‘Vân tưởng y thường hoa tưởng dung.
’*
Một cô gái với mỹ mạo vô song luôn luôn nhận được sự ưu ái. Có điều hồng nhan không lẽ phải bạc phận? Dung nhan của nàng tuyệt trần là thế, vậy mà dũng cảm theo đuổi người trong lòng lại bị coi thành người lẳng lơ, thế nhân cho rằng nàng là giày rách.
Nhưng khi hắn hạnh phúc vui vẻ, có ai nói với nàng nên làm thế nào không? Lúc nhan sắc bị hủy, hắn có còn nhớ từng có một nữ nhân như nàng?
Nữ tử nơi thảo nguyên, yêu nồng nhiệt, yêu không kiềm chế. Các nàng đi theo tiếng gọi của con tim, dũng cảm tiến về phía trước!
Chú thích* Vân tưởng y thường hoa tưởng dung: Nhìn mây nhớ đến xiêm áo, thấy hoa nhớ đến dung nhan (thơ Lý Bạch)