Tỷ tỷ cũng không hoài nghi, dù sao mười mấy năm nay, ta vẫn luôn chân thành như vậy, chưa từng trái ý nàng ta.
Mộng Trúc hiên, tửu lâu số một kinh thành. Tỷ tỷ muốn ta đến đó gặp Tôn Trí Văn. Tỷ tỷ không cùng ta ra ngoài, nàng ta nói nàng ta đã hẹn gặp Nhị hoàng tử ở nơi khác rồi. Diễn vai ngốc nghếch nhiều năm như vậy, thật sự coi ta là đồ ngốc sao. Hội hoa đăng thật là náo nhiệt, đèn kết hoa treo khắp nơi, người người nối tiếp nhau, ta dẫn theo Phong Hồng đi dạo khắp nơi nhưng lại cố tình không đi đến Mộng Trúc hiên. Đó là tửu lâu lớn nhất kinh thành, quan to quý nhân rất nhiều. Nếu ở nơi khác xảy ra chuyện gì mà bị phát hiện, phụ thân còn có thể dùng quyền thế của mình để áp chế. Nếu ở Mộng Trúc hiên này xảy ra chuyện gì, e rằng phụ thân cũng không thể nào chặn được miệng lưỡi thiên hạ. Nơi này chính là chỗ náo nhiệt nhất, hoa đăng, kẹo đường cái gì cũng có, ta đi đến một sạp bán kẹo đường, nhìn đám trẻ con xung quanh, đưa cho ông chủ một thỏi bạc, bao trọn sạp kẹo đường này. "Gọi ta một tiếng tỷ tỷ, hôm nay ta sẽ làm kẹo đường miễn phí cho các đệ các muội." Trong tiếng gọi tỷ tỷ của lũ trẻ, ta vô cùng vui vẻ. Ta nói với Phong Hồng: "Ngươi đi gọi Tôn công tử đến đây, ta sẽ gặp hắn ta ở đây." Dù sao cũng phải gặp hắn một lần, nếu không thì về nhà không ăn nói được với tỷ tỷ, còn về phần gặp ở đâu, vẫn là để ta quyết định đi. Dân phong Đại Đoan cũng coi như là cởi mở, mùng một và ngày rằm đều có hội hoa đăng, trai tài gái sắc cùng nhau thưởng thức hoa đăng cũng là chuyện thường thấy. Nhưng ta vẫn dặn dò Phong Hồng phải âm thầm lặng lẽ. "Tỷ tỷ, tỷ có thể vẽ chim nhỏ được không?" Một tiểu cô nương ngây thơ ngọng nghịu nói với ta, ta nhìn thấy miếng vá trên người cô bé, cũng biết bọn nhỏ tuy rằng vây quanh sạp hàng, nhưng lại không có tiền. Ông chủ hỗ trợ ta, tuy rằng ta vẽ không đẹp lắm, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể nhìn ra được là hình con chim. Chỉ là có chút xấu xí mà thôi. Đám trẻ con bên cạnh nhìn thấy ta thật sự làm kẹo đường miễn phí cho bọn chúng liền càng thêm náo nhiệt. Hổ, rồng, thỏ...... Bọn chúng vây quanh ta nài nỉ vị tỷ tỷ tốt này làm kẹo đường cho chúng, ta cười rạng rỡ: "Được, được, chúng ta từ từ từng người một." Mười hai con giáp ta sắp làm hết rồi. "Tỷ tỷ ơi, ta muốn một cái kẹo đường ngốc nghếch." Giọng nói này là. Ta ngẩng đầu lên, dung nhan thiếu niên xuất hiện trong tầm mắt ta. Cao Diễn? Ta buột miệng một chữ "Tứ", nhưng lại nghĩ đến nơi này người đông mắt tạp, liền dừng một chút: "Tứ, công tử? Sao ngài lại ở đây?" Đúng vậy, người trước mắt chính là oan gia ngõ hẹp của tỷ tỷ ta - Tứ hoàng tử, Cao Diễn. Thiếu niên đứng thẳng người, cúi đầu nhìn ta: "Ta đã mua hoa đăng, chúng ta cùng đi thả hoa đăng đi." Giọng điệu của thiếu niên không cho phép từ chối. Thiếu niên đuổi những người xung quanh lui ra, thị vệ ẩn nấp trong bóng tối, ta đi theo phía sau hắn. Tay trái hắn xách hoa đăng, tay phải cầm một cái kẹo đường hình tròn lớn, còn l.i.ế.m mấy cái, nói là ngọt quá. Thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn ta một cái, xem ta có theo kịp bước chân của hắn hay không, kẹo đường chặn miệng hắn ta, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng hắn oán giận: "Có phải do chân quá ngắn không, sao đi chậm như vậy?" Ta âm thầm thở dài. Con trai ngốc nghếch của nhà địa chủ có phải đều là bộ dạng này không? Chỉ cần ta không chậm tiêu thì cũng biết hắn có ý gì, huống chi chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy mà? Tiểu thuyết ngôn tình cũng đã đọc mấy trăm quyển rồi, tiểu tử ngươi muốn làm gì, bà đây nhìn thấu hết đấy nhé. Nhưng ta hoài nghi cũng có thể là một trường hợp khác, vậy thì không ổn rồi. Vốn dĩ hắn vì Nhị hoàng tử nên mới bất hòa với tỷ tỷ ta, hiện tại đột nhiên lại biến thành ta gả cho Nhị hoàng tử, có phải hắn ta đang muốn giở trò xấu xa gì để đối phó với ta hay không. Ta cũng thật sự không muốn đi cùng hắn ta, nhưng vừa rồi nhìn dáng vẻ kia, nếu ta không đi, hắn cũng sẽ bảo thị vệ khiêng ta đi. Chi bằng tự mình đi còn hơn.