Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

“A? Chúng ta tìm người đến mắng ngươi, công kích ngươi? Công kích tựa là ý tứ nói xấu ngươi chứ?” Cầm điện chủ không rõ: “Đây là cái chủ ý gì?”

“Khà khà, kỳ thực tựa là phương pháp lợi dụng tư duy ngược chiều của con người.” Ngô Minh cười giải thích: “Nếu như các nàng bắt đầu chậm rãi cảm thấy được ưu đãi đã thành quen, liền cần chúng ta quay lại như trước đây làm cho các nàng nếm khổ nghĩ ngọt.”

“Nếm khổ nghĩ ngọt?”

“Ách, không quá chuẩn xác, hẳn thường gọi là ăn khổ nhớ ngọt.” Ngô Minh nói: “Mọi người nếu luôn luôn nằm ở bên trong hạnh phúc, liền dễ dàng quên ân huệ loại hạnh phúc này mang đến. Chỉ có làm cho các nàng mất đi loại hạnh phúc này, mới sẽ làm các nàng quý trọng đãi ngộ trước đó.”

Cầm điện chủ suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Có đạo lý. Vì lẽ đó ngươi định tìm người làm kẻ xấu?”

“Đúng, sư phụ.” Ngô Minh nói: “Bên trong Nguyên Liệu điện chúng ta, có thể có người chuyên môn thích hợp xướng phản phái*? Tỷ như chấp pháp trưởng lão?” (*đóng vai phản diện)

“Nàng cũng là tương đối nghiêm minh.” Cầm điện chủ nói.

“Chấp pháp trưởng lão cương trực không thiên vị, thích hợp nhất đóng vai nhân vật này.” Ngô Minh suy nghĩ một chút: “Liền không biết nàng có hay không năng lực diễn được rồi.”

Cầm điện chủ gọi người hầu, mời Chấp pháp trưởng lão lại đây.

Chấp pháp trưởng lão là người có thâm niên nhất ở Nguyên Liệu điện, tuổi đã có trên dưới năm mươi, vẫn là nguyên khí công pháp chưa tán. Đương nhiên tình huống như thế trong mắt Ngô Minh tựa là lão xử nữ cái bà cô già kia. Nếu bàn về tâm lý biến thái, chỉ cần nàng trợn mắt, người khác tuyệt đối không dám đứng ở bên cạnh.

“Được! Lão thân liền dựa theo đại sư tỷ sắp xếp, cố gắng diễn lên một màn kịch.” Chấp pháp trưởng lão nở nụ cười, khóe miệng ý lạnh nhường Ngô Minh nhớ tới Diệt Tuyệt Sư Thái.

Ngô Minh cùng chấp pháp trưởng lão bắt đầu cặn kẽ nghiên thảo lên nên làm gì dằn vặt các nữ đệ tử không tuân thủ quy củ.

“Khà khà, nên như vậy.”

“Không sai, không đánh đều không ghi hận.”

Kết quả các đệ tử Nguyên Liệu điện có thể coi là gặp vận rủi.

Buổi trưa giờ ngọ tu khóa giải trí thời gian, thì có hai vị tiểu sư muội chưa sử dụng nguyên khí bị chấp pháp trưởng lão răn dạy. Các nàng quyết định ở thời điểm chơi bi da, đánh golf không có vận lên nguyên khí.

Đây chính là vi phạm tinh thần chơi mà học, liền sau đó hai vị tiểu sư muội này bị phạt quỳ xuống đất nhịn ăn một ngày.

Tiếp theo buổi chiều nghỉ ngơi, cũng là có một vị tiểu sư muội bị chọn đi ra, bởi vì nàng không có dựa theo quy định trước đó, tại thời điểm chơi bóng né thì không vận dụng hết nguyên khí.

Giết gà dọa khỉ có thể còn chưa đủ. Trước muộn khóa*, Chấp pháp trưởng lão liền nắm lấy hai lần nhược điểm, trực tiếp ở trước các đệ tử, tiến vào gián ngôn** điện chủ Nguyên Liệu điện. (*khóa ban đêm; khóa tối) (**nói lời can gián; khuyên can)

“Ngụ giáo ở niềm vui nguy hại sâu nặng, làm đệ tử lười biếng, lỏng lẻo tinh thần, có tiểu lợi mà sinh bách hại!…” Chấp pháp trưởng lão bày ra tạo hình Diệt Tuyệt Sư Thái. Chậm rãi nhịn đau mà mắng phương pháp dạy học của Ngô Minh tai hại.

Trong đó rất nhiều nội dung xác thực là có đạo lý, nhường mấy người nghe không ngừng gật đầu.

Nhưng tuyệt đại đa số người cũng không ủng hộ, vẫn cảm thấy đại sư tỷ ngụ giáo ở niềm vui có rất nhiều chỗ tốt, ở bề ngoài không dám làm ra chút phong thanh, nhưng trong lòng bắt đầu chê trách vị chấp pháp trưởng lão này.

Nguyên Liệu điện chủ kiên nhẫn chờ chấp pháp trưởng lão trần thuật hoàn tất, trầm ngâm một lát. Mới dựa theo Ngô Minh an bài xong hết trước đó cất cao giọng nói: “Chấp pháp trưởng lão giảng không phải không có lý, mà bên trong chư vị đệ tử xác thực có hành vi lười biếng. Từ ngày hôm nay chở đi, tạm dừng chế độ ngụ giáo ở niềm vui, khôi phục quy tắc tu khóa ngày xưa. Còn phương pháp ngụ giáo ở niềm vui có hay không lại tiếp tục thực hành, chờ sau bảy ngày, lại làm thương nghị.”

Trên sân chư vị đệ tử khiếp sợ.

Không nghĩ tới điện chủ dĩ nhiên nghe kiến nghị của chấp pháp trưởng lão, tạm dừng ngụ giáo ở niềm vui.

Danh tiếng cùng uy tín của điện chủ từ xưa tới nay. Mọi người không có tại chỗ ồ lên. Mỗi người đều yên lặng tiếp nhận rồi cái quyết định này.

Có điều ở trong lòng, các nàng bắt đầu cân nhắc chỗ tốt của đại sư tỷ rồi.

Hơn nữa hiện tại vẻn vẹn chỉ là mới nảy sinh. Ý nghĩ nhớ tới chỗ tốt của đại sư tỷ trong lòng các nàng, còn có thể dần dần mà sinh sôi bành trướng càng ngày càng dồi dào.

Cho tới mấy vị nữ đệ tử bởi vì lười biếng không có sử dụng nguyên liệu thuật, mà dẫn đến chuyện này quả thực phát sinh kia, trực tiếp bị tất cả mọi người phỉ nhổ.

Các nàng cũng khóc đến con mắt đều thành quả đào hồng, đại đại hối hận bản thân tại sao không có tuân thủ theo quy củ của tọa điện đại sư tỷ sắp xếp.

Nếm khổ mới nhớ ngọt, đây chính là biện pháp Ngô Minh tiến một bước dựng nên uy tín bản thân ở Nguyên Liệu điện.

Chính là lùi một bước để tiến hai bước, phế sau đó lập, trải qua lần diễn kịch cấp bậc chấp pháp trưởng lão lựa tật xấu kiến nghị này sau, chế độ ngụ giáo ở niềm vui của Ngô Minh càng thêm sâu sắc thâm nhập lòng người hơn.

*

Huyền Vũ Hoàng còn muốn đang cùng nhóm thiên quan tham dự phù kê.

Nghi thức phù kê đã chuẩn bị kỹ càng.

Huyền Vũ Hoàng tự mình ngồi ngay ngắn ở vị trí phía trên sân phù kê. Nhìn một chỗ đá cẩm thạch bên trong bình đài là nơi diễn ra quá trình phù kê.

Đáng thương kê đồng run rẩy bị người đặt lên đài đá cẩm thạch trên sân phù kê.

Vị kê đồng này là linh thể bói toán kiệt xuất nhất đại vũ quốc trong vòng gần mười năm qua. Mắt thấy sắp mãn mười bốn tuổi, ngày hôm nay nhưng ở đây khả năng bị đem làm vật hi sinh.

Hắn từng làm phù kê, trứ danh nhất không gì bằng sự kiện hậu cung có tiểu nhân nguyền rủa. Lúc đó trong cung bị phát hiện có tiểu nhân nguyền rủa Huyền Vũ Hoàng, là cây kim trong lòng. Điệp báo quan tra khắp tất cả không ra kết quả, cuối cùng chính là do vị kê đồng này làm ra được kết luận.

Tuy rằng kết luận phù kê có chút mơ hồ, nhưng cũng so với kết luận kê đồng bình thường đưa ra muốn rõ ràng hơn nhiều lắm. Hắn cũng bởi vậy thanh danh đại phát.

Hiện tại vị kê đồng có tiếng này. Đã bị rót thuốc vào trước đó, cả người trầm hãm vào một loại trạng thái nửa điên điên.

Chỉ thấy hắn không ngừng run rẩy, một cái tay đỡ kê trượng, một cái tay khác nhưng là cầm lợi xỉ tiên* không ngừng ngược quật lưng của chính mình. (*roi có gắn vật sắc nhọn)

Lợi xỉ tiên tên như ý nghĩa. Như cây lang nha bổng mềm dẻo vậy. Phía sau lưng kê đồng máu me đầm đìa tự nhiên là miễn không được, càng là mang đến không ít huyết nhục.

Nhưng là như vậy, vẫn không cho ra nội dung phù kê. Kê trượng của hắn ở trên sa bàn đá cẩm thạch viết xuống vẫn chỉ là vẽ linh tinh không có ý nghĩa.

“Vẫn là yêu tinh quấy phá!” Đại thiên quan mọi người nhìn ra được môn đạo, cắn răng quát lên: “Đổi phù kê nhận!”

Có người hầu chuyên môn mặc hắc y đem lang nha tiên nhiễm phải huyết nhục kê đồng lấy đi, đổi một thanh chủy thủ* sắc bén tới. (*dao găm; đoản kiếm)

Mặt trên chủy thủ điêu khắc minh văn đặc thù, hiển nhiên là bảo khí trải qua nghi thức phù kê tăng mạnh linh lực.

“A ô ————” Kê đồng cuồng rống một tiếng, tay trái chống kê trượng bất động, tay phải tiếp nhận chủy thủ, trực tiếp hướng dưới sườn mình đâm tới.

Phốc xuy —— Máu tươi lập tức phun ra.

Hắn không ngừng tự hủy hoại thể xác bản thân, huyết nhục ứa nát dùng chủy thủ phù kê không biết đau đớn đâm đâm cắt cắt rồi.

Nếu là Ngô Minh ở đây, tất nhiên không đành lòng.

Nhưng là Huyền Vũ Hoàng, đại thiên quan mọi người căn bản là liền con mắt đều không nháy mắt một cái, cứ như thế nhìn kê đồng tự thương tổn mình.

Một lúc lâu, kê đồng đã ngực bụng nát bươm, thậm chí ruột cũng đã chảy ra phần bụng, chậm rãi ngã co quắp ở trên đài ngọc thạch phù kê.

Kê trượng hắn đều không còn sức nắm bắt nữa, chỉ là ở trong miệng nỉ non cái gì.

“Phù kê xong rồi!” Đại thiên quan hô khẽ một tiếng.

Mọi người lập tức đến gần, ngưng thần lắng nghe.

Trầm thấp đoản ngữ ở trong miệng kê đồng nói ra, tiếng nói mơ hồ, nhưng nỗ lực còn muốn có thể nghe được rõ ràng.

( Thiên thánh công thành vô biên… Nước Vũ bá nghiệp ngàn năm… Thần quỷ không thể ngăn cản… Trừ phi heo phi thiên…)