Sở Thiên ra đời lại không phải là từ sự mong đợi của cha mẹ, người sinh ra hắn chỉ là một thị nữ còn không có quyền tự do, quyền sinh tồn, mà hắn cũng là một sự cố ngoài ý muốn.
Sau này khi muốn bước lên con đường tu luyện, hắn mới biết cơ thể mình quá yếu ớt, vô dụng, con đường trước mắt đầy chông gai.
Cho nên Sở Chính Hùng không thèm để ý đến đứa con thứ này, ngày thường cũng không thèm đếm xỉa, coi như không thấy. Mặc dù Sở Chính Hùng không nhìn Sở Thiên, nhưng mà Trưởng công chúa lại coi Sở Thiên là cái định trong mắt, khắp nơi chèn ép Sở Thiên.