Ngọc Thừa Thiên.
Vân Dương nhìn ba chữ này, chỉ thấy đầy bi thương.
Tên của Lão đại.
Tên của Thổ Tôn a.
Từ khi hắn biết đại hoàng tử chính là Thổ Tôn, hắn đã biết ba chữ Ngọc Thừa Thiên này. Nhưng lúc này, nhìn thấy Thổ Tôn tự xưng Ngọc Thừa Thiên, vẫn cảm thấy bi ai vô tận…
…
Phong thư của Lão đại Thổ Tôn, khiến tạo thành chấn động với Vân Dương to chưa từng có.
Trước đó, hắn còn cho rằng bản thân có thể chạy thoát, chính là do các huynh đệ bất chợt ra quyết định. Nhưng tuyệt không thể ngờ, sở dĩ bản thân có thể bảo mệnh, không những không phải ngẫu nhiên, không phải trùng hợp, mà chính là do các huynh đệ đã tính trước đường lui!
Như vậy cũng có nghĩa, vô luận là lúc nào gặp phải nguy ách, vô luận là đối mặt với bất luận tình huống đột phát nào, cho dù ở trong cục diện bất lợi thế nào, nếu có người có thể sống đến cuối, người kia nhất định là hắn!
Không phải bất luận kẻ nào trong tám người khác!
Họ đã sớm đem hy vọng sống khóa chặt lên người hắn!
Lâm thời quyết định, cùng với mưu đồ quyết định đã lâu, hai loại cảm xúc này hoàn toàn khác biệt!
Vân Dương đưa tay ôm mặt, toàn thân không ngừng run rẩy, nước mắt tùy ý chảy qua kẽ tay.
Ai nói nam nhi không đổ lệ, chỉ là chưa tới lúc đau lòng thôi!
Cửu Tôn quanh năm đứng bên bờ sinh tử, cơ hồ lúc nào cũng đối mặt với tử vong, cho dù thân có bất thế thần công, nhưng há lại không có nguy hiểm ngoài ý muốn?
Nói cho cùng, Cửu Tôn vẫn chỉ là nhục thể phàm thai, gặp phải nguy hiểm cũng sẽ thụ thương, cũng có thể chết. Thế nhưng, các vị huynh trưởng lại đã sớm quyết định, dưới tình huống cực đoan nhất, từ bỏ bản thân, thành toàn một mình tiểu đệ.
Tình cảm như vậy, bút mực nào có thể hình dung?!
- Vì sao các ngươi lại phải đối với ta như vậy? Vì sao?
Vân Dương thống khổ kêu một tiếng:
- Các ngươi có biết, các ngươi mỉm cười hy sinh, cùng xuống cửu tuyền, còn ta lại thế nào?
Trước mặt Vân Dương, tựa như xuất hiện tám người bịt mặt lặng yên đứng đó, nhìn hắn, trong ánh mắt từng người chỉ có cưng chiều cùng ôn hòa.
Tựa như một đám ca ca, đang hết sức che chở tiểu đệ của mình.
Vân Dương ngơ ngác ngồi vào ghế của Thổ Tôn, si ngốc nhìn qua đống thư, ánh mắt sớm đã mờ mịt, làm như không thấy, một hồi lâu sau mềm nhũn trượt xuống, tựa như một bãi bùn nhão.
- Khoảnh khắc ta mềm yếu, vĩnh viễn chỉ dừng ở đây, tuyệt sẽ không để người khác nhìn thấy, nếu như chư vị huynh trưởng tanh linh không xa, muốn cười thì cứ tranh thủ cười một phen, sau này sẽ không còn chuyện như vậy nữa!
Vân Dương cười, trong mắt rưng rưng:
- Sau lần này, ta sẽ trực đảo hang ổ Tứ Quý lâu, sau đó, tiếp tục bước tiếp con đường Võ đạo, chờ một ngày, đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết kia…
Hắn khẽ cắn môi, mỉm cười nói:
- Ta sẽ tìm từng người các ngươi trở về, cũng thanh toán nợ nần với từng người từng người các ngươi, mặc kệ các ngươi có tin hay không, ta vẫn tin, ta tự tin mười phần, nguyện vọng này nhất định có thể thực hiện!
- Dù sao đến lúc đó, các ngươi nhất định không đánh lại ta, mặc ta làm thịt!
Trong cõi u minh, tám con mắt nhìn vào hắn, vẫn mỉm cười, không chút phật ý.
- Được rồi, ta muốn luyện công, hiện tại luyện công mới là đúng đắn…
Vân Dương lẩm bẩm:
- Mấy người các ngươi đừng đứng đó nhìn ta, hiện tại tâm cảnh ta rất không yêu, các ngươi đi đi, chờ ta tìm các ngươi… nhất định sẽ tìm các ngươi!
…
Vân Dương nặng nề nhắm mắt lại, lúc này, trong tay hắn rõ ràng chính là Hậu Thổ quyết của Thổ Tôn, Duệ Kim quyết của Kim Tôn, Thần Mộc quyết của Mộc Tôn, còn có Thánh Thủy quyết của Thủy Tôn đã thu được từ trước…
Chín bộ công pháp của Cửu Tôn, lần thứ nhất tụ lại trong tay một người.
Giờ khắc này, toàn bộ khẩu quyết của chín loại pháp môn, đều lưu chuyển trong đầu Vân Dương.
Cho đến lúc này, Vân chi công pháp của bản thân hắn đã luyện tới tầng thứ sáu, Phong chi công pháp, Hỏa chi công pháp cũng đều đến tầng thứ sáu. Lôi chi công pháp tầng thứ năm, Huyết chi công pháp tầng thứ tư, Thủy chi công pháp tầng thứ năm. Mà tam hành Kim Mộc Thổ phía sau lại mới chỉ luyện tầng thứ nhất, dù sao cũng mới chỉ hơi học, thành tựu có hạn.
Mặc dù Tam ca đề nghị hắn bỏ qua Thần Mộc quyết, chuyển tu Sinh Linh chi pháp càng thêm thần bí, nhưng mà sau khi cân nhắc một phen, Vân Dương hắn vẫn lựa chọn thành thật tu luyện Thần Mộc quyết.
Dù sao Sinh Linh chi pháp kia có thần kỳ thế nào đi nữa, thì cuối cùng nó cũng không cùng bộ với công pháp Cửu Tôn, mà điều hắn cần trước mắt, lại chính là Cửu Tôn hợp nhất.
Bây giờ cầm cả chín bộ trong tay, tự nhiên cũng có ý nghĩa rằng hắn có thể luyện cả chín loại thần thông công thể, nhưng Vân Dương cũng không dám quá lạc quan, dù sao trước đó hắn cũng từng thử đông tu Phong Vân Thủy Hỏa Lôi Huyết, mặc dù khi dùng Vân Tướng thôi động Huyền Phong Quyết, có thể thu được thế phong trợ vân di, làm ít công to, thế nhưng khi vận hành ba bộ công pháp, hiệu quả chẳng những không tốt, lại còn giảm đi nhiều, Vân Dương nhiều lần thử, phát hiện dù có thể thôi động ba bộ công pháp cùng lúc, thế nhưng vẫn có hạn chế, tựa như thủy hỏa tự triệt tiểu, máu nhuộm thanh vân, phong lôi khó dung… tốc độ tu luyện còn không nhanh bằng tu từng loại, chính bởi như vậy, sáu bộ công pháp cao thấp không đều.
Lúc này mặc dù đã thu được toàn bộ công pháp, Vân Dương vẫn không dám tùy tiện đồng tu chín bộ, cẩn thận lựa chọn Thần Mộc quyết ôn hòa ấm áp nhất để thử, thoáng đề khí vận công, lại chợt giật mình, chín loại thần thông dị lực đồng thời dùng một tư thế tấn mãnh cao tốc vận chuyển trong kinh mạch!
Bất luận là Vân Tướng đã đạt tới tầng thứ sáu, hay là Hậu Thổ quyết mới học, chín loại thần thông vận chuyển như bay, xu thế nhanh chóng.
Phàm là người tu hành, con đường hành pháp đều đi qua kỳ kinh bát mạch, hoặc là thập nhị chính kinh, thậm chí là tam mạch thất luân… mỗi loại đều có một ý nghĩa, mà người đồng tu hai công pháp trở lên, thường thường có cơ hội lớn xuất hiện hai đường lối vận công, tương giao, thậm chí là trọng hợp, hoặc cũng có thể là đối xứng, cho nên trừ khi là công pháp cực kỳ đặc thù, nếu không rất khó để mà đồng thời vận hành hai loại công pháp trở lên, mà có thể luyện tới mức như nước chảy mây trôi lại càng khó thể, còn như Vân Dương trước đó, đồng tu ba loại công pháp trở lên, tiến cảnh cực chậm, xa xa không kịp tu luyện riêng lẻ từng môn!
Về phần đồng thời nắm giữ chín loại công pháp, lại còn muốn vận chuyển cả chín môn, dựa theo lẽ thường mà nói, chính là chuyện tuyệt không thể nào, miễn cưỡng làm, chẳng những tốn công vô ích, thậm chí có khả năng dẫn tới phản phệ, trọng thương bản thân.
Nhưng lúc này, hắn còn chưa từng tần lực dẫn đạo, chín loại dị lực đã cùng tụ một chỗ, thoáng như huynh đệ đồng căn, chỉ cần một lực động, tám lực khác cũng cùng chuyển theo!
Đại não như thoáng oanh minh một tiếng, đan điền hắn tựa như nổi bão, rốt cục không thể ức chế, huyên náo vô tận.