Trần Lương muốn thêm mười tám tháng nữa mới xuất phát vì 2 nguyên nhân. Thứ nhất là cho Tuyết Hoa thêm thời gian học tập tăng tinh thần lực, tăng lên khả năng được gia nhập Thiên Khung Phái. Hai là để Ngạo Thiên có thêm thời gian phát triển. Ngạo Thiên là yêu thú cấp cao, không thể để nó bị nuôi nhốt hàng ngày ăn thịt có sẵn được.

Trần Lương để sẵn 1 viên tinh thạch cấp 2 tại mắt trận của trận pháp cấp 3 trong nhà hắn và hướng dẫn cha mẹ cách kích hoạt đề phòng khi có biến. 1 viên tinh thạch cấp 2 có thể duy trì trận pháp này của hắn trong 30 ngày, đủ để lấp đầy những khoảng thời gian vắng mặt của Trần Lương trong 18 tháng sắp tới.

Những ngày này, Trần Lương sẽ  thường xuyên đưa Ngạo Thiên vào khu rừng mà hắn và cha hay đi săn để lịch luyện.

Đã một tháng kể từ khi Trần Lương đưa Ngạo Thiên ra khỏi Thiên Đãng Sơn Mạch. Con yêu thú này được ăn thịt yêu thú cấp 10 nên lớn rất nhanh, màu lông cũng ngày càng ánh tím.

Ăn hết thịt Ngưu Xà, Ngạo Thiên ăn đến thịt của 6 con yêu thú mà Tam Nhãn Lang mẹ đã để dành cho nó. Hiện giờ Ngạo Thiên cũng không biết điều này, nó chỉ biết ăn thôi

Ngạo Thiên cũng đã nuốt nội đan của mẹ nó. Hiện viên nội đan hàng ngày đều cung cấp nguyên khí dồi dào cho Ngạo Thiên, đồng thời tẩy rửa toàn thân Ngạo Thiên từ máu thịt cho tới lục phủ ngũ tạng muôn phần cứng cáp

Từ lúc ra khỏi Thiên Đãng Sơn Mạch, Trần Lương ngày nào cũng uống máu Ngưu Xà, hiện giờ cơ thể hắn vô cùng rắn chắc cùng khả năng hấp thụ độc tố cao.

Trần Lương lấy ra túi mật của Ngưu Xà nuốt vào cơ thể luyện hóa. Đây mới là bộ phận gia tăng khả năng kháng độc mạnh nhất của Ngưu Xà. Lúc trước Trần Lương không dám sử dụng  do túi mật của Ngưu Xà cũng là độc dược cực mạnh, cho nên mới cần uống máu Ngưu Xà và luyện hóa nội đan của nó trong 1 tháng.

Sau 3 ngày luyện hóa, Trần Lương tự tin cơ thể mình vạn độc bất xâm. Phải là những loại tuyệt độc thiên hạ mới có thể khiến hắn thân tử đạo tiêu.

Trần Lương cùng Ngạo Thiên vào rừng săn luyện, chủ yếu là để Ngạo Thiên thích nghi với tự nhiên và rèn luyện bản năng yêu thú săn mồi. Khi Ngạo Thiên gặp phải đối thủ mạnh hơn, Trần Lương cũng bắt nó phải chiến đấu đến gần chết mới can thiệp.

Đi săn cùng Ngạo Thiên, nhưng Trần Lương không tu luyện hay rèn luyện võ kỹ mà chuyên tâm nghiên cứu về linh dược. Hắn đã mua tất cả sách về thực vật ở Chiêm La Thành, Vu Thành và cả ở Vân Thành do Tuyết Hoa mang về.

Ở đời này, Trần Lương muốn học thêm 1 chuyên môn nữa, ngoài võ đạo và trận đạo. Hắn lựa chọn làm Linh dược sư đơn giản là vì hắn muốn hiểu rõ hơn về thiên nhiên.

Linh dược sư khác với Luyện Đan Sư ở chỗ. Luyện Đan Sư là hiểu rõ thuộc tính của vật chất, từ khoáng thạch cho tới thực vật, yêu thú, từ đó điều chế ra đan dược dựa trên sự kết hợp phù hợp giữa các vật chất đó.

Linh dược sư thì là chuyên nghiên cứu riêng về linh dược với 3 chức năng chính.

Một là để biết cách trông và chăm sóc linh dược. Mỗi loài linh dược, thậm chí là tiên dược đều cần một điều kiện chăm sóc phù hợp, từ lượng nước tưới, loại đất, thời tiết...

Hai là để chữa trị và nhân giống linh dược. Một cây dược liệu quý bị hủy hoại không tự sống được tiếp, nếu gặp Luyện Đan Sư thì sẽ luyện thành đan dược chấp nhận giảm chất lượng đan dược. Còn gặp linh dược sư thì sẽ tìm cách chữa trị cho cây dược liệu đó.

Ba là để khám phá ra những tác dụng của linh dược. Hắc Liên có tác dụng làm linh hồn có ám thuộc tính là do một linh dược sư tinh thần lực cấp 9 tìm ra và nói cho Hải Thượng Trung, chính là vị thiên trận sư đã mang tới cơ duyên trọng sinh cho Trần Lương. Nếu không nhờ tới các linh dược sư, làm sao thế nhân biết tới vô vàn tác dụng kỳ diệu của linh dược.

Trần Lương tự trồng một khu vườn để thực hành các kiến thức hắn học được.

1000 năm kinh nghiệm sống, 2 vạn năm ký ức, tinh thần lực cấp 7 đại viên mãn, khả năng học  tập của hắn là cỡ nào kinh khủng.

Nhiều cây linh dược Trần Lương tìm được trong lúc đi săn cùng Ngạo Thiên. Nhiều cây hắn phải đi mua ở Luyện Đan Hội, thậm chí là đặt Thiên Tin Các mua hộ.

Nhờ có Thổ Bảo Trùng nên có thể trồng một số linh dược yêu cầu cao.

Một năm rưỡi trôi qua, số lượng linh dược Trần Lương phá hủy nhiều không kể xiết. Số tiền hắn bỏ ra để mua linh dược cũng lên đến con số hơn 1000 tinh thạch cấp 1. Nhưng cũng nhờ thế mà giọt nước tràn ly, tinh thần lực của hắn đã đạt cấp 8.

Trong cả quãng thời gian này, cảnh giới của Trần Lương tự động tăng lên từ Vạn Nhiên sơ kỳ đến Vạn Nhiên trung kỳ. Có điều này hoàn toàn nhờ vào hấp thu nội đan của Ngưu Xà, còn Trần Lương hoàn toàn không tu luyện hấp thu linh khí.

Thực ra dù không có nội đan Ngưu Xà, Trần Lương cũng sẽ không tu luyện, bởi bước đột phá lên Tiên Linh cảnh giới vô cùng quan trọng với những người có dã tâm bước lên đỉnh của thế giới như Trần Lương.

Bước vào Vạn Nhiên cảnh giới là hình thành Phôi Tinh Linh. Bước vào Tiên Linh là từ Phôi trở thành hình thái Tinh Linh, cung cấp cho võ giả một loại Thần Thông riêng.

Cung Thừa Hy có hình thái tinh linh là chó 3 đầu canh cổng địa ngục. Từ đó hắn thu được thần thông là mọc thêm 2 cái đầu với tư duy độc lập, những gì 2 đầu phụ học được đều sẽ được hấp thu vào đầu chính.

Trong chiến đấu, võ kỹ Âm Ba Công của hắn có lực ảnh hưởng tăng lên 3 lần. Nhưng đó chỉ là công năng phụ.

Tác dụng chính, một trong những nguyên nhân giúp hắn được mệnh danh là Bách khoa toàn thư và trở thành tuyệt đỉnh cường giả, là khả năng học tập, tư duy, phân tích đều tăng lên 3 lần.

Cung Thừa Hy vốn đã là thiên tài trong thiên tài. Khi hắn có thêm 2 cái đầu, quả thực là trở nên vô cùng yêu nghiệt.

Hình thái Tinh Linh mạnh hay yếu phụ thuộc chủ yếu vào chất lượng thiên tài địa bảo mà võ giả hấp thu tại Vạn Nhiên cảnh giới.

Như trường hợp một người mong muốn tinh linh có hình dạng chó 3 đầu canh cổng địa ngục. Nhưng vì ở Vạn Nhiên, chỉ đơn thuần hấp thu linh khí bình thường, sau 30 năm, lên được Tiên Linh, tinh linh lại chỉ là 1 con chó thường, cũng không cho được thần thông gì.

Như trường hợp khác, bảo vật hấp thu đều là loại tầm thường,  tinh linh có hình dạng chó 3 đầu, nhưng thiên phú thần thông lại là mọc ra 2 cái đầu chó. Người đó cũng không bao giờ thấy thi triển ra thần thông, vì mọc ra 2 đầu chó chỉ sủa ngậu bên tai chứ cũng không làm được gì.

Tốt hơn nữa thì mọc ra 2 đầu người nhưng trí tuệ thấp kém, ngu như chó.

Tóm lại, mong muốn là một chuyện, nhưng hiện thực cuộc sống lại rất khắc nghiệt. Nó phụ thuộc rất nhiều vào lượng tiền bạn có.

Nội đan của yêu thú cấp 10 là một sự khởi đầu rất tốt để tẩm bổ cho Phôi Tinh Linh. Trần Lương đã có được mong muốn về hình thái tinh linh, truy cầu của hắn rất cao, những bảo vật hấp thu tiếp theo sẽ khiến hắn phải đau đầu a.

“Để ăn bánh sinh nhật cùng cha mẹ rồi sẽ lên đường” Trần Lương nhìn trời, cảm khái nói.

“Trước tiên đến đón Ngạo Thiên về đã” Trần Lương khởi hành lên núi.

Nửa năm trước, Trần Lương để Ngạo Thiên tự lực một mình trên núi. Khi đó, hắn và Ngạo Thiên đã ký hiệp ước Linh Thân.

Đây là hiệp ước hình thành giữa nhân loại và yêu thú bằng cách thông qua linh hồn, hai bên tự nguyện đồng ý chuyển giao một hạt giống linh hồn sang linh hồn của đối phương.

Hiệp ước Linh Thân sẽ giúp nhân loại và yêu thú có thể trao đổi thông tin với nhau thông qua thần giao cách cảm. Ngoài ra, 2 bên sẽ cảm ứng được phương hướng vị trí của nhau bất kể khoảng cách và cảm nhận được khi đối phương gặp phải trọng thương.

Hiệp ước này thường được ký kết khi 2 bên thực sự tin tưởng nhau, muốn đồng hành cùng nhau và bảo vệ nhau.

Đến chân núi, Trần Lương di chuyển về phía cảm ứng được vị trí của Ngạo Thiên. Đi được một đoạn, đột nhiên Trần Lương thấy Ngạo Thiên đang bị thương nặng. Hắn tăng tốc độ di chuyển. Phướng hướng hắn đi chính là tiến về trung tâm ngọn núi.

Từ xa, Trần Lương thấy Ngạo Thiên đang chiến đấu với 1 đầu yêu thú có hình dáng giống hổ. Đây chính là chúa tể của vùng núi này, Bạch Cốt Khai, yêu thú cấp 5.

Trong nửa năm này, Ngạo Thiên đã dần hạ gục các yêu thú được coi là đầu lĩnh của vùng núi này. Nó từng bị Bạch Cốt Khai săn lùng nhưng trốn thoát được. Ngạo Thiên có cái ngạo của yêu thú bậc cao, nhưng nó không mù quáng chiến đấu để tìm chết. Nó rèn luyện cực hạn, chiến đấu vượt cấp để tăng sức chiến đấu.

Hôm nay đúng là ngày nó quyết đấu sinh tử, một mất một còn với chúa tể dãy núi. Ngạo Thiên chiến đấu rất ác liệt nhưng nó đang rơi vào thế yếu, bị Bạch Cốt Khai liên tục đẩy lui về sau. Bạch Cốt Khai có cái đuôi rất dài, linh hoạt và có lực sát thương cao nhờ vào một móng vuốt to phần cuối đuôi.

Thân thể Ngạo Thiên liên tục gia tăng các vết thương. Nếu cứ thế này thì Trần Lương sẽ phải nhảy vào can thiệp. Hắn không chắc có thể đánh chết Bạch Cốt Khai, nhưng cứu thoát Ngạo Thiên thì không vấn đề gì. Niềm tin của Ngạo Thiên có thể bị đả kích, nhưng còn hơn là mất mạng a.

Hai yêu thú đang gầm gừ nhìn nhau. Bạch Cốt Khai cũng không dễ chịu gì, bộ lông trắng muốt của nó cũng đã nhuộm đỏ tiên huyết.

Trần Lương nhìn rõ Ngạo Thiên bị thương nhiều hơn, nhưng lực khôi phục cao bất thường, lấy sức đè người, tạo cho Bạch Cốt Khai áp lực lớn.

“Khả năng khôi phục phi thường của Ngạo Thiên hẳn là đến từ nội đan của Tam Nhãn Lang mẹ” Trần Lương phán đoán.

2 yêu thú lao vào nhau. Tốc độ di chuyển của chúng đều cực nhanh. So về mặt tốc độ, Ngạo Thiên không kém Bạch Cốt Khai. Nhưng so về cường độ lực lượng và kinh nghiệm chiến đấu thì Ngạo Thiên kém hơn một bậc. Giống như 1 trung niên và 1 tiểu tử đánh nhau vậy.

Nếu không phải Ngạo Thiên từ khi sinh ra đã được tẩm bổ toàn yêu thú cấp cao, bản thân nó là yêu thú cấp cao, lại được hâp thu nội đan của mẫu thân thì hiện giờ nó đã sớm gục ngã. So về độ da dày thịt béo thì Ngạo Thiên hơn đứt Bạch Cốt Khai

Thực vật trong khu vực chiến đấu của 2 yêu thú hầu hết đứt gãy do lực lượng của bọn chúng gây ra. Ngạo Thiên vừa bị đập bay vào 1 thân cây cao 2 trượng. Cây gẫy làm đôi còn Ngạo Thiên thì khó khăn gượng dậy, thân thể có chút sụp đổ.

Trần Lương sử dụng Ẩn Nặc Thuật, hắn định 1 thương đâm chết Bạch Cốt Lang. Nghe có vẻ hèn hạ. Nhưng với 1 lão quái 1000 tuổi bị diệt tộc thì cái gì quân tử, cái gì quang minh chính đại, đều chỉ là khái niệm kẻ yếu dùng để bảo vệ bản thân. Kẻ chiến thắng mới là người tạo ra lịch sử.

Thế nhân thường nói “Binh bất yếm trá”, chính là muốn nói rằng, để giành chiến thắng, không từ thủ đoạn. Kẻ đứng cuối cùng sẽ là hoàng đế, mọi lời nói ra đều là chân lý. Còn kẻ nằm xuống thì chỉ là 1 cái xác mà thôi, dù là xác của kẻ quân tử cũng đều là về với cát bụi.

Nhưng chưa kịp tiến lên, một cảnh tượng bất ngờ hiện ra trước mắt hắn. Trên trán Ngạo Thiên mở ra con mắt thứ 3. Tuy chưa mở ra hoàn toàn, nhưng đúng thực là đã mở. 2 vạn năm ký ức của Trần Lương cũng chưa từng thấy điều này bởi đáng nhẽ phải lên cấp 10 thì Ngạo Thiên mới có khả năng mở ra con mắt thứ 3.

Bạch Cốt Khai nhảy mạnh về phía trước, nó dồn toàn bộ sức lực vào cú đập này, kết thúc kẻ thù có sức sống mãnh liệt kia. Sau khi con mắt thứ 3 mở ra, Ngạo Thiên như hồi phục rất nhiều. Nó nhảy ra phía sau tránh thoát cú đập trời giáng của Bạch Cốt Khai.

Bạch Cốt Khai tức giận gầm to rồi lại lao lên. Cả 3 con mắt của Ngạo Thiên nhìn về Bạch Cốt Khai khiến nó mơ hồ bị áp lực tăng cao. Và một điều hết sức kì lạ là hiện giờ Ngạo Thiên như biết trước đòn tấn công của Bạch Cốt Khai và luôn nhanh hơn một nhịp tấn công Bạch Cốt Khai.

Thế trận dần nghiêng về phía Ngạo Thiên. Nó vừa cắn đứt đuôi Bạch Cốt Khai khi mà Bạch Cốt Khai vừa dùng đuôi tấn công thì Ngạo Thiên đã chuẩn bị tư thế đối phó.

Cuối cùng, Ngạo Thiên đập vỡ sọ Bạch Cốt Khai, trở thành chúa tể vùng núi này. Nó ngẩng đầu tru lên 1 tiếng to dài như để thông báo với tất cả sinh linh trong khu rừng về chủ nhân mới của chúng.

“Giỏi lắm, chúc mừng ngươi” Trần Lương vỗ tay tiến đến gần Ngạo Thiên

Ngạo Thiên chạy về phía Trần Lương liếm liếm mặt hắn, thật giống như một chú khuyển trong nhà. Tuy nó có thể trao đổi tin tức với Trần Lương nhưng chỉ là những câu đơn giản liên quan đến chiến đấu, còn các câu nói xã giao hay phức tạp thì còn phải rất lâu nữa. Chủ yếu vẫn là nó nghe mệnh lệnh của Trần Lương.

Trần Lương thu lấy xác của Bạch Cốt Khai vào nhẫn không gian. Bán yêu thú cấp 5 cũng thu được mấy trăm tinh thạch cấp 1 nha.

Trở về nhà, Trần Lương đưa tinh thần lực vào cơ thể Ngạo Thiên kiểm tra. Quả nhiên đúng như hắn đoán, nội đan của Tam Nhãn Lang mẹ đã biến mất. Hẳn là do đứng trước nguy cơ sinh tử, toàn bộ nội đan đã được chuyển hóa hoàn toàn vào cơ thể Ngạo Thiên, thúc ép mở ra con mắt thứ 3, đồng thời hồi phục thương thế cho nó.

Ngạo Thiên cho Trần Lương biết là nó vẫn chưa hoàn toàn sử dụng được tam nhãn. Mỗi lần mở ra chỉ được 1 canh giờ và sau đó còn phải đợi 3 ngày hồi phục mới có thể mở lại.

Điều này rất hợp lý. Vì thần thông của Tam Nhãn Lang rất khủng bố nha. Tuy nó không gây ra lực sát thương trực tiếp như lôi điện của Ngưu Xà, nhưng tác dụng của nó lại rộng hơn nhiều.

Chỉ tính riêng trong chiến đấu, tam nhãn giúp Tam Nhãn Lang nhìn rõ hoạt động của kẻ thù, từ đó sớm tìm ra nhược điểm và phương án ứng phó. Như trong cuộc đấu sinh tử vừa rồi, không phải Ngạo Thiên biết trước tương lai, mà là nó thấy nhất thanh nhị sở động tác của đối phương nên mới có thể chuyển bại thành thắng.

Một tuần sau, Tuyết Hoa trở về để dự sinh nhật của Trần Lương vào hôm sau. Tổng chi phí Trần Lương bỏ ra giúp Tuyết Hoa học  tập đã lên tới 700 tinh thạch cấp 1. Đấy là còn nhờ Tuyết Hoa luyện đan thành công đã đem đi bán, kiếm tiền mua thêm dược liệu.

Tuyết Hoa thầm cảm thấy may mắn. Chấp nhận bán thân để cứu vương quốc, Tuyết Hoa cũng liền tưởng tượng ra nhiều viễn cảnh đen tối cho bản thân mình. Nhưng từ khi đi theo Trần Lương, nàng được cha mẹ hắn đối xử rất tốt, như con cái trong nhà mà không phải là người hầu. Còn với Trần Lương, hắn cũng không làm khó nàng điều gì, thậm chí còn dạy dỗ nàng võ đạo, cung cấp đại lượng tài nguyên cho nàng học luyện đan, gấp nhiều lần lượng tài nguyên nàng có thể nhận được nếu là công chúa của Vân Di Quốc.

“Bái kiến công tử” Tuyết Hoa cúi chào Trần Lương.

“Ngươi chuẩn bị một tuần nữa sẽ khởi hành đi Thiên Khung Phái” Trần Lương phân phó.

“Vâng thưa công tử” Tuyết Hoa trả lời, đồng thời lấy ra trong túi một viên đan dược đưa cho Trần Lương “Đây là Huyết Tâm Đan, đan dược chữa thương cấp 3 sơ cấp. Đây là viên đan dược cấp 3 đầu tiên ta điều chế ra, xin được tặng mừng sinh nhật công tử”

“Ngươi lên Luyện Đan Sư cấp 3! Sao không sớm nói cho ta biết?” Trần Lương ngạc nhiên, đồng thời vui mừng cho Tuyết Hoa.

“Ta mới thi lên cấp 2 ngày trước, muốn cho công tử một bất ngờ” Tuyết Hoa cười tươi như hoa “5 ngày nữa sẽ có 1 buổi lễ tặng huy hiệu Luyện Đan Sư cấp 3 tại Vân Thành, rất mong công tử cùng bá phụ, bá mẫu đến dự”

“Hay lắm, ngươi làm rất tốt, nhanh đến báo tin vui cho cha mẹ” Trần Lương nói.

Tuyết Hoa đẹp người đẹp nết, cha mẹ Trần Lương đã sớm coi nàng như con. Nghe tin Tuyết Hoa trở thành Luyện Đan Sư cấp 3, 2 người vui lắm, ôm Tuyết Hoa cười đến phát khóc.

Còn một người nữa cũng rất vui mừng trước tin Tuyết Hoa trở thành luyện đan sư cấp 3, đó chính là Hoàng Trí Cát. Nhiều năm theo đuổi, chưa một lần được cầm tay người đẹp nhưng hắn không chết tâm.

Hoàng Trí Cát thấy Tuyết Hoa vung tiền mua dược liệu luyện đan, cho rằng nàng là con cháu một thế gia nào đó không tầm thường, thì mới có thể cung cấp nhiều tinh thạch như vậy cho nàng học tập. Hắn là thiên tài đan đạo của gia tộc, 22 tuổi bước vào luyện đan sư cấp 3, được gia tộc dốc lòng bồi dưỡng cũng không có được khả năng rộng rãi vung tiền mua dược liệu như nàng.

Chỉ có 1 điều khó hiểu là Tuyết Hoa không có một lò luyện đan nào mà hoàn toàn là đi thuê. Hoàng Trí Cát từng hào phóng tặng nàng 1 lò luyện đan cấp thấp, nhưng với đan sư cấp 3 mà nói thì chất lượng cũng là không tệ, huống hồ lúc đó Tuyết Hoa vẫn chỉ là đan sư cấp 2. Đáng tiếc vẫn là bị  nàng từ chối.

Hoàng Trí Cát dự tính trong buổi lễ trao tặng huy hiệu luyện đan sư cấp 3 sắp tới, hắn phải bằng mọi cách có được cảm tình từ phía người thân của Tuyết Hoa.

“Cửa chính không đánh được thì du kích cửa phụ vậy, ta không tin một luyện đan sư cấp 3, cháu của luyện đan sư cấp 6, tướng mạo tiêu sái, thông minh tuyệt đỉnh lại không chinh phục được gia đình nàng” Hoàng Trí Cát đắc trí, tự tin mười phần.