Tại Hạ Không Phải Là Nữ

Chương 999: Tuổi trẻ hùng sư đối với lão sư vương tâm lý hạt giống

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Lại cùng Cầm điện chủ câu thông một phen, Long lão trong lòng càng thêm xác nhận, đơn giản đứng dậy cáo từ.

Nhưng trước khi đi tới cửa, Long lão dừng bước lại: “Cầm điện chủ, nếu là có nhàn rỗi, mong rằng theo ta cùng yết kiến hoàng thượng.”

Cầm điện chủ cũng không chối từ: “Nếu Long lão cho rằng là việc tất yếu, ta tự nhiên sẽ phải đi.”

Nàng quay đầu dặn dò Ngô Minh: “Con hãy ở lại trong điện giúp sư phụ xử lý sự vụ. Nếu có việc không hiểu hoặc không thể quyết, có thể trưng cầu ý kiến trưởng lão.”

Trời cũng tối rồi, còn muốn làm việc gì a? Ngô Minh thầm nhủ trong lòng một câu thoại lười biếng, nhưng ở bên ngoài vẫn là miệng đầy đáp ứng: “Vâng, đồ nhi tận lực.”

Long lão cùng Cầm điện chủ trực tiếp đi hướng về hoàng cung, tìm hoàng thượng thương lượng một cái chuyện quan trọng.

Hắn tự ngẫm thân già thủng trăm ngàn lỗ, càng có sinh ra dấu hiệu tâm ma, không bằng dịch chuyển huyền khí bản thân nhường cho Chu Chỉ Nhược, bồi dưỡng chống lại thiên tài cao thủ Tiêu Nhược Dao!

Đến hoàng cung chờ đợi truyền báo, thời gian ngồi đợi ở bên ngoài điện, Long lão liền liền đem loại thiết tưởng này đối với Cầm điện chủ thương lượng.

Cầm điện chủ cân nhắc một lúc lâu, cũng là theo trên lý thuyết công nhận loại ý nghĩ này có khả năng thực thi rồi.

Nhưng nàng cũng nhắc nhở Long lão: “Chỉ là truyền thụ huyền khí tổn thất rất lớn, coi là thật có khả năng này sao?”

Long lão vuốt râu thản nhiên nói: “Vì nước Vũ vì thánh thượng, một thân hủ thịt không đáng nhắc tới?”

Cầm điện chủ cũng không làm khen ngợi thêm, chỉ chắp tay chăm chú tôn kính làm lễ. Nàng cũng là người thực tình, đối với tâm tư như thế hoàn toàn có thể lý giải. Đổi lại cho dù là bản thân nàng, đụng với tình huống như thế nhất định là sẽ làm ra lựa chọn đồng dạng.

“Huyền khí ở trong quá trình truyền thụ, khó tránh khỏi sẽ có hao tổn. Tình huống cụ thể không biết, dù sao lấy trước kia không có ai rõ ràng.” Cầm điện chủ nói: “Chỉ Nhược nguyên khí đã đạt đến chín sao cảnh giới, Long lão ngươi huyền khí đối với nàng tới nói khả năng cũng quá mức cương mãnh, chỉ sợ là không thể vội vàng tiến hành.”

“Tất nhiên là từng bước mà đi, có thể trợ giúp nàng cấp tốc tăng lên cũng là phải.” Long lão mỉm cười nói: “Kỳ thực lão phu xưa nay không có suy nghĩ qua sẽ có xuất hiện lệnh cao đồ* thiên tài như vậy. Hơn nữa nước Tề Tiêu Nhược Dao quá mức nghịch thiên, mới bất đắc dĩ ra hạ sách này. Chỉ là… Hi vọng không phải dục tốc bất đạt, vạn nhất có bất ngờ gì, nàng sẽ không trách ta mới tốt.” (*học trò của người bạn – ở đây ý nói học trò của Cầm điện chủ)

Cầm điện chủ nói: “Long lão có thể có tâm tư bồi dưỡng nâng đỡ nàng, Chỉ Nhược coi như cảm ân đái đức.”

Long lão ha ha cười nói: “Ở trong lòng lão phu, lệnh cao đồ đã không phải đơn giản là thân phận Nguyên Liệu điện tọa điện đại đệ tử. Quả thực là một cây lợi khí để nước Vũ cùng nước Tề đối lập. Vạn nhất thật sự có cái gì bất ngờ, lão phu vẫn đúng là không gánh được.”

Cầm điện chủ cười nói: “Ngài quá mức đánh giá cao nàng.”

Không lâu lắm, Huyền Vũ Hoàng chấp thuận yết kiến.

Hai người mau mau theo tiểu thái giám đi vào.

“Hoàng thượng không ở Dưỡng Tâm các?” Long lão hơi kinh ngạc.

Tiểu thái giám nói: “Hồi Long lão, Tình công chúa ở Dưỡng Tâm các lý sự. Hoàng thượng chính đang dùng bữa.”

Tình công chúa cùng Ngô Minh cáo từ sau, trở về đến hoàng cung, nhìn hai người phê phục tấu chương có hay không có cái gì sơ hở.

Tiểu thái giám nói tình huống này, Cầm điện chủ xưa nay vẫn không quá chú ý đến vấn đề chính trị ở bên nghe xong không có để ý.

Long lão nhưng ở trong lòng kinh ngạc: Không nghĩ tới Tình công chúa dĩ nhiên ở Dưỡng Tâm điện lý chuyện. Cũng không biết chưởng khống bao lớn quyền hạn.

Hắn hiểu được Dưỡng Tâm điện chính là vị trí Huyền Vũ Hoàng ngày xưa liệu lý quốc sự, bây giờ có thể nhường Tình công chúa ở nơi đó lý sự, chí ít cũng là quyền hạn phê duyệt tấu chương thay. Cái này có thể mang ý nghĩa rất nhiều chuyện.

Như là Huyền Vũ Hoàng khả năng tâm lực không ăn thua, mặc dù là trị liệu qua, cũng đối với quốc sự lực bất tòng tâm, lúc này mới sắp xếp Tình công chúa thay quyền phần chia quốc vụ.

Còn có hẳn là Mặc vương tử sẽ được trọng dụng. Thậm chí là nửa bên cái mông ngồi lên vị trí thái tử rồi. Cùng với Chu Chỉ Nhược mà phi thường tới gần Tình công chúa cũng đã trở thành một phần phụ quốc.

Đa mưu túc trí Long lão ở một câu nói bên trong thu được không ít tình báo, cũng sản sinh rất nhiều liên tưởng. Chỉ có điều mặc hắn là kẻ già đời sống lâu năm, cũng không nghĩ tới Ngô Minh người mà mình muốn truyền thụ huyền khí lại là cái nằm vùng của nước Tề.

Ra đời không sâu* tiểu thái giám hoàn toàn không nghĩ tới một câu nói của bản thân đã tiết lộ không ít thứ. Nếu là Huyền Vũ Hoàng dưới tình huống tâm tình không tốt biết tiểu thái giám lắm miệng, rất khả năng trực tiếp ban cho cái chết. (*vào đời chưa lâu – ý nói là non kinh nghiệm chứ không phải mới sinh nha)

Bên trong Bích Hải các, Huyền Vũ Hoàng đang dùng thiện.

“Bái kiến hoàng thượng.” Long lão cùng Cầm điện chủ chính đang nghĩ quỳ xuống, Huyền Vũ Hoàng ngăn cản hai người: “Không cần đa lễ, đều là cánh tay đắc lực tâm phúc trong lòng trẫm. Còn muốn làm những loại lễ tiết dung tục này làm chi?”

Thời điểm hoàng thượng dùng bữa, trước người đều có một đạo mỏng manh màn che. Đây là sợ kinh ngạc long thiện, kỳ thực tựa là sợ khiến người ta nhìn thấy dáng vẻ hoàng thượng ăn đồ ăn bất nhã.

Lúc này trước mặt Huyền Vũ Hoàng thì có một đạo màn che. Trong ngày thường một ít trọng thần vào bên trong nội cung tiếp kiến, cũng là cách màn che vừa ăn vừa nói chuyện.

“Triệt hồi màn che.”

Lúc này Huyền Vũ Hoàng càng là cho Cầm điện chủ cùng Long lão đủ mặt mũi, khiến cho trong lòng Long lão càng là cảm thấy bỏ qua tu vi huyền khí bản thân bồi dưỡng tương lai hi vọng quốc gia, cái chủ trương này thực sự là nên ứng với phần tình cảm bản thân.

Huyền Vũ Hoàng thả xuống chiếc đũa ngà voi: “Hai vị ái khanh thời gian này đến đây, là vì chuyện gì?”

Long lão cùng Cầm điện chủ tương hỗ là bổ sung nói rồi một thoáng tình huống Ngô Minh.

Huyền Vũ Hoàng sững sờ: “Không nghĩ tới Chu Chỉ Nhược còn có biến hóa tu vi như thế? Hôm nay vốn là đã gặp nàng, dĩ nhiên lại quên mất chuyện này.”

Cũng là vì Huyền Vũ Hoàng ở lâu trong cung không có cái cảm giác nguy hiểm gì. Đối với Ngô Minh tiết ra ngoài huyền khí nhỏ yếu như vậy căn bản cũng không có nhận ra được.

Một phen giải thích sau, Huyền Vũ Hoàng rõ ràng dự định của Long lão.

“Chu Chỉ Nhược…” Hắn đứng lên, chắp tay sau lưng thong thả tới lui vài vòng.

Bên cạnh Bành đại tổng quản đang hầu hạ, hiếm thấy thời điểm Huyền Vũ Hoàng suy nghĩ vấn đề như vậy.

Huyền Vũ Hoàng cuối cùng là ở trên bàn vỗ đùng một cái, định ra rồi luận điệu: “Nếu nàng coi quả thật là có phần thiên tài này, chúng ta liền đưa nàng bồi dưỡng lên!”

Trong lòng Cầm điện chủ vì đồ đệ hài lòng, Long lão ánh mắt cũng càng kiên định.

Huyền Vũ Hoàng vung tay lên: “Đi hoán Hạt lão, Mãng lão, Tê lão đến. Các ngươi đồng thời khảo sát Chu Chỉ Nhược một thoáng. Mà lại nhìn nàng có hay không có năng khiếu cùng Tiêu Nhược Dao đối kháng! Nhìn nàng có hay không có thể trở thành tài năng nghịch thiên của đại Vũ quốc chúng ta!”

Lúc này, nghi là tài năng nghịch thiên tương lai của đại Vũ quốc Ngô Minh, chính đang trong Nguyên Liệu điện…

“Ha ha, bắt được ngươi rồi!” Nàng đang cùng các nữ đệ tử chơi bịt mắt bắt dê.

Đang ở giở trò chiếm tiện nghi…

*

Độc Cô Mặc ngồi ở bên trong lều lớn. Đem chồng chất đại lượng văn giản đều xử lý xong sau, bưng chén trà qua uống một hớp, lập tức thở dài một tiếng.

“Chủ nhân vì sao thở dài?” Báo lão tương đương có tiềm chất vai diễn phụ tốt nhất ở bên hỏi.

Độc Cô Mặc nói: “Ngày gần đây Huyền Vũ Hoàng đem quân quyền bắc doanh giao phó cho ta, vị trí thế cuộc thái tử từng bước, thế nhưng trong lòng ta trái lại cảm thấy thất lạc.”

“Là vì duyên cớ chủ nhân ngài cảm thấy sự vụ bận rộn, không có thể xác định làm thỏa đáng?”

“Có chút cảm giác như vậy. Chỉ có điều còn không hoàn toàn là vậy.” Độc Cô Mặc trầm ngâm một thoáng, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái: “Tựa hồ luôn cảm giác như là cần người khác đến khẳng định* vậy…” (*ý là lúc này đã nắm chắc địa vị rồi giờ chỉ cần một bóng hồng bên cạnh)

Báo lão tâm tư sáng sủa, có lúc so với Mặc vương tử càng thêm xem thấu triệt. Không khỏi cười nói: “Chủ nhân nhưng là cảm giác bên cạnh tay phải mình thấy thiếu một người?”

Độc Cô Mặc hướng về bên tay phải của chính mình vừa nhìn, lắc lắc đầu: “Ngươi là nói ta còn muốn tăng thêm một vị thị vệ? Hẳn là không cần thiết. Có Báo lão ngươi ở, càng có tu vi huyền khí tự thân ta, đã đầy đủ tự vệ.”

“Không không, lão phu là nói có phụ tá ở bên người.”

“Gần đây nhất nhân tài đến đầu nhập tuy nhiều, nhưng người vừa ý lại có thể tin được thực sự quá ít. Ài!” Độc Cô Mặc lắc đầu, nhưng rất nhanh như tỉnh ngộ cái gì vậy a một tiếng.

“Chủ nhân xem ra là đã nghĩ đến.” Báo lão cười nói.

“Đúng đúng. Coi quả thật là bị hồ đồ rồi.” Độc Cô Mặc vuốt trán tự giễu: “Ít đi Chu Chỉ Nhược a, ta làm sao liền nàng đều không nghĩ đến. Mấy ngày không có theo bên người, khuyết thiếu nàng bày mưu tính kế, làm sao sẽ không có chú ý?”

Báo lão cười to: “Là chủ nhân không muốn nghĩ đến sao?”

Độc Cô Mặc sửng sốt một chút, ha ha cười nói: “Xác thực, là có nghĩ. Nhưng muốn tự nói với mình không muốn suy nghĩ đến.”

Hắn tự nhận cảm tình tuyệt đối với Chu Chỉ Nhược đối không có thắm thiết bằng Cung Tiểu Lộ, nhưng cũng là một loại cảm giác khác lạ muốn quên cũng không thể quên.

Cung Tiểu Lộ là nhất kiến chung tình, Chu Chỉ Nhược là lâu ngày sinh tình.

Đương nhiên cái lâu [ ngày ] này, sẽ không là loại lý giải của Ngô Minh kia. Mà là cảm giác sớm sớm tối tối… nghĩ đến rất nhiều biện pháp chủ ý sau liền ỷ lại dựa dẫm vào.

Ở nơi sâu xa trong lòng Độc Cô Mặc, hắn đối với người thông minh như vậy là có chút ngăn cách đề phòng. Thậm chí là đối với hầu ở bên cạnh mình loại người quá mức thông minh này, Độc Cô Mặc phải cẩn thận phòng bị.

Đây là cắm rễ ở trong lòng hắn, trời sinh đối với người khác hắn đều không tín nhiệm.

Nếu cái người quá mức thông minh này là tên đàn ông. Độc Cô Mặc sẽ phi thường thành ý hơn nữa mà lợi dụng. Sau đó chờ đến đăng cơ đại bảo, đế vị vững chắc sau, lại nghĩ cách diệt trừ.

Cái này thật giống Chu Nguyên Chương đối với làm ra bánh nướng ca Lưu Bá Ôn cứ như vậy. Phụ tá thần tử thông minh đến nhường chủ nhân căm ghét, là không được chết tử tế.

Thế nhưng, khi cái người quá mức thông minh này là cô gái thời điểm, Độc Cô Mặc liền không coi là việc to tát.

Một người phụ nữ mà thôi, lại có thông minh hơn chăng nữa, ở trên giường cũng là dư lấy dư đoạt đồ vật*. Độc Cô Mặc đừng nói phòng bị nàng, trái lại là cảm thấy yêu thích. Nữ nhân như vậy nếu là không thu vào hậu cung. Đều xin lỗi hồng nhan son phấn. (*ý là thứ đồ chơi tiện tay cầm nắm mà thôi)

Độc Cô Mặc suy nghĩ một chút: “Huyền Vũ Hoàng hiện tại tựa hồ không muốn để cho Chu Chỉ Nhược làm bạn ở bên cạnh ta?”

Báo lão nói: “Lão phu đầu óc mất linh, thế nhưng cảm thấy tựa hồ là hoàng thượng cũng cảm thấy Chu cô nương thông tuệ, muốn giữ ở bên người bày mưu tính kế chứ?”

“…” Độc Cô Mặc lặng lẽ một hồi.

Hắn cũng có ý nghĩ như thế.

Rất dễ hiểu, Huyền Vũ Hoàng là vừa ý bản lĩnh trù tính khác nào như biết trước của Chu Chỉ Nhược.

Thế nhưng, nếu hắn còn có ý nghĩ tương tự như chính mình thì sao đây?

Độc Cô Mặc trong lòng rùng mình, đột nhiên cảm giác Huyền Vũ Hoàng càng thêm làm hắn cảm thấy chán ghét lên.

Cái cảm giác này tương tự với tuổi trẻ hùng sư*, đối mặt với hành vi lão sư vương cướp giật phối ngẫu vậy. Tuy rằng bởi lão sư vương nhiều năm tích uy. Tuổi trẻ hùng sư còn sẽ không tùy tiện sinh ra một loại cảm tình phẫn nộ, hoặc là nói không dám mạo hiểm đứng ra chống lại thậm chí còn có ý phản loạn trong lòng. Thế nhưng loại tâm tư nam tính trong lúc đó tranh cướp ưu tú khác phái này đã bắt đầu nảy sinh. (*sư tử thành niên)

Báo lão cũng không nghĩ đến, hắn vừa nãy trong mấy lời nói rất ít lúc đó. Quả thực so với bất kỳ âm mưu quỷ kế gây xích mích ly gián gì đều còn đáng sợ hơn. Rõ ràng thành công ở trong lòng Độc Cô Mặc mai phục xuống một hạt giống phản loạn cần phải nẩy mầm.

Tranh cướp khác phái thích hợp nhất để sinh sôi đời sau, đây là bản năng trời sinh của giống đực.

Tiến hóa khung máy móc của Ngô Minh một mực phù hợp nhất cái nhánh điều kiện tiên quyết này. (chưa xong còn tiếp…)

*********************

ps: 1000 chương đạt thành! Nhập hậu mỗi ngày hai canh, không có đoạn canh! Lệ rơi đầy mặt. Rốt cục khả dĩ kiêu ngạo tuyên bố, đã từng một quyển sách còn tiếp chín năm mị, đã toàn diện kiếm được tiết tháo. Trong này cũng muốn cảm tạ sự ủng hộ của mọi người. Đã 1000 chương, nhưng quyển sách đặt vẫn năng duy trì ở cận 1500 quân định không có rơi xuống, đây chính là phi thường rất giỏi thành tích! Cảm tạ cả nhà! Ở thời kì cuối quyển sách, mị cùng giải quyết thời gian cân nhắc sách mới, xin mọi người tiếp tục ủng hộ nga!