Tác giả: Vân Phi Mặc

Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ

Trước kia nàng thường xuyên nghe được mẹ hiền chiều hư con, chính là hôm nay nàng gặp được cha hiền làm con hủ bại.

Câu nói trong Tam Tự Kinh kia nói rất đúng, nuôi mà không dạy là lỗi của người làm cha.

"Ngô bá, ngươi hiện tại ngăn chặn ta, chẳng lẽ sợ ta chứng minh hắn không có việc gì sao?"

Người chung quanh cũng phụ họa theo.

"Đúng vậy, Ngô bá ngươi có thể để Lâm nha đầu nhìn xem."

............

Phụ thân Hắc Bì mặt tối sầm, không cam lòng đứng lên, đi đến một bên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Diệp Nhi.

Lâm Diệp Nhi ngón tay chạm vào mũi hắn, hô hấp thực ổn, không có việc gì to tát. Nàng từ trong không gian làm ra một giọt nước suối bôi bên miệng hắn, nước suối thực mau dung nhập thân thể hắn, trải qua chữa trị, cho dù trọng thương cũng có thể khôi phục như lúc ban đầu.

Lâm Diệp Nhi chú ý hô hấp của hắn, lúc hắn có vẻ tỉnh táo, Lâm Diệp Nhi ở hông hắn véo một cái, ra tay rất tàn nhẫn, Hắc Bì ăn đau, tức khắc oa oa kêu lớn.

Thanh âm to lớn vang dội kia như có thể làm rung chuyển cả hậu đường.

Hắc Bì sau khi ăn đau, phát hiện trên mông một chút cũng không đau, cho rằng năm mươi đại bản đã qua đã kết thúc, trong lòng còn âm thầm may mắn, chính mình không có việc gì.

Hắc Bì tùy tiện đứng lên, mọi người vừa thấy, bộ dáng kia hoàn toàn giống như là không có việc gì người, phảng phất tiếng gào thê lương mới vừa rồi là ảo giác của bọn họ.

Chuyện này, tất cả mọi người đều trở nên không bình tĩnh, duy nhất cao hứng chỉ có phụ thân Hắc Bì.

Tên Hắc Bì đáng chết thế nhưng lừa bọn họ.

Hắc Bì không nghi ngờ gì là đã làm nhiều người phẫn nộ.

Những người nguyên bản còn không đành lòng, vốn muốn buông tha, lúc này giống như nuốt một con ruồi bọ, cảm thấy cực kì ghê tởm.

Hai người hành hình, trong lòng nói thầm, bọn họ không có gian lận, Hắc Bì này như thế nào còn êm đẹp, hoàn toàn không giống như là người bị đánh mười mấy bản tử.

Chẳng lẽ là da hắn quá dày, cũng có khả năng là bọn họ xuống tay quá nhẹ.

Lí chính cũng tức giận đến nổ phổi, Hắc Bì mới vừa rồi còn kêu trời khóc đất, còn tưởng rằng có bao nhiêu đau, không nghĩ tới đều là diễn kịch, đây là xem bọn họ như khỉ mà đùa giỡn.

Bị phạt còn như thế, nếu không hảo hảo giáo huấn hắn, về sau không chừng còn có thể làm ra việc bẩn thỉu gì nữa.

"Áp xuống, hung hăng đánh cho ta." Lí chính lần này là thật sự tức giận.

Hắc Bì vẻ mặt ngốc, hoàn toàn không biết sao lại thế này đã bị người lại lần nữa ấn xuống. Lúc này đây, trượng hạ xuống cực kì tàn nhẫn, lực độ kia quả thực là đánh gần chết mới thôi.

Lúc này đây, Hắc Bì kêu lại thê lương, lại thảm, trong viện người không còn có người cảm thấy hắn đáng thương. Hiện tại kêu thảm như vậy, không chừng lại là lừa bọn họ.

Lúc này đây, tất cả mọi người nhất trí không hề tin tưởng hắn, tùy ý hắn kêu trời khóc đất.

Ở đây người duy nhất rõ ràng, chỉ sợ chỉ có Lâm Diệp Nhi. Lâm Diệp Nhi mắt lạnh nhìn, trong lòng bình tĩnh không có một tia gợn sóng.

Nàng chưa bao giờ là người tốt, thánh mẫu gì đó, nàng tuyệt đối sẽ không làm, cũng khinh thường đi làm.

Dù cho có được mua được thanh danh tốt, lại không thể bảo hộ người nhà, thì những thứ đó có cũng vô dụng, cái gì cũng đều không quan trọng bằng người nhà.

Dám ra tay với người nhà bọn họ, thì phải chuẩn bị sẵn sàng trả giá đại giới.

Hắc Bì loại lưu manh vô lại này, nếu không cho hắn một bài học đau đớn, về sau không chừng sẽ làm ra chuyện gì. Nàng muốn cho Hắc Bì biết hậu quả khi chọc đến bọn họ, làm hắn vĩnh viễn nhớ kỹ chuyện gì sẽ đến nếu đụng đến Lâm gia.

Lúc này đây, Hắc Bì lần thứ hai ngất qua đi, nhưng vẫn không có người tin tưởng, đều cảm thấy hắn giả vờ giả vịt.

Bản tử như cũ bang, bang, bang rơi xuống, vẫn luôn đánh tới khi quần thấm đẫm máu tươi, thẳng đến năm mươi đại bản mới thôi.

Lâm Diệp Nhi quay đầu nhìn về phía Lâm thị trong đám người.

Nàng nhưng không quên, ở chỗ này Lâm thị vai trò quan trọng bao nhiêu, nàng ta, còn ác độc gấp nhiều lần Hắc Bì.

Lâm thị bị Lâm Diệp Nhi nhìn như vậy, nàng rõ ràng từ Lâm Diệp Nhi trong mắt thấy được một câu:

" NGƯỜI CHẾT TIẾP THEO, CHÍNH LÀ NGƯƠI!".