-Của quý khách đây ạ Bà cô bê khay đồ uống lại gần không quên nháy mắt một cái rồi mới rời đi, Minh nãy giờ vẫn tiếc thương cho túi tiền của mình, ngồi thẫn thờ một lúc lâu:

-Wao nhìn ngon ghê cơ! Tôi ăn được không? Phong háo hức

-T...tất nhiên

Tách tách.... Tại bàn nó, đứa quay phim đứa chụp ảnh:

-đã gọi lên rồi mà còn hỏi câu đó! con này đúng là! Nó thở dài

-Nhìn ngon chưa kìa! à cái viên thuốc hồi nãy í có tác dụng gì vậy

-ừm... tên nó là "biến đổi nhân cách"

-TA HỎI TÁC DỤNG CỦA NÓ CHỨ KHÔNG HỎI TÊN!!!!!!!!!!!!!!!!

-Ban đầu tui định cho nó màu trắng, sau nghĩ lại thấy màu đen cũng hợp, thế là thành màu xám, nghĩa là viên thuốc vừa có lợi vừa có hại!

-CÔNG DỤNG!CÔNG DỤNG! CÔNG DỤNG CƠ!!!!!!!!!!!!

-Im lặng chút coi! Muốn bị lộ hả?

-Nhưng mà...."biến đổi nhân cách"...không lẽ

Sâu thẳm trong đôi mắt của Nguyệt Anh ánh lên tia kỳ dị

-Chính xác! Cậu ta sẽ làm tất cả những gì mà mình chưa từng nghĩ đến, ngay cả việc rùng rợn nhất, cậu ta sẽ không thể kiểm soát được lí trí, tệ hơn là...

-T...tệ hơn?

-Cậu ta sẽ bị mất đi ký ức trở thành một người hoàn toàn khác, giống như vừa qua quá trình tẩy não

-T...tẩy não?

-Tái tạo lại í, người bình thường nếu uống vào nếu có tính nóng nảy bốc đồng sẽ trở nên u ám lạnh lùng không tiếp xúc với ai....VÔ CẢM!!!!!!

-Á!!!!!!!!!!!!!!!!

-Im lặng đi!!!!!!

-hix hix

-Nói sơ qua chắc bà cũng đã hiểu rồi nhở?

-Tạm tạm!

-Không chắc tui chết quá!

-M...mà cái đó cũng chế ra được sao?

-Ta là thiên tài mà, tiếc là không gặp thời!

-ảo tưởng!

Chuyển cảnh:

-Cậu cũng ăn đi! Phong nói miệng vẫn ăn liên hồi

-T...tôi chỉ cần li cafe này là được rồi

-Thế hả?

khụ khụ

-Ôi trời! sặc rồi kìa, ai bảo vừa ăn vừa nói cơ chứ! Minh đưa khăn cho Phong

-Ch..o tui nước!

-Nước...nước.... Minh nhìn quanh

Phong liền vớ luôn ly cafe sữa đã"trúng độc"

Chuyển cảnh:

Tách tách

Ai đó vẫn đang quay phim + chụp ảnh

-Trời ơi con ơi là con! sao con dại thế hả con!!! Nó nhìn Phong thương hại

-Hắn ta là con mi hồi nào vậy?

-Vốn định cho thằng cha nào đó uống viên thuốc ai bảo nó bắt con ta đi, vậy mà...

-Nam Phong...cậu ta uống rồi

-Chết thật...

Chuyển cảnh

-ư...aaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!

Nói xong những lời cuối cùng Phong ngất luôn

-Nè cậu có sao không vậy, đừng hù tui nha! Minh lay lay tay Phong, thấy không trả lời, cậu ta dìu Phong ra khỏi quán, không quên thanh toán với nhân viên

Tại chỗ nào đó:

-Chậc chậc, con thật dại quá đi mất! Nó tặc lưỡi nhấp một ngụm sữa tươi

-Hắn ta...sẽ không sao chứ?

-Yên tâm... chỉ là liều nhẹ thôi, vì là thử nghiệm nên sẽ không bị mất trí nhớ

-Mà...sao lần nào người thử nghiệm ba cái thuốc vớ vẩn của mi lại là Linh Chi bé nhỏ của ta thế?

-Cái này... tùy hoàn cảnh thôi!

-Chúng ta theo bọn nó xem sao!

-ừm

Thanh toán xong 2 đứa cũng ra khỏi quán