Bậc thầy võ học xinh đẹp vô biên của Trung Hoa, hồn nhập vào một đứa trẻ bị vứt bỏ ở dị giới, thân mang kịch độc đang hôn mê.
Một quả cầu nhỏ lông ngắn kiêu ngạo vô cùng đi qua, một móng vuốt giơ ra, “Là con người đầu tiên mà bản đại gia nhìn thấy, bản đại gia cứu ngươi!”
Nam nhân tà mị lười biếng cười nham hiểm, “Muốn cứu nàng, không thể được, trừ phi ngươi ngoan ngoãn lập khế ước với nàng.
”
Vì vậy—-
Cảnh tượng như thế này thường xuyên xuất hiện: Cô gái xinh đẹp tuyệt trần nắm lấy tay một cục cưng xinh xắn, ở Linh Thú tà ác trải rộng mà dạo chơi khắp sông núi, mỹ nam áo màu bạc có vẻ lười biếng còn thường xuyên theo bên người….
Một thân hồng y kiều diễm, phúc hắc tiêu sái, ra vào núi non đại lục, ánh hào quang nở rộ chói mắt, khiến cho vô số nam nữ điên cuồng.
Một vị nam tử tuấn mỹ ngạo mạn phóng túng, mặt nghiêm lại, một tay vây nàng vào trong ngực, nghiến răng nghiến lợi: “Nữ nhân của Bổn Vương, loại như ngươi mà cũng dám nhìn trộm?!”
Cục cưng xinh đẹp lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, trên mặt cũng tràn đầy oán giận: “Nữ nhân của bổn đại gia, dựa vào ngươi mà cũng đòi mơ tưởng?”
Bạo lực xảy ra giữa đường, quyền thế ngút trời, kiếp trước đã vậy, kiếp này nàng nhất định sẽ leo lên đỉnh cao, đạt đến cảnh giới võ đạo!
Hãy nhìn bậc thầy võ học cổ xưa của Trung Hoa, làm sao ở dị giới giương lên trời cao, tỏa sáng che lấp mặt trăng!
[Dị giới: Trích lời vai chính]
Nơi này có nữ chủ bao che khuyết điểm:
“Người của Dạ Nhiễm ta, không kể đúng hay sai, chỉ có ta mới có thể quản thúc, không tới lượt người khác khoa tay múa chân!”
Nơi này có nam chủ bá đạo:
“Nữ nhân của Bổn Vương, một tấc trên người cũng đều là của ta! Ai cũng không được nghĩ đến chuyện nhúng chàm!”
Nơi này có thú sủng kiêu ngạo: “Chê cười, chỉ bằng vài củ khoai nát các ngươi, đồ trứng thối, cũng muốn lấy mạng bổn đại gia?”
Nơi này có cha già bảo vệ con gái: “Con gái của Bổn Tọa, chính là đạp cửa phòng tân hôn của ngươi, đào mộ tổ tiên ngươi, thế thì làm sao?”
————
[Chấn động: Sống chết cùng nhau]
Khi hắn nhìn thấy cô gái tùy ý quyết tuyệt bị đưa đẩy đến cận kề cái chết, bị bóng tối vô tận cắn nuốt.
Tim, tấc tấc đều đau như bị xé rách.
Nước mắt, từng giọt từng giọt rơi xuống.
Nước mắt nam nhi không dễ rơi, chỉ là chưa tới mức quá đau đớn.
Mặc cho sau lưng bị xé rách, nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không chùn bước) lao thân vào bóng tối vô tận.
Nữ nhân, địa ngục thiên đường, rừng đao biển lửa, Bổn Vương tuyệt đối sẽ không để nàng cô độc, tuyệt đối không.