Sáng sớm,
Đến thời điểm này, hầu như Linh Giang một dãy này những người có con đường hơi chút tinh thông một chút hết thảy đều đã nhận được một tin tức động trời từ bên kia quận thành truyền đến.
Linh Giang Bang nổi lên chính biến, Phó Bang chủ Chu Đình Ngọc vì tham quyền nên nổi lên độc kế muốn giết hại Bang chủ Đỗ Như Hối cùng Phó Bang chủ Vân Lai Phúc nhằm cướp đoạn toàn bộ Linh Giang Bang cùng Vân Hải Các.
Đáng tiếc do tuổi cao sức yếu, tu vi không đủ mạnh mẽ, vị này chí đại tài sơ nhân huynh chỉ kịp giết hại Vân nhị gia sau liền vinh quang bị Đỗ gia đánh gục tại chỗ, đền tội đương trường.
Tất nhiên phía trên chỉ là Linh Giang Bang người đối ngoại cách nói, sự thật thế nào thì không ai rõ ràng. Chỉ là đa số người đều tin một lời ngầm giải thích đó là toàn bộ sự thật đều là do Đỗ Bang chủ hối tiếc vì đã chia quyền cho Chu, Vân hai người. Lại thêm kẻ này đỏ mắt, lòng tham không đáy muốn nuốt luôn của hai vị xui xẻo nạn nhân sản nghiệp Vân Hải Các cùng Lục Nhĩ.
Chính vì thế nhiều lần nói bóng nói gió, nói xa nói gần Chu, Vân không đồng ý sau, lão Đỗ liền lạnh lùng xuống hắc thủ rồi.
Cái này cách nói liền rất có thị trường, vì sau đó Vân gia cùng Lục Nhĩ người đều lên tiếng mạnh mẽ lên án Linh Giang Bang Đỗ Như Hối giả dối, thâm hiểm tính cách.
Nhất là Lục Nhĩ, hoặc bây giờ đã đổi tên thành Nguyệt Khuyết Các Ám Bộ.
Chính miệng Chu Đình Ngọc hai vị thân tín thủ hạ cùng mấy vị thân nhân của hắn đều thống nhất đứng ra phẫn nộ công kích nhằm vạch trần bộ mặt thật xấu xí, tráo trở của Đỗ tặc con hồ ly kia.
Những người này chính thức thừa nhận, lão Chu trước đó đã có dự cảm Đỗ Như Hối muốn giết hại chính mình cướp đoạt Lục Nhĩ. Vì thế hắn đã liệu trước tìm đường thoát thân, chấp nhận quy phụ người cùng lão Đỗ có thù là bên kia Thanh Hà Tống Khuyết để cầu được che chở.
Tống gia hào phóng đáp ứng rồi, còn hứa hẹn dùng Phó Các chủ chức thành tâm lễ đãi bọn họ Chu lão đại.
Làm sao cuối cùng người tính không bằng trời tính, Chu Đình Ngọc mới kịp thời di dời vợ con cùng một ít thủ hạ. Bên này Đỗ ca đã nghe được động tĩnh, tiên hạ thủ vi cường đoạt trước ra tay sát hại, thuận tiện giết luôn còn lại một vị Phó Bang chủ Vân Lai Phúc, một công đôi việc chính thức nhẹ lòng.
Bây giờ Linh Giang Bang lần nữa trở về như thời kỳ kẻ này độc đại, nhưng tiếc rằng mọi chuyện đã không còn là phong cảnh như xưa. Trong Bang cao thủ tổn thất quá nhiều không nói, ngay cả việc cướp đoạt Vân Hải Các cùng Lục Nhĩ cũng chưa từng có thể như nguyện thành công.
Đỗ ca cái này một phen thao tác có thể nói tự mình hại mình cũng không quá. Vừa mất tiếng lại vừa mất miếng, để người ngoài nhìn vào đều hô to không hiểu nổi, xung quanh mấy vị đại lão, thế lực lân cận cũng đối với hắn người này rất có cái nhìn.
....
Còn về Lục Nhĩ người.
Trong một đêm bỗng nhiên mất đi bọn họ tinh thần cây trụ như vậy những người này tự nhiên cực độ bàng hoàng, hụt hẫng. Theo sau đó là nổi lên vô cùng vô tận cừu hận ngọn lửa, thật muốn lập tức quay trở về quận thành tìm chủ mưu ác tặc Đỗ Như Hối liều mạng đến cùng.
Cũng may trong đó còn có người tỉnh táo Trầm Sinh cực lực ngăn trở mới có thể tránh cho việc hi sinh vô ích này xảy ra.
Nhưng mà Trịnh Quang cùng lão Chu vợ con không phải cái gì cũng không làm rồi. Ngay đêm đó, bọn họ đã dìu già dắt trẻ tập thể quỳ gối trước cửa Nguyệt Khuyết Các Tổng bộ, khóc lóc van cầu tân lão bản Tống Các chủ xin mời thay Chu Đình Ngọc đòi lại công đạo. Cái kia ai oán nghẹn ngào tiếng khóc, để gần như cả cái thành Thanh Hà đều nghe thấy mà đồng cảm bi thương rơi lệ.
Nghĩa bạc vân thiên Tống gia hiển nhiên cũng không cách nào thờ ơ không để ý. Vị này Hắc Kim Cương đã tại chỗ hứa hẹn, đáp ứng sẽ truy tra đến cùng, nhất quyết sẽ để ác tặc Đỗ Như Hối nợ máu trả bằng máu. Vì mình thật tốt huynh đệ, Nguyệt Khuyết Các nhất xui xẻo Phó Các chủ Chu Đình Ngọc huynh báo thù rửa hận.
Nhất sơn khó chứa nhị hổ. Cả Dương Nam giang hồ ánh mắt hết thảy đều chú ý dõi theo Linh Giang bên này, muốn xem chuyện tình Đỗ - Tống là sẽ có như nào một kết cục viên mãn.
......
Những ngày sau đó, Linh Giang quận bầu không khí lúc nào cũng như được gác trên dầu sôi lửa bỏng, dường như đại chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào, vô cùng căng thẳng.
Nhưng cũng may, có lẽ có Cửu Giang Minh đồng khí liên chi cái này đồng minh thân phận ràng buộc. Tống – Đỗ hai người hành động còn rất khắc chế, phải nói tiện nhân nào đó không thiết tha gì lắm chuyện trả thù, làm việc sấm to mưa nhỏ nên mới thế thì đúng hơn.
Lão Đỗ lần nữa rúc đầu thật sâu trốn trong nhà, không từng bước ra ngoài nửa bước.
Quan phủ cùng Lục Phiến Môn người có đến điều tra cũng nhất thời không thể nề hà thằng này, có người bao bọc, thêm nữa một đám “nhân chứng” sống làm chứng. Đỗ ca lại lại thành công né qua được lần này một kiếp.
Tất nhiên điều đó cũng một phần được lợi do hai bên gia đình nạn nhân đều không tích cực truy cứu.
Vân gia bên kia sau khi huynh đệ lão Vân chết sạch, đám bất hiếu con cháu còn đang bận túi bụi tranh chấp gia sản đây, chỗ nào rảnh đi kiện cáo.
Còn Tống gia bên này, tuy đúng là có làm điệu làm bộ gây áp lực lên Trấn Phủ Ti như thế, nhưng cũng chỉ là làm loè cho thiên hạ cùng Lục Nhĩ người nhìn thôi. Thằng này còn đang bận cùng Trầm Sinh chỉnh biên Ám Bộ cùng với chuẩn bị lên kế hoạch kỹ càng để còn an tâm chuẩn bị đi Dương Nam Phủ một chuyến đây, không rảnh buồn nôn lão Đỗ.
Chính vì thế Đỗ Như Hối mới dễ dàng quá quan thế này.
Tất nhiên Đỗ ca cũng không phải loại người bị đánh má trái liền ngoan ngoãn giơ má phải cho người thuận tiện. Chịu lớn như thế thiệt thòi thằng này sao có thể ngồi im, những ngày này trên giang hồ dần dần xuất hiện không thiếu tin đồn nói xấu Tống gia, nói rằng hắn nắm giữ một loại bí thuật tà ác có thể nô dịch người linh hồn, trăm phần trăm nghe mình sai khiến
Chuyện Chu Đình Ngọc, Sở Thiên Thu, Điền Hoành tất cả đều là do Tống tặc làm, khuyên mọi người nên cẩn thận đề phòng đồng thời hi vọng sẽ có vị nào đó giang hồ đại lão đến điều tra tỉ mỉ thuận tiện tiêu diệt yêu nghiệt kia đi.
Chuyện này kể có lý có chứng, phủ thêm trên đó là nhân chứng sống Linh Giang Bang người một chuỗi dài bi kịch vừa qua, quả thật cũng gây nên không ít người quan tâm, nghi ngờ.
Nhưng cái này sóng dư luận tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Không được bao lâu, theo càng ngày càng có nhiều nhàn ngôn phỉ ngữ xuất hiện, dần dà đã không còn ai miệt mài theo đuổi vấn đề này.
Nguyên nhân trong đó là vì... có quá nhiều tin đồn rồi.
Tống Khuyết là Huyết Ma yêu nhân, chuyên giết người hấp thu tinh khí, chính vì thế hắn tốc độ tu luyện mới nhanh như vậy. - Cái này còn có thể tin.
Tống Khuyết là một đại ma đầu, có người thề thốt khẳng định đã tận mắt nhìn thấy kẻ này giết hại nguyên một thôn làng hơn trăm hộ gia đình để ăn thịt, uống máu tu luyện tà công. Hơn nữa theo nguồn tin đáng tin cho biết, chết oan dưới tay kẻ này đâu chỉ vạn người. Vị kia nhân chứng còn viết thư nặc danh mong triều đình và các vị giang hồ danh túc diệt sát thằng này. - Cái này thì hơi quá rồi, nhất là khi nhân huynh này còn không thể mô tả cái đó thôn làng là ở chỗ nào.
Nhưng đây vẫn chưa phải là mấy cái tin vớ vẩn nhất, đằng sau còn xuất hiện thêm càng nhiều những câu chuyện hoang đường.
Tống Khuyết thật ra là yêu ma đoạt xá trọng sinh, không chỉ có thị sát, giết người như nghóe, còn hoang dâm vô độ. Thanh Hà mấy nghìn hộ gia đình mất tích nữ nhi đều là do thằng này bắt về thỏa mãn thú vui dâm dục sau đó bị thải bổ giết hại.
Tống tặc chính là Huyết Ma, Huyết Y Tôn Giả chỉ là hắn điều khiển một con khôi lỗi đi vơ vét tinh huyết về cho kẻ này hưởng dụng thôi. Bây giờ hắn thần công đã thành mới đưa con tốt thí này ném ra đánh lừa tai mắt mọi người.
Còn có giang hồ thuật sĩ tín thề đán đán bấm tay tính quẻ chỉ ra Tống lão ma là yêu nghiệt dưới địa ngục chuyển sinh. Sau này tất sẽ làm họa hại thế gian, hô hào chính đạo nhân sĩ sớm chút đem nó giết để diệt trừ hậu hoạn.
Nói chung càng nói càng hoang đường, cũng không cần cái gì trật tự logic, dường như chỉ cầu muốn hắt nước bẩn bôi xấu Tống gia vậy.
Đám kia không biết đến từ đâu người xa lạ cứ như nấm mọc sau mưa vậy bỗng dưng xuất hiện. Điên cuồng đặt điều nói ẩu nói tả sau liền lập tức lặn mất tăm, qua một thời gian lại đã thấy xuất hiện tại khu vực khác, tiếp tục ba hoa chích chòe.
Chỉ nhìn vào cái này phân công công việc trật tự rõ ràng hành động. Người ngoài cũng không khó nhận ra đây hẳn là một cái đã ấp ủ từ lâu, có dự mưu kế hoạch từ trước. Mục đích mà, đơn giản chỉ để bôi xấu một người nào đó thôi.
Lời đồn dừng ở trí giả!
Một đám tự nhận là trí giả nghe những tin tức càng ngày càng phi lý thái quá này liền khẽ cười một tiếng rồi bỏ ngoài tai. Tiện đà bọn họ lần nữa đối với Linh Giang Quận mỗ vị họ Đỗ Bang chủ nổi lên vô hạn xem thường.
Dám làm không dám nhận bọn hèn nhát.
Dù sao cũng đã giết Chu, Vân hai người rồi thì cứ thế im đi, có quan phương mấy lời giải thích qua loa như thế là được. Tuy mọi người phản cảm với tướng ăn táo tợn của thằng này nhưng cũng không đến mức sỉ vả quá nhiều, dù sao thân trong giang hồ, những chuyện như này bọn họ thấy nhiều cũng tập mãi thành quen.
Nhưng làm trắng trợn như thế rồi còn không biết điều, còn muốn vừa làm kỹ nữ vừa lập đền thờ muốn càng thêm trắng trợn đổ tội cho người khác, rồi còn tận lực bôi xấu nhân gia, như vậy thì không được rồi.
Đánh không lại một thiếu niên đã đủ nhục, còn dùng mưu hèn kế bẩn thế này đi xúi giục người khác thay mình triệt hạ đối thủ. Lão Đỗ làm người quá không có phẩm!
Còn nói Tống Khuyết biết cái gì tà dị bí thuật có thể nô dịch người linh hồn? Là ngươi ngu hay toàn bộ giang hồ này ngu.
Tự não bổ hiểu ra ngọn ngành câu chuyện mọi người liền không hứng thú quan tâm đến những đồn đãi kia nữa, ngược lại đối với con nào đó Hắc Kim Cương dâng lên vô hạn đồng tình tâm.
Thật là một vị số khổ thiếu niên!
Dính vào đối thủ bẩn bựa như vậy, quả thật quá để người buồn nôn rồi.