Ta Là Võ Học Gia

Chương 13: Diễn Đàn Náo Loạn

Trên đường trở về, Mục Tử Tiên vẫn rầu rĩ không vui.

Vương Vũ thấy kỳ quái hỏi: "Em sao vậy? Không vui sao?"

Dưới đèn đường, Mục Tử Tiên ngẩng đầu, viền mắt hồng hồng, có chút nghẹn ngào hỏi: "Ông xã, có phải anh muốn rời khỏi em hay không?"

Vương Vũ khó hiểu hỏi lại: "Làm gì có, tại sao anh lại muốn rời khỏi em?"

Mục Tử Tiên nói: "Nếu không phải là anh về nhà, vậy tiền của anh là từ đâu tới?"

"À, hóa ra em đang lo lắng chuyện này sao..." Vương Vũ cười nói: "Không phải anh đã nói với em rồi sao? Tiền kiếm được trong game!"

"Một ngày mà buôn bán lời nhiều như vậy? Ai tin chứ!" Mục Tử Tiên biết Vương Vũ không biết nói dối, nhưng nghe lời này của Vương Vũ, cô vẫn có chút không tin.

Vương Vũ nói: "Thật đó, hôm nay anh hoàn thành nhiệm vụ kia xong, đánh rơi được mấy trang bị. Không ngờ trang bị trong trò chơi lại đáng tiền như vậy..."

"Thật sao?" Mục Tử Tiên vui mừng hỏi.

"Thật!"

Mục Tử Tiên nín khóc mỉm cười, đấm lồng ngực Vương Vũ nói: "Ông xã thối, anh kiếm được tiền cũng không nói với em. Hại em tưởng rằng anh không cần em nữa!"

Vương Vũ ôm lấy Mục Tử Tiên vào trong ngực nói: "Bà xã à, từ ngày rời nhà bỏ đi, anh chưa từng nghĩ tới chuyện rời khỏi em. Hạnh phúc mà anh thiếu em, anh sẽ bù đắp lại từng chút  một!"

Về đến nhà, bốn cô gái đang ôm máy tính nằm trên sô pha dạo diễn đàn, túm năm tụm ba không biết đang kích động chuyện gì.

Thấy Vương Vũ và Mục Tử Tiên nắm tay nhau trở về, Lý Tuyết ngẩng đầu cười nói: "Anh Vũ và chị dâu tình cảm quá..."

Vương Vũ khẽ cười, hỏi lại: "Ở trong hành lang đã nghe tiếng mấy cô la to, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chủ nhà, anh không xem diễn đàn sao? Loạn lắm rồi!" Mã Lỵ kêu to.

"Sao loạn?" Vương Vũ không hiểu rõ đầu đuôi hỏi. Cô bé Mã Lỵ này luôn nói chuyện không đầu không đuôi như vậy.

Mã Lỵ hét lớn: "Anh nhanh xem diễn đàn đi, không ngờ trong trò chơi lại có loại cao thủ như vậy... Nếu như em biết cao thủ kia là ai, em nhất định phải cưới anh ta mới được!"

Tiểu Y ngồi cạnh cười nói: "Lỡ như người ta có bà xã rồi thì sao?"

Mã Lỵ kiên quyết nói: "Em không ngại làm vợ hai!"

Mọi người: "..."

Vương Vũ cười cười nói: "Vậy thì em cứ cố gắng nỗ lực vì mục tiêu đó đi. Bọn tôi đi ngủ!"

Nói xong, hắn kéo Mục Tử Tiên về phòng ngủ.

Nghe tiếng nói ríu ra ríu rít của các cô gái ở bên ngoài, Mục Tử Tiên không nhịn được tò mò hỏi: "Ông xã à, rốt cuộc là cao thủ thế nào mà làm cho các cô ấy trở nên điên cuồng như vậy?"

Vương Vũ đáp: "Anh cũng không biết. Từ trưa tới giờ anh chỉ lo làm nhiệm vụ, chưa xem qua diễn đàn."

"Lấy máy tính ra xem một chút đi!"

"Ừ." Nói xong, Vương Vũ vươn tay, lôi máy tính trên bàn lên giường ngủ. Một tay hắn ôm lấy Mục Tử Tiên, một tay khác vụng về đánh bàn phím, mở ra diễn đàn của game.

Buổi sáng Vương Vũ cũng đã đi dạo một vòng diễn đàn rồi, ở trang đầu diễn đàn đa phần là một số bài post tâm đắc về các nghề nghiệp, hoặc là khoe khoang trang bị và cấp bậc.

Nhưng mà lúc này, lại có hai bài post video bị đẩy lên đầu trang, hơn nữa còn giật tít "Thao tác cực hạn gây kinh hãi, một mình săn Ngân Nguyệt Lang Vương!", lượt xem còn lên tới hơn mười triệu.

Vương Vũ lập tức sửng sốt: "Một mình săn Ngân Nguyệt Lang Vương? Đó không phải mình sao? Bị người ta quay lén lúc nào vậy?"

Hắn bấm vào xem thử, quả nhiên, bóng dáng khôi ngô khỏe mạnh, tiến lùi giống như ảo ảnh, tận dụng mọi thứ để công kích này, không phải Vương Vũ thì là ai?

Người chơi bình luận phía dưới đều nhận ra được:

#1: Đây chính là đại thần Thiết Ngưu sao?

#2: Nói nhảm, ngoại trừ đại thần Thiết Ngưu, trong trò chơi có ai từng giết được Ngân Nguyệt Lang Vương chưa?

#3: Thật sự là một mình đấu sao? Hay là mở hack!!!

#4: Bộ dạng con Lang Vương này nhìn kỹ cũng thấy không tự nhiên lắm... Người chơi kia thật sự tinh mắt đấy.

Xuống thêm chút nữa thì là một vài bài bình luận vô nghĩa.

Xem video một lát, Mục Tử Tiên thấy lạ hỏi: "Ông xã à, sao em cứ cảm giác người này giống anh vậy?"

Tuy người quay video rất có tâm xóa đi khuôn mặt của Vương Vũ, đổi lại thành gương mặt đại trà hơn, nhưng Mục Tử Tiên đã ở chung với Vương Vũ sớm chiều lâu như vậy, sao lại không nhận ra.

Vương Vũ cười khổ nói: "Đây chính là anh..."

"Chết tiệt, phòng này em không cho thuê nữa!" Mục Tử Tiên nghe xong sửng sốt, lập tức muốn rời giường chạy ra ngoài. Ngao, ngao, bên ngoài có người kêu gào muốn đoạt ông xã mình kìa, quyết không thể nhịn.

Vương Vũ vội vàng kéo cô lại: "Trẻ con nói đùa mà em cũng tưởng thật sao... Anh là hạng người thế nào em còn chưa rõ sao."

"Hứ! Sau này không cho phép anh nói chuyện với cô ấy nữa, nghe chưa!"

"Biết rồi biết rồi..."

Vương Vũ vừa khuyên ngăn Mục Tử Tiên, vừa mở bài post khác ra xem.

Bài post này cũng là một video, tiêu đề cũng rất kiêu ngạo, “Mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu dấu, xong chuyện phất áo ra đi, không để lại tên tuổi”.

Mặc dù số lượng người xem không đạt tới mức kinh người như video đầu tiên, nhưng cũng hơn mấy triệu người.

"Móa..!"

Vừa mở video ra xem, Vương Vũ suýt chút nữa chửi thề. Tại sao lại là hắn nữa... Đội săn ảnh trong trò chơi thật sự là có mặt mọi lúc mọi nơi.

Video này là quay lúc Vương Vũ làm nhiệm vụ Rời Thôn. Trong video là cảnh Vương Vũ lẻ loi một mình đánh tan sự chặn giết của mười mấy người chơi, mạnh mẽ xông vào bãi quái, hai ba chiêu đánh chết quái nhỏ, vừa hoàn thành nhiệm vụ, vừa tiện tay tiễn một người chơi ở phe địch chầu trời, sau đó ung dung rời đi.

Nhất là trong video còn kể rõ đầu đuôi câu chuyện, người của Thiên Hạ Mạt Thế ngang ngược chiếm bãi quái canh BOSS, cao thủ thần bí gặp chuyện bất bình, dạy dỗ kẻ ác, vì thế lại càng tăng thêm sắc thái nghĩa hiệp cho video này.

Xem đến cuối video, người của Thiên Hạ Mạt Thế chết sạch, càng làm cho tất cả mọi người hô to sảng khoái.

Thiên Hạ Mạt Thế là công hội nổi danh server Trung Quốc, hơn nữa bọn họ có hành vi khá là ngang ngược, cướp BOSS hay đoạt địa bàn đều là những chuyện bọn họ thường làm. Khổ nỗi bọn họ người đông thế mạnh, cao thủ cũng khá nhiều, nên tất cả mọi người đều không dám trêu chọc tới.

Bây giờ thấy người của Thiên Hạ Mạt Thế bị mất mặt, những người chơi từng bị ức hiếp đều thấy hả giận, bình luận phía dưới bài post đều là lời khen ngợi.

Nhưng cũng có một người chơi có cách nghĩ khác lạ, đăng bình luận đầu tiên: So sánh đại thần Thiết Ngưu và đại hiệp thôn tân thủ kia thì ai lợi hại hơn?

Loại so sánh nhàm chán này lại có rất nhiều người hùa theo.

Ở cái thời đại cần anh hùng này, thì "đại hiệp thôn tân thủ" vẫn được chào đón hơn, cho dù là đại thần Thiết Ngưu một mình đánh BOSS cũng không có danh vọng cao bằng đại hiệp thôn tân thủ. Cho nên số lượng người về phe "đại hiệp thôn tân thủ" đương nhiên vượt xa đại thần Thiết Ngưu.

Điều này làm cho những người hâm mộ đại thần Thiết Ngưu khá là khó chịu. Hai phe cứ vậy mà mắng chửi nhau, khiến cho Vương Vũ dở khóc dở cười.

Nhưng người biết sự thực không phải là không có, có một ID tên là "Thương Hải Long Đằng Hoàn Nhan Nhị Gia Hỏa" trả lời phía dưới: "Đại thần Thiết Ngưu chính là đại hiệp thôn tân thủ, hắn tự mình kết bạn với ta đấy!"

Nhưng mà tiếng nói của một mình hắn lại không lôi kéo được một chút đồng bọn nào, ngược lại còn bị tiếng cười nhạo đẩy trôi xuống.

"Ha ha, đại thần Thiết Ngưu mà cũng kết bạn sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai?"

"Đúng vậy đúng vậy. Tuy ta cảm thấy đại thần Thiết Ngưu không bì được với đại hiệp thôn tân thủ, nhưng đại thần Thiết Ngưu cũng không xuống cấp đến mức chủ động kết bạn đâu!"

"Người ở trên nói rõ ràng cho ta, rốt cuộc là ai lợi hại hơn? Nếu không hai ta tìm một nơi so thử?"

...

Xem xong, Vương Vũ không còn gì để nói, vẻ mặt bất đắc dĩ. Mục Tử Tiên cười nói: "Ha ha, không ngờ ngày đầu tiên anh chơi game, đã làm cho diễn đàn náo loạn long trời lở đất."

Tắt máy vi tính cất đi, Vương Vũ lau mồ hôi lạnh, lòng vẫn còn sợ hãi cảm thán: "Thật không ngờ, người chơi hiện giờ lại cuồng nhiệt tới vậy. Chuyện chỉ nhỏ như đánh rắm mà có thể tung hô tận trời!"

"Ha ha, đại hiệp Thiết Ngưu bị người hâm mộ dọa sợ rồi sao?"

Vương Vũ mạnh miệng đáp: "Sao có thể chứ? Ông xã em vô địch thiên hạ, còn chưa từng sợ người nào đâu!"

Mục Tử Tiên nghiêng người, đè Vương Vũ xuống, khinh thường nói: "Xùy... Anh có vô địch thiên hạ thế nào, thì cũng phải quỳ dưới váy bà đây... (lời nói không biết xấu hổ của hai vợ chồng trên giường, lược bỏ hai ngàn chữ)...."