Phòng Di Ái cảm giác rất kỳ quái, tại sao tên chưởng quỹ này lại nhìn mình bằng ánh mắt quái lạ.Mặc dù hắn chế biến món ăn thật ngon, nhưng ánh mắt kiểu này lại khiến hắn cả người run lên.

Cái tên này.... Đừng nói là.... Âm dương quái khí, bán nam bán nữ chứ? Mẫu thân a.. cứu mạng! "

Dương Hiên nếu biết ý nghĩ của Phòng Di Ái, tuyệt đối sẽ không chút do dự mà 1 quyền nện ở trên đầu hắn, để hắn hiểu được, cái gì gọi là nam nhân chân chính. Tuy nhiên thực tế thì Dương Hiên lại đang đau lòng giùm tên này, bị vợ cắm sừng công khai lại được lưu truyền thiên cổ, lưu danh sử sách kiểu này... thật là khóc không ra nước mắt mà. Bất quá chuyện này cũng không liên quan gì nhiều đến Dương Hiên, nếu quen biết thân tình, có lẽ Dương Hiên sẽ nhắc nhở hắn cẩn thận.Nhưng hắn hiện tại còn chưa thành thân cùng Cao Dương Công Chúa, vì lẽ đó Dương Hiên nói vậy sẽ bị xem là dị loại.

Trình Xử Lượng liếm mép, rất muốn ăn thêm một chén Thịt Dê Bọt Biển, nhưng ngày hôm nay đã ăn rồi, chỉ có thể bữa sau quay lại,món ăn này không chỉ là hương vị rất tốt, hơn nữa sau khi ăn xong, cả người ấm áp, có thể tiêu trừ mệt nhọc. Một thân tinh lực dồi dào, không chỗ phát tiết, hắn có chút kinh hãi, một bát thực vật lại có công hiệu thần kỳ như vậy. Nếu mỗi ngày đều ăn một bát Thịt Dê Bọt Biển này, sau đó bắt đầu luyện võ, chẳng phải là rất nhanh sẽ có thể siêu việt đại ca của mình. Trình Xử Lượng ngẫm lại, cũng có chút kích động. Vốn dĩ từ nhỏ đến lớn đều bị đại ca của mình áp chế, toàn bị treo lên đánh. Thế nhưng không chừng có thể dựa vào cái này ngóc đầu lên được. Rốt cuộc Trình Xử Lượng quyết định, mỗi ngày nhất định phải ăn 1 bát Thịt Dê Bọt Biển, ba trăm văn đối với hắn mà nói, căn bản không là gì. Bình thường hắn luyện võ, bồi bổ toàn là thức ăn đắt tiền hơn xa cái giá 3 trăm văn, nhưng hiệu quả thì còn lâu mới được như món ăn này. Thời đại này, nghèo học văn, giàu học võ.Người nghèo làm gì có tiền mua sơn hào hải vị, thức ăn quý hiểm để bồi bổ,nếu cố gắng luyện võ sẽ chỉ làm thân thể mình không chịu đựng nổi, do đó càng có hại hơn.

"Đi."

Trình Xử Lượng nói với Phòng Di Ái, mắt nhìn về Dương Hiên, hắn đã chuẩn bị kết giao với Dương Hiên. Người này, là một kỳ nhân, kết giao với hắn luôn không thiệt thòi, không chừng sau đó hắn vì mình mà phá bỏ quy củ. Phòng Di Ái lập tức đồng ý, vội vàng đứng lên,hắn luôn cảm thấy Dương Hiên có đam mê với "Long Dương chi " ( Long Dương Chi là cái chi thứ 5 mà thằng nào cũng có, không tiện dịch sát nghĩa nên để nguyên văn cho nó lành) chờ đợi ở đây rất nguy hiểm. Nội tâm rối loạn, không dám nhìn Dương Hiên, nhưng đồ ăn ngon quá, không thể không đến ăn. Tuy nhiên 2 người vừa đi tới cửa, liền đồng loạt một đám người, hướng về phía này đi đến. Trung niên nam tử mặt trắng không râu mặc trang phục thái giám tay cầm thánh chỉ màu vàng óng,nhìn thoáng qua cũng biết là hắn muốn làm gì.Nhất là một thân tử y, quan chức cũng không thấp,chắc là Hoàng Đế phái tới, Trình Xử Lượng cùng Phòng Di Ái hai người, gia thế hiển hách, kiến thức rộng rãi, lập tức nhận ra, người này, chính là Vương công công bên cạnh Đường Thái Tông,quan Tứ phẩm, so với bọn họ cao hơn nhiều.

"Thánh chỉ đến!"

Vương công công hô to một tiếng, âm thanh thánh thót truyền ra vang dội lên 9 tầng trời. Trình Xử Lượng cùng Phòng Di Ái liền vội vàng quỳ xuống, không nhịn được liếc mắt nhìn nhau, có chút nghi hoặc. Thánh chỉ làm sao truyền tới nơi này? Theo đạo lý thì phải đến phủ đệ của họ, làm sao có thể biết rõ bọn họ có mặt ở Tước Tiên Lâu này chứ?. Mặc dù vậy vẫn phải cúi đầu, thấy thánh chỉ như thấy hoàng thượng, không dám có chút nào thất lễ. Họ vô ý thức cho rằng, cái này thánh chỉ là ban bố cho bọn họ. Dương Hiên bất quá là một giới thảo dân, một cái chưởng quỹ, làm sao có khả năng Đương Kim Thánh Thượng tuyên thánh chỉ cho hắn.

"Không chừng là ngươi có tin vui rồi."

Trình Xử Lượng quỳ ở đó, lấy tay khều Phòng Di Ái nhỏ giọng nói.

"Thật sao?"

Phòng Di Ái trên mặt xuất hiện một vệt sắc mặt vui mừng.

Hắn lúc trước đối với Cao Dương Công Chúa nhất kiến chung tình, luôn mong muốn cha mình cùng Đường Thái Tông tác hợp hắn cùng Cao Dương Công Chúa. Bây giờ đột ngột thánh chỉ đến, không chừng có khả năng. Hắn vội vã sửa sang trang phục: "Thần tiếp chỉ."

Dương Hiên đứng ở bên cạnh, đối mặt với tình huống này có chút không thích ứng. Dù sao hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy thánh chỉ xuất hiện, trước đây chỉ có thể thấy trong phim truyền hình, giờ chân thật ở trước mặt hắn. Làm hắn không biết làm sao! Bất quá hắn nghĩ nhất định là tìm hai người Phòng Di Ái với Trình Xử Lượng,chẳng liên quan gì đến mình. Dương Hiên cũng không biết rằng là mình nên quỳ hay là không quỳ.

"Dương Hiên tiếp chỉ!"

Vương công công giơ lên thánh chỉ, lại một thanh âm. Phòng Di Ái đang hí ha hí hửng bỗng sững sờ, Trình Xử Lượng cũng sửng sốt, ngay cả Dương Hiên, cũng thiếu chút nữa nghĩ rằng mình nghe lầm.

"Dương Hiên tiếp chỉ!"

Vương công công thấy Dương Hiên không có phản ứng gì, lại là lặp lại một lần.

"Thảo dân tiếp chỉ."

Dương Hiên rối tinh rối mù chuẩn bị tiếp chỉ, chỉ là hắn hoàn toàn không biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây. Chính mình từ trước tới nay chưa từng gặp qua Lý Thế Dân, làm sao Lý Thế Dân đột nhiên cho hắn đến một đạo thánh chỉ, bất ngờ không kịp chuẩn bị tinh thần.

"Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết." Vương công công âm thanh eo éo cao vút: "Nghe Tước Tiên Lâu chưởng quỹ Dương Hiên, thủ nghệ xuất chúng, trù nghệ kinh người. Hưởng qua hắn thực vật, khen không dứt miệng. Trẫm vô cùng hứng thú, hiện tại nhận vào trong cung, phong làm Ngự Trù. Vì trẫm chế tác Ngự Thiện, biểu hiện hài lòng, thâm biểu ngợi khen!"

Vương công công niệm xong, mặt không chút thay đổi nói: "Dương Hiên tiếp chỉ."

Dương Hiên nghe xong liền vỡ lẽ, bất quá trong lòng lại là có chút nghi hoặc, Lý Thế Dân làm sao biết được tay nghề của mình? Tin tức này, từ nơi nào truyền tới tai hắn? Tửu lâu của mình tổng cộng cũng mới bốn cái khách nhân, Trình Xử Lượng cùng Phòng Di Ái là không thể nào, nghĩ lại, Dương Hiên bỗng nhiên tỉnh ngộ. Sẽ không phải là hai vị nữ giả nam trang hôm qua chính là người trong cung, nói không chừng là vị công chúa kia.

Về phía Trình Xử Lượng cùng Phòng Di Ái lúc này cũng hiểu ra, họ đã thưởng thức qua hương vị món ăn của Dương Hiên, tay nghề này coi như là Ngự Trù cũng không so được, được Đường Thái Tông nhận vào trong cung cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng Trình Xử Lượng nghĩ lại, Dương Hiên nếu vào cung, hắn sau đó làm sao còn được thưởng thức Trù nghệ của Dương Hiên đây? Hôm nay một bát Thịt Dê Bọt Biển ăn còn chưa đã mà. Lý Thế Dân ra tay không khỏi cũng quá nhanh chứ?

Dương Hiên đứng đó, suy nghĩ hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn Vương công công nói: "Bệ hạ ưu ái, thảo dân sợ là vô phúc tiêu thụ."