũ trụ thực thời, hắn giơ tay kéo ngày tháng đến ngày An Crewe hẹn, các vì sao thong thả chuyển động theo tay hắn, “Tôi đề nghị hai điểm, thứ nhất, dọn dẹp các điểm nhảy vũ trụ thông đến hướng vực ngoại.”

Lâm Tĩnh Hằng nói, trên bản đồ tuyến đường vũ trụ, tất cả điểm nhảy thông đến hướng vực ngoại tan thành khói bụi: “Những điểm nhảy vũ trụ này phần lớn là kết quả lịch sử sót lại của bọn buôn lậu, đã nên dọn dẹp từ lâu rồi, bộ công trình, các cậu dẫn đám địa đầu xà Chu Lục và Hoàng Thử Lang, mau chóng giải quyết sạch sẽ các điểm nhảy vũ trụ che giấu lẫn nửa che giấu nửa công khai, để một tuyến đường ngầm dự phòng cho Bạch Ngân Thập Vệ là được, lại phái một tiểu đội võ trang trú thủ lối vào là đủ rồi.”

Lục Tất Hành: “Em hiểu, không thành vấn đề.”

“Thứ hai, bất kể An Crewe muốn quay phim chụp ảnh, muốn nghi thức, hay là muốn kết hôn, địa điểm phải do chúng ta quyết định. Để An Crewe dẫn đội vận chuyển phi võ trang của lão đến Thiên Hà Số 8, chúng ta không đến địa bàn của lão.”

Tổng trưởng chậm rãi gật đầu: “Họ chưa chắc sẽ đồng ý, Lâm tướng quân, lệ thường ngoại giao có qua có lại, lần trước An Crewe dám một thân một mình đến sao Khải Minh, lần này về tình về lý cũng nên là chúng ta phái người thăm đáp lễ, bằng không thành ý ở đâu?”

Lâm Tĩnh Hằng nói: “Chuyên môn của ta là đánh trận, không phải ngoại giao, ta đối với An Crewe vốn dĩ không có thành ý gì.”

Thế là vấn đề lại trở về nguyên điểm – Lâm Tĩnh Hằng xuất phát từ chức trách, chỉ quan tâm vấn đề an toàn, về phần những hiệp ước hữu hảo đó, đối với hắn đều là vớ vẩn, được thì được, thất bại hắn cũng chẳng để ý.

Nhưng Tổng trưởng không nghĩ như vậy, bộ trưởng tài chính cũng không nghĩ như vậy.

Lâm thiếu gia thuộc về loại không chăm lo gia đình không biết củi gạo đắt, với hắn mà nói, đủ ăn, có thể sống được, đạn đạo đủ, có thể đánh trận, thế là được rồi, ngoài ra đều không phải là việc cấp bách. Nhưng vấn đề Tổng trưởng gặp phải, là phải làm sao vực dậy nền kinh tế của Thiên Hà Số 8, xây dựng tín dự của chính phủ và hệ thống tiền tệ. Đây không phải là vấn đề phát ống tiêm dinh dưỡng theo đầu người, mọi người cùng nhau sống tạm bợ là có thể giải quyết.

Lấy một ví dụ đơn giản, ống tiêm dinh dưỡng trước mắt chính phủ Thiên Hà Số 8 dự trữ, có thể cho mọi người tạm thời chưa chết đói được, nhưng ống tiêm dinh dưỡng không chỉ là thứ thay cơm mọi người cần để sinh tồn. Do di chứng thân vương Cayley oanh tạc điên cuồng, nó bây giờ còn là vật chất cầm cự để tiền tệ Thiên Hà Số 8 lưu thông – trước khi hệ thống kinh tế yếu ớt của Thiên Hà Số 8 ổn định, mọi người hình thành đủ lòng tin với tiền ảo, hệ thống tiền tệ của “ống tiêm dinh dưỡng” sẽ duy trì một thời gian rất dài. Nhưng bản thân ống tiêm dinh dưỡng không có đủ đặc trưng cơ bản của tiền, nó không thể cất giữ bảo tồn thời gian dài, mọi lúc mọi nơi đều đang tiêu hao, kết quả đặc thù của thời kỳ đặc thù này định trước khó có thể tiếp tục, Tổng trưởng cần tìm gấp một lối ra cho Thiên Hà Số 8, ủng hộ đến từ ngoài thiên hà là một trận mưa đúng lúc.

An Crewe đã cống hiến tất cả thành ý có thể cống hiến, mà thân phận cựu bộ của Lục Tín, tính hào sảng không câu nệ tiểu tiết, làm cho Thiên Hà Số 8 tự nhiên có cảm giác thân thiết với ông ta, Lâm Tĩnh Hằng luôn hoài nghi An Crewe cấu kết với Hiệp hội chống Utopia, thật sự như mắc chứng hoang tưởng bị hại vậy – việc này có thể có lợi ích gì cho An Crewe?

Từ Tổng trưởng Edward trở xuống, ngoại trừ Lục Tất Hành trái lòng đứng bên phía Lâm Tĩnh Hằng, họ đều rất xem trọng việc kết minh với Thiên Hà Số 7.

Lâm Tĩnh Hằng như một người làm công tác pháp vụ hà khắc trong công ty, khống chế nguy hiểm chặt đến mức không dưng kiếm chuyện, bắt đầu có hại cho sự phát triển bình thường.

“Như vậy đi,” Độc Nhãn Ưng phá vỡ cục diện bế tắc, “Đã là kết minh, nên đi vẫn phải đi, nhưng chúng ta làm một dự án khẩn cấp, giả như An Crewe thật sự cấu kết hải tặc, kiếm chuyện trên nghi lễ cắt băng, thì chúng ta…”

Khi nội bộ Thiên Hà Số 8 vất vả thỏa hiệp với nhau, câu trả lời rắp tâm xấu của An Crewe xuyên qua thời không xa xôi, đến cứ điểm Thành Thiên Sứ.

“An Crewe người này, là cây cỏ đầu tường cáo già, bán ông chủ xong bán đến người làm, chỉ muốn kiếm lợi mà không muốn bỏ sức.” Vương Alan nói khẽ với Woolf, “Năm đó Lục Tín chính là chê cận vệ trưởng này quá dối trá mới muốn điều hắn đi, định rèn luyện vài năm, không ngờ nhiều năm trôi qua, chẳng luyện ra vàng thật, mà luyện ra một bát dầu. Hôm nay hắn tính kế Lâm Tĩnh Hằng, ngày mai thấy tình thế không ổn có thể lập tức phản chiến, tuyệt đối không thể tin tưởng.”

Woolf lắc đầu.

Đừng thấy An Crewe mặt mũi xấu xí mà lầm, bây giờ lão chí ít chân đạp ba thuyền, so với gái tiếp khách của liên minh còn lắm thủ đoạn hơn. Lão có thể vừa khóc thương Lục Tín vừa bắt tay với hải tặc.

Vương Alan lại nói: “Kế hoạch hắn đưa ra cũng không thể bắt được Lâm Tĩnh Hằng, vị đó ngài biết mà, từ nhỏ chính là con sói nuôi không quen, người chết chưa đóng nắp cũng đừng hi vọng hắn sẽ tin một chữ, nào dễ mắc mưu như thế?”

Woolf thấp giọng nói: “Anh em chúng đều không giống người nhà họ Lâm, mà giống Laura Gurdon hơn – bên phía Harris thế nào?”

“Harris đã âm thầm hoạt động rồi, hành động lần này nếu thuận lợi có thể khắc tên Tĩnh Hằng lên bia anh hùng của liên minh, cũng có thể mượn tay hắn tiêu độc đám ngu xuẩn nội bộ tổ chức, nhất tiễn song điêu.” Vương Alan vừa nói vừa lấy ra một con chip, “Mặt khác, khi chúng ta nhân lúc Harris hôn mê trị liệu, đã phá dịch mã hóa của ông ta, lấy được bản phục chế của thiết bị đầu cuối cá nhân.”

Người đương đại tuổi thọ quá dài, dài đến mức ký ức đôi khi chẳng đáng tin, bởi vậy có người sẽ sử dụng thiết bị điện tử lưu trữ ký ức, giống như người nguyên thủy viết nhật ký, đặc biệt là loại người nghĩ khá nhiều như Harris dùng tên giả Hope này, bởi vậy trên thiết bị đầu cuối cá nhân thường xuyên mở chức năng “ký ức thực thời”.

“Harris dùng tên giả Hope, khi bị bắt ở Thiên Hà Số 8 đã xóa ký ức thực thời của mình, thế nên chúng ta chỉ có được khoảng thời gian ông ta làm tù binh, lượng thông tin rất lớn, vừa mới giải đọc xong, trong đó rất nhiều người đều cực kỳ thú vị, bao gồm một thanh niên hình như miễn dịch tự nhiên với ‘virus Cầu Vồng’, tên Lục Tất Hành.”

Woolf sửng sốt: “Họ Lục?”

“À, cha hắn là người sùng bái tướng quân Lục Tín, nên đổi họ mình thành Lục.” Vương Alan nói, “Virus Cầu Vồng loại RV-Ⅱ là virus mạnh độ lây nhiễm cực cao, trong thực nghiệm quả thật phát hiện đám người chứng não rỗng sức đề kháng hơi cao hơn người bình thường, thế nhưng vẫn chưa có tiền lệ tiếp xúc người nhiễm từ khoảng cách gần mà miễn dịch, nghe rất thú vị phải không? Nhưng nhân vật chính hôm nay tôi muốn giới thiệu cho ngài không hề là hắn.”

Nói đoạn Vương Alan lắp chip trên thiết bị đầu cuối cá nhân của mình, bắn ra một tấm ảnh cho Woolf xem – chính là Chu Lục.

Woolf hỏi: “Đây là ai?”

“Người này là một trong các nòng cốt của quân tự vệ Thiên Hà Số 8, tên ‘Chu Lục’, trước kia là con cháu của tội phạm buôn lậu vũ trụ, duyên số đẩy đưa đi theo Lâm Tĩnh Hằng. Hắn rất thích tìm tiên tri Harris dùng tên giả là Hope nói chuyện phiếm, người trẻ tuổi mà, trong lòng tựa hồ có rất nhiều nghi hoặc.” Vương Alan nói, “Thông qua sắp xếp lại ghi chép trò chuyện, chúng tôi suy đoán ra một chuyện rất thú vị – cả nhà thanh niên tên Chu Lục này chết trong một vụ mưu sát, nguyên nhân là gia tộc hắn bị nghi dính dáng đến buôn người, chế tạo một loại thú cưng biến dị phá hoại sinh thái buôn lậu của Thiên Hà Số 8.”

Woolf ngẩng phắt đầu lên.

Vương Alan mỉm cười nho nhã: “Đúng, chính là một trong những vật hi sinh chạy chân trong kế hoạch Nữ Oa của Thiên Hà Số 8, mà hắn tựa hồ còn chưa biết, kẻ nhận nuôi hắn chính là kẻ đã bán đứng cả nhà hắn, những người thân bạn bè nuôi hắn lớn lên, năm đó từng truy sát cha hắn, mà một trong những người bạn tốt nhất của hắn, chính là vị tiên sinh họ Lục miễn dịch virus Cầu Vồng vừa đề cập, cũng có quan hệ khó nói rõ với kế hoạch Nữ Oa, ngài nói có phải là rất thú vị không?”

Năm 276 Lịch Tân Tinh – năm đầu – ngày 16 tháng 11.

Thời buổi rối ren.

Liên minh cao giọng tuyên bố một loạt nòng cốt quản ủy hội Vườn Địa Đàng có tội, quốc hội và pháp viện tối cao đồng thời tuyên bố, sẽ sửa lại án xử sai cho các chiến sĩ trung thành uổng mạng trong quá khứ, kêu gọi mọi người đoàn kết lại, cùng nhau ngăn cản quân địch rắp tâm xấu xa.

Cùng lúc đó, An Crewe tổng tư lệnh quân trung ương Thiên Hà Số 7 ký kết hiệp ước hữu hảo với Thiên Hà Số 8, tuyến đường xuyên vũ trụ chính thức khánh thành, tổ chức lễ cắt băng trên “sao Saipan” hành tinh ngoài cùng Thiên Hà Số 7, rầm rộ như lễ hội gì, người dân trên sao Saipan đổ xô ra đường xem.

An Crewe đề nghị đổi tên “sao Saipan” thành sao “Hòa Bình”.