CHƯƠNG 2, ACTION 2

(Giốngpomeranian, cái đuôi đệp quó)

***

“Tiểu Không,conlàm sao vậy? ” Ba Diệp từ phòng bếp đem thức ăn ra đểlêntrên bàn, nhìn thoáng qua thằng con mình đang nằm ngay đơ gục ở trên ghế sô pha. Có thể là hôm nay quá mệt mỏi? Nhưng hôm nay là chủ nhật a, cũng không có lên lớp, con trai bảo bối này ngủ thẳng tới 12h trưa mới rời giường, xế chiều vẫn ở trong phòng ôm máy tính chơi game, căn bản là chưa đi ra ngoài hoạt động thể lực a, hay là do buổi tối xuống dắt Alex đi dạo tiêu hao thể lực quá lớn? Này cũng không thể a, Tiểu Không bình thường cũng dắt nó đi dạo a, lúc trở lại cũng vui vẻ, hôm nay này là làm sao?

Diệp Hiểu Không duỗi chân ra, tỏ vẻ tâm tình tích tụ không được thoải mái.

Cuối cùng mẹ Diệp nhìn không được nữa, từ trên bàn cơm đứng lên hướng thí thí của Diệp Hiểu Không đánh một cái, quát: “Đứng lên ăn cơm cho tao! Người trẻ tuổi suốt ngày cứ như bị bệnh thoái hoá xương là sao? Còn không chịu đứng lên!”

Diệp Hiểu Không vuốt vuốt cái mông, vẻ mặt buồn bực “Dạ” một tiếng, bò dậy đến bên bàn ăn nhặt một khối thịt ném vào trong miệng, vừa ăn vừa lầm bầm: “Cũng tại Alex, hôm nay mắc cỡ chết người!”

“Alex thế nào? Người ta hảo êm đẹp làm sao mà chọc giận con? ” Mẹ Diệp đối với chú chó bảo bối quả thực là cưng chiều đến tậng trời, ngày ngày cho Alex kia ăn cũng là miếng thịt đoạt xuống từ trên miệng Diệp Hiểu Không a, mỗi tuần lại nhất định mua một phần KFC bên ngoài a, mỗi tháng còn nhất định đi một lần đến phòng khám thú y a! Nuôi chó mà dưỡng thành loại tình cảnh này, mẹ Diệp coi như là công thành danh toại.

“Nó phát tình.”

“Động dục là chuyện bình thường, hiện tại tháng 4, chính là thời kỳ tốt để chó động dục ~” Mẹ Diệp gắp mấy miếng xương sườn vứt vào trong chén Diệp Hiểu Không, ý bảo y ăn mau đi.

Diệp Hiểu Không cúi đầu nhìn mấy miếng xương sườn chỉ như da bọc xương kia một chút, trong lòng rơi lệ không ngừng: “Chính là đối tượng nó động dục cũng là một con chó công a…”

Chiếc đũa của mẹ Diệp dừng một chút, nói: “Ân, ngày nay ngay cả bảo bối cũng bắt đầu biết tìm cơ hữu* rồi, không tệ không tệ.”

*cơ hữu: mn biết hết rồi hen =))

Nửa đêm, Diệp Hiểu Không nằm trên giường nghe Alex ở ngoài sân thỉnh thoảng sủa vài tiếng, trong lòng nói không phiền muộn là giả, lại nghĩ tới ban ngày bóng lưng rời đi của Trần Quý sau khi nói hết câu kia, không khỏi càng thêm khổ sở.

Diệp Hiểu Không có thể nói là bản thân vô sự tự thông đồng tính luyến ái, y lúc sơ trung cũng có kết giao bạn gái. Bạn gái nhỏ đó chính là một lolita khả ái trong lớp, vừa lúc y khi ấy cứ như shota, hai người cùng một chỗ quả thực có thể đi diễn kịch khắp nơi.

Nhưng là, mặc dù hai người cũng dùng hình thức chung đụng mà tình nhân thời kỳ trưởng thành hay làm, nhưng y cảm giác, cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó, Diệp Hiểu Không cảm thấyykhông có kích động, về phía bạn gái nhỏ yluôn không thể nổi lên hứng thú, dù sao cô bé đó kêu ylàm gì thì ylàm cái đó, cũng không để ý thế nào. Sau kỳ thi giữa kỳ, hai người thuận lý thành chương chia tay, đến cao trung, trường học bài vở và bài tập quá nhiều, khiến ykhông có tâm tư nghĩ tới chuyện này. Cho đến khi lên đại học, ymới hiểu được chuyện gì xảy ra, thì ra là ychính là đồng tính luyến ái mà quốc tế lưu hành, hoàn hảo đây là một thời đại toàn dân giảo cơ*, Diệp Hiểu Không cảm thấy chuyện này không có gì, ythấy rất thông suốt.

*giảo cơ: Gay

Nhưng về sau chính là đại sự của mình rồi, bởi vì Diệp Hiểu Không coi trọng bảo bối sủng nhi Trần Quý, vị này chính là tài tử Hệ tài chính, quả thực đi đến chỗ nào cũng nổi tiếng, có tài có mạo, cộng thêm phẩm cách giữ vững lễ tiết kia cũng là đứng đầu gạch một dấu. Tuyệt đối là nam nhân tốt khiến toàn nữ sinh tranh nhau bỏ vào trong túi.

Diệp Hiểu Không lần đầu tiên chân chính nhìn thấy Trần Quý là ở đại học học kỳ hai năm thứ nhất, khi đó ychọn một môn học Sủng vật học, điều này cũng hoàn toàn là do mẫu thân đại nhân yêu cầu y tới trước tham quan hoc tập học tập, để ngày sau có thể đem Alex chiếu cố thành Vũ trụ đệ nhất cẩu. Lớp Sủng vật học này, dạy học là một giáo sư nữ, bộ dạng bình bình, nhưng may mà lớp này nội dung chủ yếu là quay chung quanh sủng vật, cho nên người chọn môn học này rất nhiều, trong đó 90%là nữ sinh, còn lại 10%nam sinh tám phần là vì mục đích tìm bạn gái mà tới, giống như Diệp Hiểu Không lớp này nam sinh cực ít. Diệp Hiểu Không mỗi lần đến đều phải ngồi ở hàng cuối cùng, bởi vì nam sinh cơ hồ chiếm cứ cả bậc thang phòng học đếm ngược hai hàng, yngượng ngùng đi tới phía trước ngồi trong đống nữ sinh, chỉ cần nghe được những câu quan trọng của giáo sư rồi ghi lại là được rồi.

Khi đó Trần Quý ngồi trên Diệp Hiểu Không có một hàng, mắt Diệp Hiểu Không vừa lúc có thể nhìn thấy cái gáy trắng trắng của người ta, ychỉ cần nhấc chân là có thể đạp đến cái mông của Trần Quý. Tóm lại, Diệp Hiểu Không cho tới bây giờ chưa từng ngồi gần một nhân vật quan trọng như vậy, hai người bọn họ không cùng một khoa, mặc dù là cùng một khóa, nhưng giống như yloại khiêm tốn đến ngay cả hoạt động công tác xã hội cũng không tham gia đương nhiên căn bản sẽ không cùng Trần Quý có giao tập gì. Cho nên, lúc Trần Quý ngồi Diệp Hiểu Không liền có mặt, Diệp Hiểu Không rất sung sướng, ít nhất mình cũng có thể học cùng một lớp!

Trần Quý lên lớp cũng phi thường không thật tình, chỉ thỉnh thoảng giương mắt nhìn PPT một chút sau đó nhớ tự mình ghi chép, trong tay vĩnh viễn là một bộ môn bộ sách hoặc tài liệu sao chép nào đó. Bây giờ nghĩ lại, tám phần là vì nuôi chó mới đi chọn môn học của cái lớp đó đi, quả thật dễ nhìn cũng có một mặt không muốn người ta biết.

.:.

Giống Hiromi khi còn nhỏ & loại lông trắng.