Trên tháp đá nơi thâm cung Đại Đường, vua Đường đời thứ hai và người già tóc đen đem cảnh tượng xảy ra trước đó thu vào tầm mắt.
- Thế nào?
Vua Đường đời thứ hai mở miệng nói.
- Có chút kì quái, cảnh giới võ đạo không đáng nhắc tới, nhưng lượng
chân khí trong cơ thể lại vượt qua người bình thường nhiều, sức mạnh giơ tay nhấc chân cũng không tầm thường. Lão Lý, ngươi khẳng định tên tiểu
tử này chỉ tu luyện trong thời gian nửa năm?
Lão già tóc đen trầm giọng hỏi. Tu vi của Lý Lân đối với lão thì không
đáng nhắc đến, nhưng nếu tính toán thời gian Lý Lân tu luyện võ đạo, vậy thì rất có vấn đề. Thời gian nửa năm từ một người bình thường không
biết võ đạo trở thành cao thủ Võ Tông, mặc dù chỉ là cảnh giới Tứ phẩm
Võ Tông cũng đã có thể nói là yêu nghiệt rồi.
- Nửa năm trước lão phu bế quan mà ra, vừa khéo nhìn thấy hắn bị ức
hiếp, lão phu rất coi trọng xương cốt cứng cáp của hắn, vì thế phái
người tặng cho hắn một bộ điển tịch tu luyện cơ cở, từ kết quả trước mặt mà thấy, tên tiểu tử này không hề tu luyện, ngược lại là tiểu nha đầu
đích thân của ngươi đang tu luyện. Nhưng điều này cũng đã chứng minh
trên người tên tiểu tử này có một bí mật lớn, thậm chí có truyền thừa
của một cái gì đó không thể nói ra.
Vua Đường đời thứ hai trầm giọng nói.
- Với thực lực của ngươi nếu có lòng tra xét, hẳn có thể biết được kết
quả! Sao lại không quan tâm gì hắn, lại còn ngấm ngầm thả hắn ra ngoài, ở lại Yến kinh dưới cánh chim của ngươi từ từ trưởng thành không phải rất tốt sao?
Lão già tóc đen trầm ngâm một chút rồi nói.
- Ưng con chỉ có trải qua mưa gió mới có thể bay lượn trên trời cao,
trên người tên tiểu tử có bí mật lớn, chúng ta rat ay tra xét chưa chắc
là chuyện tốt, chẳng lẽ ngươi quên mất chuyện của Trung Châu Phi Tuyết
tông rồi sao?
Vua Đường đời thứ hai hơi kiêng kị nói.
- Phi Tuyết tông? Tông phái cực thịnh một thời kia sao? Ngươi cũng lo
lắng tên tiểu tử này là vị Thượng Cổ Đại Năng nào đó chuyển thế? Nghịch
chuyển sinh tử đâu có dễ dàng như thế!
Lão già tóc đen nhướng mày, đối với chuyện Phi Tuyết tông của Trung Vực dường như lão cũng vô cùng kiêng kị.
- Loại chuyện này ai lại có thể nói rõ ràng! Chuyện Phi Tuyết tông nhắc
nhở chúng ta, những Thượng Cổ Đại Năng có thể chuyển vạn kiếp trở về
tính toán không sơ sót, sao có thể dễ dàng bị người khác áp chế. Lão phu suốt đời chẳng qua chỉ cầu hai thứ là Đại Đường và võ đạo tự thân, so
với việc mượn dùng ngoại lực, lão phu càng hy vọng dựa vào năng lực của
mình mở ra. Nếu không Đại Đường sao có thể yên lặng nhiều năm như vậy
mới bùng nổ.
Vua Đường đời thứ hai lắc đầu nói.
Hơn một nghìn năm trước, ở Trung Vực có một đại tông phái truyền thừa
mấy ngàn năm tên là Phi Tuyết tông, tông phái này thực lực tuy là không
đứng đầu toàn bộ lục địa, nhưng lại tuyệt đối không kém hơn các thế lực
nhị lưu như Đại Diễn tông, Thần Lang hoàng triều. Lúc đó Phi Tuyết tông
xuất hiện một đệ tử thiên tài, trình độ kinh thái tuyệt diễm của hắn làm cho cả Trung Vực sáng mắt. Nhưng rất nhanh, vị thiếu niên thiên tài này biệt tích, hư hư thực thực trong quá trình tu luyện mà chết, cùng lúc
đó, Phi Tuyết tông lại xuất hiện rất nhiều công pháp chiến kỹ khủng
khiếp, nhất thời thực lực tông môn kịch liệt tăng vọt. Cũng phát sinh va chạm kịch liệt với thế lực siêu cấp đại lục Thần Võ tông, thực lực biểu hiện ra ngoài làm cho toàn bộ đại lục khiếp sợ không thôi. Trăm năm
ngắn ngủi, Phi Tuyết tông trở thành thế lực đứng đầu đại lục, chưởng
giáo của tông môn này lại càng dựa vào một thân thiên công quỷ dị lớn
mạnh trở thành cao thủ siêu cấp danh động đại lục. Nhưng thời gian trăm
năm vừa qua, ngọn núi cao nhất tông môn này đột nhiên phát nổ, từ trong
đó lao ra một nhân vật khủng khiếp không ra hình người, dẫn phát kiếp
Cửu Cửu Thần Ma khủng khiếp nhất thiên địa, cũng vừa mới độ kiếp thành
công, trở thành cao thủ Võ Thần. Lôi kiếp qua đi, cao thủ siêu cấp cải
tạo khí lực chỉ đánh ra một phát, Phi Tuyết tông cực thịnh trăm năm liền hóa thành bột mịn, mấy chục vạn đệ tử không một người sống sót, trú địa tông môn trong vòng ngàn dặm trở thành đất cằn sỏi đá tràn ngập tử khí. Sau đó nhân vật khủng khiếp này đánh vào hư không chín đường công kích, cùng với truyền thừa bí ẩn mà tông chủ của Phi Tuyết tông cất giấu đều
bị mất đi hoàn toàn, các đệ tử Phi Tuyết tông hành tẩu ở Trung Vực cũng
liên tiếp gặp bất hạnh, đều ly kỳ tử vong. Các tu sĩ Trung Vực mơ ước có được tông môn thiên công của Phi Tuyết tông, cũng thành công có được
một bộ phận để tu luyện cũng gặp phải vận rủi khó có thể nói bằng lời,
cuối cùng chỉ có một số ít người thấy không yên ổn liền phế bỏ bộ phận
tu vi này trên người mới may mắn tránh được nạn. Cũng vào lúc đó, tu sĩ
Trung Vực biết được nhân vật khủng khiếp kia chính là siêu cấp thiên tài Trung Vực trăm năm trước của Phi Tuyết tông. Mà hắn sở dĩ mai danh ẩn
tích là vì thân phận người chuyển thế này bị chưởng giáo tông phái phát
hiện, hắn bị phế sạch võ đạo và bị tù cấm dưới ngọn núi cao nhất của
tông môn. Chưởng giáo Phi Tuyết tông dùng thủ đoạn bức bách chiếm được
nhiều công pháp và chiến kỹ tu luyện. Chưởng giáo Phi Tuyết tông vốn
tưởng rằng vạn vô nhất thất đâu ngờ rằng vị chuyển thế Thượng Cổ Đại
Năng trải qua sinh tử luân hồi, khổ nạn thế nào chưa trải qua, cho dù
phế bỏ tu vi của hắn, cũng làm sao có thể phế bỏ con người hắn. Thời
gian trăm năm ngắn ngủi, võ đạo của hắn dưới tình huống không ai biết đã đột phá Võ Tôn đỉnh phong, một kích phá vỡ tông phái sơn môn, độ kiếp
hóa rồng. Liền đem công pháp hủy diệt tu sĩ Phi Tuyết tông và những
người khác. Báo thù trăm năm tù cấm hãm hại.
Thật đúng là thành cũng nó mà bại cũng nó, Phi Tuyết tông nhờ Thượng Cổ
Đại Năng chuyển thế mà lớn mạnh, lại cũng vì thủ đoạn của hắn mà tan
nát, cuối cùng dẫn mấy ngàn năm truyền thừa đến nơi hủy diệt. Sự xuất
hiện của loại chuyện này dẫn đến sự chú ý của tất cả thế lực ở Trung
Vực, thế lực bát phương đối với vấn đề đối đãi người chuyển thế cũng đã
có nhận biết mới. Dù sao bài học đẫm máu của Phi Tuyết tông vẫn còn ở
đó.
Vua Đường đời thứ hai từng du lịch Trung Vực, tất nhiên biết chuyện già
trẻ đều biết ở Trung Vực, vì vậy đối với người chuyển thế hư hư thực
thực Lý Lân, lão áp dụng thái độ mặc kệ cho hắn tự do. Dù sao cho dù
tương lai Lý Lân ra sao, thân kiếp này dù sao cũng mang trong người
huyết mạch Lý Đường của lão.
Đối với kiêng kị của vua Đường đời thứ hai, lão già tóc đen tất nhiên
hiểu được. Nhưng có một điểm lão và vua Đường đời thứ hai nhận biết khác nhau, lão không hề cho rằng Lý Lân là Thượng Cổ Đại Năng chuyển thế, dù sao thì loại chuyện này đâu có dễ dàng phát sinh như vậy, cho dù có
Thượng Cổ Đại Năng chuyển thế cũng sẽ chọn nơi Trung Vực địa linh nhân
kiệt, sao lại chọn một hoàng triều nhỏ nơi xa xôi thế này, nghĩ thế này
đều thấy không có khả năng quá lớn.
- Lão Lý, bản tọa nói tóm lại thế này. Cháu gái kia của ta thì ta dẫn đi chắc rồi, cho dù là ngươi ngăn cản cũng vô dụng. Về phần quan hệ giữa
tiểu tử kia và cháu gái bản tọa, lão phu tự sẽ xem xét mà xử lý, hy vọng ngươi sẽ không xen vào.
Lão già tóc đen trầm giọng nói.
- Lão Thiết, ngươi không nên manh động. Thực lực đã đến trình độ như ta
và ngươi, làm sao còn có cơn giận lớn thế nào. Dẫn tiểu nha đầu kia đi
thì ta không ý kiến, chỉ là ta hy vọng ngươi có thể dùng thủ đoạn hòa
bình một chút. Tính tình nỏng nảy như lửa của ngươi cũng chính là nguyên nhân cơ bản khiến tiểu tử kia của nhà ngươi vừa nhìn thấy là bỏ chạy.
Trên mặt của vua Đường đời thứ hai hiện lên một chút ý cười. Nhưng trong lời nói cũng đã thể hiện thái độ của mình. Dẫn cháu gái của ngươi đi là có thể, chỉ là không được nhiễu loạn ở Đại Đường, càng không được động
thủ với huyết mạch trực hệ Đại Đường.
- Hừ, chỉ cần tên tiểu tử vừa nãy biết điều, bản tọa tất nhiên sẽ không
so đo. Để cháu gái của bản tọa làm thị nữ cho người ta thật sự là hỗn
láo đến cùng cực.
Lão già tóc đen dường như rất là để tâm chuyện Dao Cơ trở thành thị nữ
bên cạnh Lý Lân. Nếu không phải Dao Cơ vẫn còn thân hoàn bích, ở chỗ Lý
Lân cũng không phải chịu uất ức gì, e rằng lão đã nổi đóa ngay trong
thời điểm nhìn thấy Lý Lân rồi.
Vua Đường gật gật đầu, lão và lão già tóc đen là bạn hữu lâu năm, sao mà không biết tính tình của lão ta, lão ta có thể nói năng như thế này đã
có thể gọi là không tệ rồi. Về phần Lý lân sẽ lựa chọn thế nào, lão tin
Lý Lân không phải loại người không biết thời thế, huống chi thông qua
mối quan hệ giữa tiểu thị nữ kia và lão quái vật trước mặt, sau này có
lẽ cũng là một sự tương trợ. Nghĩ đến đây, vua Đường cũng bất đắc dĩ cản thán vận may của Lý Lân. Dao Cơ ở hoàng cung mười mấy năm, nhưng vẫn
chưa từng được người khác xem trọng, vẫn luôn làm nha đầu cấp thấp nhất. Nhưng Lý Lân lại muốn nàng làm thị nữ bên người, hơn nữa nghe nói đối
xử với nàng giống như người thân, bết kể Lý Lân là thật tâm hay giả tạo, quan hệ này đã được định. Nếu thân phận của lão già này lộ ra, e là tất cả mọi người ở Đại Đường đều sáng mắt với Lý Lân.
Chính vào lúc này, sắc mặt của lão già tóc đen đột nhiên trầm xuống, hơi thở trên người dồn dập, thậm chí còn có xu thế bùng phát.
Vua Đường biến sắc, nhìn theo ánh mắt của lão già tóc đen, thần sắc trên mặt trong nháy mắt cũng trở nên phấn khích.
Cảnh Thái cung, Lý Lân sau khi xả giận đã về đến nơi khiến hắn vướng
bận, chuẩn xác mà nói, hắn là vướng bận người ở bên trong nơi đó.