Trần Nhược Tư căn bản chính là một dạng tinh thần linh hồn thể, sau khi uống huyết dịch của Hổ Long thú, hiện tại có thể thành thật thể. Cấu tạo thân thể hắn có thể nói là có khác biệt so với nhân loại, khi hắn bị thương, cũng không thể dùng phương pháp trị bệnh của người thường mà trị thương được. Đương nhiên, đối phương pháp trị thương này, áp dụng với hắn mặc dù là hữu hiệu nhưng hiệu quả không phải là quá rõ.
Hắn uống máu, cũng không cần phải là máu của Linh Cơ, mà bất kể máu của ai hay động vật nào cũng đều khiến các tế bào trên thân thể hắn tái cơ cấu lại nhanh hơn, năng lực của thú loại và nhân loại không giống nhau, tốc độ khôi phục của hắn cũng biến đổi tương ứng với việc hắn uống huyết dịch của người hoặc là loài thú khỏe mạnh, khả năng khôi phục tự nhiên là nhanh hơn một chút. Hắn uống máu, cũng có thể khiến cho năng lực của hắn có thể tăng thêm một chút, đương nhiên, ngoài điều kiện tiền đề là năng lực tăng lên, còn muốn xem là hắn uông loại máu gì, nếu là máu của loài thú bình thường hoặc người bình thường, thì không có tiến bộ bao nhiêu. Điều đó, có thể nói là không phải ai cũng biết, do đó khiến hắn thay đổi thành dạng tinh thần linh hồn thể mà có thể tiêu thất đến thần tiên cũng không thấy, cấu tạo thể chất của hắn như thế, cho tới bây giờ cũng không có trải qua, có lẻ trong tương lai cũng không thể gặp phải.
Tuy nhiên hắn uống máu có thể tự tăng năng lực của mình, nhưng cách tăng tiến đó, chỉ có mức độ nhất định, cũng chính là từ trong huyết dịch, hấp thụ được năng lượng có hạn mà thôi. Năng lượng của hắn nếu muốn thực sự tăng tiến, thì tự hắn phải tự tìm cách đột phá, tìm ra một lối tu hành riêng. Cách tu hành của thường nhân, đối với hắn mà nói, hiệu quả cũng không rõ ràng, cách đó cũng xa với với hắn, còn không có lý do để thành tựu.
Linh cơ mặc dù nghe Trần Nhược Tư nói, cảm thấy bán tín bán nghi, nhưng nàng vẫn quyết định thử xem
Ngày thứ hai, cũng là ngày thứ tám bọn họ tới băng thiên địa tuyết, bọn họ đã tránh xa nơi Hổ long thú và Ngao du thú tương tranh tương đấu, tới lánh ở một trong mộ băng sơn huyệt động. Linh cơ vẫn như cũ lấy máy của mình đưa cho Trần Nhược Tư uống. Một buổi chiền, các bộ vị trên vai Trần Nhược Tư đã khôi phục bình thường, điều này khiến Linh cơ xác định là chính máu mình có thể khiến cho hắn hồi phục lại như cũ. Sau khi nàng biết vậy, trong lòng bất giác cảm thấy hưng phấn và vui sướng vì nàng cho rằng, nàng rốt cuộc cũng có thế vì hắn mà hy sinh một chút
Cuộc sống hàng ngày trôi qua, trong trạng thái bất tri bất giác, hai tháng lặng lẽ trôi đi, thân thể Trần Nhược Tư không phục hơn phân nữa, có thể tự mình hoạt động đi lại, Mà Linh Cơ giờ, vết thương trên cánh tay nàng ngày một gia tăng, thân thể ngày càng gầy rộc đi. Trần Nhược Tư cũng từng hỏi qua nàng chuyện gì xảy ra, nhưng nàng lại nói nguyên nhân là do không quen hàn khí ở nơi này mà như thế, Trần Nhược Tư không tin nhưng hắn thấy Linh Cơ không muốn nói nguyên nhân vì sao lại ngày càng gày rộc đi, hắn cũng không cố truy vấn nàng, trong lòng hắn cũng âm thầm thương xót
Mỗi buổi chiều, sau khi tới đưa cho Trần Nhược Tư uống huyết dịch, Linh cơ để Trần Nhược Tư nằm xuống nghỉ ngơi, dằn dò hắn vài tiện sao đó lặng lẽ hương động khẩu đi tới
Trần Nhược Tư cũng không biết là có linh cảm hay là vẫn hiếu kỳ, hắn rất muốn biết là cho tới nay hắn đã uống huyết dịch của quái vật nào. Vì vậy hắn lặng lẽ đi theo phía sau Linh Cơ tới động khẩu
Khi Trần Nhược Tư thất LinhCơi là phép hóa ra cái chén và con dao sắc, kéo ống tay áo lên, hắn đã hiểu được hết. Hắn đứng xa xa nhìn thất vô số vết thương trên cánh tay Linh Cơ, trong lòng đau như cắt, nhất thời đứng ngây ngốc ở đó, không dám tin những gì mắt mình nhìn thấy là sự thực. Trong lòng hắn hy vọng những gì mình chứng kiến không phải là sự thực mà chỉ là mộng ảo thôi
Linh cơ tay phải thuần thục năng lưỡi dao sắc bén, hạ đao tìm kiếm chõ chích máy ở cánh tay bên tránh. Lưỡi dao sắc bén trên tay phải nàng từ từ tiến sát cánh tay trái nàng, Trần Nhược Tư lúc này không thể đứng nhìn được nữa, chân hắn cũng rất nhanh không chịu khống chế nữa đứng lên, ba bước rồi tới hai bước, vượt tới trước mặt Linh Cơ, giữ lấy tay cầm dao của nàng, ngăn việc làm của nàng lại, mắt nhìn chằm chằm vào những vết thương đã được che kín của trên tay trái của nàng, thoáng cái nước đã tuôn rơi
Linh cơ thấy Trần Nhược Tư đột nhiên xuất hiện, phát hiện thấy những bí mật mà nàng vốn muốn giấu giếm hắn, nàng nhất thời không biết nên như thế nào cho phải, ngàn ngẩn người ra, mỉm cười nói với Trần Nhược Tư: "Ngươi không cần phải quá đau lòng như vậy, tất cả đều là ta can tâm tình nguyện, nếu ngươi có thể khôi phục năng lực, muốn ta hy sinh tính mạng, ta cũng cho là đáng, huống chi bây giờ chỉ là nhường người một chút huyết dịch thì có gì đâu?"
Trần Nhược Tư nhẹ nhàng cầm lấy tay trái đầy vết dao vốn đã được chi kín của Linh cơ, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve những vết đao, môi hắn mấp máy nhẹ, hắn muốn nói điều gì đó, có thể hắn biết lúc này bất kể là nói điều gì thì không thể nói mấy từ trong lòng cảm kích, yêu thương là rất khó chịu.
Qua một hồi lâu, hắn vươn đôi tay ôm chặt lấy nàng trong lòng, nức nở nói: "tỷ sao lại làm thế, tỷ tại sao không nói cho ta biết sự thực chứ"
Linh cơ cười cười, không biết nàng vì quá mức hưng phấn hay là vì sao, hơi thở nàng trở nên gấp gáp, đột nhiên hơi thở nàng chậm lại, cảm thấy choáng váng, lập tức nàng ngã vào lòng Trần Nhược Tư mà hôn mê
Trần Nhược Tư đưa Linh Cơ vào trong huyệt động đặt ở bên đống lửa, tự mình ngồi một bên, cố gắn sử dụng thật trị thương để chữa thương thế cho nàng. Thân thể hắn cũng vừa mới hồi phục, năng lượng nhất thời cũng có thể cung ứng không nhiều, cho nên khiến cho hắn sử dụng phương pháo trị thương cho Linh Cơ cũng có vẻ hơi thừa. Linh cơ cũng không phải là vì hắn chữa thương mà tỉnh lại
Trần Nhược Tư nhìn Linh cơ trong luc hôn mêm, trong lòng không biết là cảm giác gì. Hắn biết Linh cơ vì mất máu quá nhiều mà hôn mê, trong lòng hắn lúc này sinh ta một ý nghĩ hoang đường giống như Linh cơ lúc đầu chích huyến cho hắn uống, hắn nghĩ sau khi mình uông xong máu của Linh Cơ giờ trả lại có nàng để nàng nhanh chóng khôi phục lại. Trong lòng hắc cho rằng nàng vì muốn mình khôi phục đã tình nguyện lấy máu của chính mình cho hắn uống thì tại sao hắn không thể lấy máu của hắn chuyển vào cơ thể nàng?
Trần Nhược Tư trong lòng quyết định như vậy, hắn lấy đoản kiến, chích chinh smạch máu của mình, cùng lúc chích mạch máu trên cổ tay Linh Cơ, tiếp theo hắn đưa vết thương trên cổ tay của mình khẩn trương tiếp với vết thương trên cổ tay Linh cơ, sau đó vận khí để đưa máu trong cơ thể vào trong cơ thể của Linh Cơ
Theo thời gian trôi đi, sác mặt Linh cơ đã dần dần trở nên hồng hào. Linh cơ trong múc hôn mê, ho khan hai tiếng, từ từ tỉnh lại, nàng thấy cổ tay Trần Nhược Tư đang dán chặc vào cổ tay mình, hơn nữa nàng cảm thấy một dòng ấm áp đang từ từ tiến vào cơ thể mình, nàng biết ngay sự việc xảy ra, nàng vội đẩy tay Trần Nhược Tư ra, không có bận tâm đến vết thương của mình, cùng ngón ta ôn nhu nồng ấm của mình chặn về thương của Trần Nhược Tư, trong lòng đau quặn mà co chút tức giận nói: "Ngươi điên à, ngươi không muốn sống nữa sao?"
Trần Nhược Tư thấy Linh Cơ tỉnh lại, trong lòng cảm thấy vô cùng cao hứng, hắn lấy tay còn lại chặn lên vết thương trên cổ tay của Linh Cơ, mỉm cười nói: Tỷ vì ta, lấy máu cả mình cho ta uống, tại sao ta không thể vì tỷ chuyển một chút máy cho tỷ chứ? tỷ cũng ích kỷ quá đi, như vậy không phải là bất công sao Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Linh Cơ nhìn Trần Nhược Tư dùng khẩu khí của người lớn với trẻ con nói: "Ngươi bây giờ là một người bệnh nặng mới lành mà tà là một người khỏe mạnh, như thế nào có thể đánh đồng với nhau được? Người sau này không được làm như thế nữa nghe không?"
Trần Nhược Tư cười nhẹ, đáp: "Vân, ta nghe lời tỷ là được chứ gì, bất quá tỷ cũng không được giấu giếm ta nữa, ta uống máu chữa thương cũng không thể uống máu của tỷ được, nếu không, ta còn tiếp tục làm như vừa rồi vậy"
Linh Cơ lắc đầu nói: "Chúng ta không tranh luận vấn đề này nữa, còn không đi băng bó vết thương đi" Nàng nói xong, tự mình lấy một góc áo, xé lấy một mãnh vải dài, cẩn thầu băng bó vết thương của Trần Nhược Tư. Trần Nhược Tư cũng lấy một mảnh vải như vậy băng lại cho Linh Cơ. Sau đó, hai người ôm chặt lấy nhau
Mấy ngày sau cơ thể Linh Cơ phụ hồi như cũ. Cơ thể Trần Nhược Tư cũng phục hồi rất tốt, chỉ cần tu dương một chút là có thể khôi phục như trạng thái khỏe mạnh như trước