“Cô vội như vậy làm gỉ?” Trương Hồng Phong muốn kéo cổ tay Kỷ Du Du, ai ngờ được động tác ra khỏi thang máy của Kỷ Du Du rất nhanh.

Điều này khiến Trương Hồng Phong hơi kinh ngạc, đồng thời trong lòng càng dâng lên cảm giác hưng phấn.

‘Thỉnh thoảng khi cô gái này nổi giận, khiến cho anh ta cảm thấy cực kỳ hưởng thụ, đời này anh ta thích nhất chính là loại con gái như vậy, bất kể như thế nào cũng không thể kiềm chế được.

“Tuần sau ở trung tâm triển lãm có một vở nhạc kịch, không biết cô có thời gian không… Trương Hồng Phóng bước nhanh đuổi theo.

“Ngại quá, bạn trai tôi đến rồi.. Kỷ Du Du nhìn thấy xe của Đường Ân, trong lòng thở phào một tiếng, cười áy náy: “Tuần sau tôi phải lên lớp rồi, e rãng không có thời gian!”

“Bạn trai cô đến rồi sao?” Trương Hồng Phong hơi sững sờ, gãi mũi nở nụ cười: “Vậy thì tốt quá, tôi đưa cả cô và anh ta về luôn nhé, đỡ cho hai người đã muộn thế này mà còn phải đi bộ về!”

Vừa dứt lời, Trương Hồng Phong đã rút chìa khóa ra, nhẹ nhàng ấn nút, nghe thấy tiếng vang bíp bíp từ xe truyền đến.

“Không cần!” Kỷ Du Du cúi đầu, nhanh chóng ra khỏi tòa nhà cao tầng.

“Không sao đâu, không cần khách sáo với tôi! Hơn nữa, tôi cũng muốn gặp bạn trai cô một lần, xem rốt cuộc bộ dạng anh ta thế nào! Nhân tiện cũng cho anh ta cảm giác được xe BMW thoải mái như thế nào, để sau này anh ta còn có mục tiêu phấn đấu…’ Trương Hồng Phong vội vàng đi theo, nụ cười trên mặt càng tươi tắn hơn, nhìn xung quanh một vòng: “Bạn trai cô đâu? Tại sao.

không thấy người đâu? Không phải là không đến đấy chứ? Nếu vậy vừa đúng lúc tôi lái xe đưa cô về! Chiếc xe của chị họ tôi cũng vẫn còn tốt, tôi đang định tháng sau mua chiếc nữa, đúng lúc cho cô cảm nhận một chút…”

Vù vù…

Lúc này, chỗ đậu xe ở tầng dưới có ánh sáng chói mắt sáng lên.

Một chiếc Ferrari F12 giống như con quái thú khoác lên ánh sáng đỏ rít gào vọt ra, vững vàng dừng lại trước mặt Kỷ Du Du.

Đường Ân chậm rãi kéo cửa xe ra, khẽ cười nói: “Sao không nói là có đồng nghiệp? Nếu em nói, anh sẽ lái chiếc xe bốn chỗ đến đây!”

“Không phải đồng nghiệp, cũng không quen biết!” Kỷ Du Du cúi đầu, đỏ mặt nói một câu, sau đó thuần thục kéo cửa Xe ra.

Đường Ân hơi ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Trương Hồng Phong, nhún vai nở nụ cười.

Không phải đồng nghiệp?

Không phải đồng nghiệp, tại sao lại cùng đi ra vậy?

“Xin chào, tôi là Đường Ân, bạn trai của Kỷ Du Du, không biết anh là…” Đường Ân vẫn khách sáo đưa tay ra.

Trương Hồng Phong ngơ ngác đứng ngay tại chỗ, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhìn cách ăn mặc trên người Đường Ân và chiếc Ferrari mà anh lái đến, trong nháy mắt, toàn thân đều trở nên căng thẳng.

Chiếc xe này ít nhất cũng có giá sáu, bảy triệu, nhưng có từng đó tiền còn chưa chắc đã mua được.

Người này không phải có tình trạng kinh tế không tốt sao? Tại sao có thể lái được chiếc xe như vậy chứ? Vừa nãy còn muốn gặp bạn trai Kỷ Du Du một lần, muốn áp đảo khí thế của đối phương, ai ngờ được xe người ta vừa mới lái đến, trong lòng anh ta đã chấn động như vậy.

“A… Chị họ tôi đi làm ở đây, tôi đến đón chị họ!” Lúc này Trương Hồng Phong mới kịp tỉnh táo lại.

“Vậy sao… Thật ngại quá, xe không đủ chỗ ngồi Đường Ân lộ ra vẻ áy náy.

“Không sao đâu, không sao đâu, tôi có xe mài” Trương Hồng Phong ấn chìa khóa xem, lộ ra xe của chị họ, nhưng nghĩ đến chiếc xe trước mặt này không biết còn đắt gấp mấy lần chiếc xe của chị họ, trong nháy mắt lập tức bỏ đi ý đồ muốn thể hiện.

“Vậy thì tốt, chúng tôi đi trước nhé!” Đường Ân không sao cả cười cười, xoay người lên xe.

Động cơ xe gầm rú, gầm gừ dưới tầng một lát, xe đã nhanh chóng lái đi.

Trương Hồng Phong đứng tại chỗ, cảm giác được tiếng của động cơ xe, giống như sự chế giễu của Đường Ân vậy, tận sâu trong đáy lòng anh ta cũng cảm thấy xấu hổ.

Cảm nhận xem BMW thoải mái như thế nào? Cho dù BMW rất thoải mái, nhưng có thể so sánh được với Ferrari sao? Đây vốn dĩ không phải là những thứ cùng đẳng cấp, hai người cũng không có bất kỳ khả năng gì để so sánh với nhau!

Căn nhà tám mươi mét vuông sao?

Lái chiếc xe như vậy, người ta sẽ để ý đến căn nhà tám mươi mét vuông sao?

Trương Hồng Phong cực kỳ xấu hổ, hận không thể tìm được một cái lỗ ngay bây giờ, chui thẳng xuống cho xong!

“Người đâu rồi?” Lúc này, chủ nhiệm Trương cũng chạy từ trên tầng xuống.

“Đi rồi!” Trương Hồng Phong thở dài, cảm thấy mặt nóng rát.

“Đi rồi sao? Em không tiễn cô ta à?”

“Không! Bạn trai cô ta đến đón!” Trương Hồng Phong lắc đầu.

“Đón cô ta? Đón cô ta thì sợ cái gì? Em có thể yêu cầu tiễn cô ta mà, tại sao em không chủ động chút nào vậy?”

Chủ nhiệm Trương lắc đầu thở dài: “Em đấy, chẳng có triển vọng gì cả…”

Trương Hồng Phong nản lòng thoái chí, chuyện mà ban đầu anh ta cảm thấy cực kỳ nắm chắc, nhưng lại xuất hiện sai lệch như vậy, điều này khiến tâm trạng khoe khoang ban đầu của anh ta phải chịu một đòn tấn công quá lớn.

Giờ phút này, Trương Hồng Phong thật sự không còn chút hăng hái nào nữa.

“Không cho em đưa về cũng không sao, đợi sang tuần sau xem chị trừng phạt cô ta thế nào!” Chủ nhiệm Trương không nói gì, xoay người lên xe: “Ngay cả cửa ải huấn luyện này mà cũng không qua được, còn muốn đến Ma Đô học tập sao? Nằm mơ đẹp quá nhỉ?”

Trương Hồng Phong hé miệng định nói gì đó, cuối cùng chỉ có thể nặng nề thở dài, xoay người chui vào trong xe.

Sáng sớm hôm sau.

Đường Ân rời khỏi giường từ rất sớm, chui vào phòng sách.

Trong phòng sách, Kỷ Du Du và Sầm Hạ đã ngồi đấy từ trước, vì là cuối tuần nên hôm nay Sầm Hạ nghỉ ngơi ở nhà. Kỷ Du Du và Đường Ân lại khai giảng vào ngày mai, hai người phải ôn lại bài vở.

Cuối học kỳ trước, hai người đều không tham gia thi cuối kỳ, vì liên quan đến Trần Diệu Tổ, hai người đều nhận được cơ hội thi lại. Nếu thi lại mà không qua, chỉ sợ vị trí của hai người bây giờ sẽ có nguy cơ bị lung lay sắp đổ.

Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Kỷ Du Du, Đường Ân thật sự không đành lòng quấy rầy, cho nên chỉ có thể đè nén suy nghĩ, mắt nhìn vào sách vở.

Ngày tựu trường đại học thành phố Giang, hai người Đường Ân và Kỷ Du Du đã đưa Sầm Hạ đi từ rất sớm, sau đó cùng quay lại trường học. Trong ngày đầu tiên khai giảng, thật ra cũng không có nhiều việc lắm, đơn giản là tiếp nhận một số tình hình của sinh viên mới thôi.

Đường Ân và Kỷ Du Du cũng được phân công nhiệm vụ như vậy, chỉ có thể đứng ở cửa trường học, đợi sinh viên mới vào nhập học.

Những sinh viên mới này tràn ngập tò mò với bạn học đại học, mà mấy người Đường Ân chủ yếu chỉ dẫn theo bọn họ đi làm quen với một số tình hình hoạt động của trường học. Đường Ân dẫn theo ba sinh viên vào trường học, cảm giác công việc hướng dẫn du lịch này thật sự không có cách nào khơi dậy được hứng thú trong lòng anh.

Một giờ chiều, một chiếc Benz GT bộ dạng hung hang vọt đến cửa trường học, gần như xe đè nát đường biên vỉa hè, một đường lái thẳng đến chỗ đậu xe của đại học thành phố Giang.

Hai túi du lịch màu xanh lục, bị người ta ném xuống từ cửa sổ xe, sau đó một người đẹp chân dài mặc quần ngắn, đeo kính râm đẩy cửa ra.

Hành động như vậy trong chớp mắt đã hấp dẫn mọi ánh mắt.

Đường Ân kinh ngạc nhìn sang, cảm thấy kinh ngạc, nhìn thấy sau khi Thẩm Như Hinh xuống xe, bà Thẩm cũng từ vị trí phó lái đi xuống, toàn thân anh ngẩn ra.

Tại sao bà vợ tướng quân này lại đi đến đây vậy?