Edit: Nguyệt Kiều

Beta: Sub

Tôi hỏi Chân Phong, có muốn vào uống cốc trà sữa không?

Hắn nói: “Em không cần trà sữa, em muốn anh.”

Tôi nói: “Vậy cũng được, tôi còn phải đóng cửa.”

Hắn nói: “Anh đi ra, chúng ta nói chuyện.”

Tôi nói: “Tôi không muốn nói chuyện với em.”

Hắn liền nhìn tôi bằng anh mắt của người bị phụ tình.

Tôi nhấn nút lệnh tự động cuốn cửa lại, cửa cuốn dần dần đi xuống, dần dần che mắt của tôi, dần dần che mất tầm mắt của hắn, rất nhanh chóng cửa cuốn xuống đến lồng ngực của hắn.

Hắn lại đưa tay ra, cánh tay vừa vặn đối để dưới cưa đang dần hạ xuống.

Tôi nói: “Em thu tay về đi.”

Hắn nói: “Em sẽ không rút lại, trừ phi anh nắm chặt tay em.”

Tôi nói: “Cửa cuốn này rất sắc, cũng không có nút dừng lại, em đưa tay ra như vậysẽ liền bị cứa chảy máu.”

Hắn nói: “Anh nắm tay em một chút em liền thu về.”

Tôi nói: “Em sao lại ấu trĩ như vậy.”

Hắn nói: “Em vốn như thế, em không lý trí được như anh.”

Hắn nói: “Anh thật sự muốn nhìn thấy em bị cứa chảy máu?”

Tôi nói: “Thật.”

Sau đó tôi đưa tay ra, nắm chặt lấy tay hắn, vốn định nắm một chút liền bỏ ra, hắn trực tiếp lôi đi ra ngoài, đem tới tới bên mép hôn một cái.

Cửa cuốn một bên cách tôi chỉ không đến một centimet liền ngừng lại, hắn không biết từ lúc nào đã cầm lên một cục gạch, nhét vào phía dưới khe hở chỗ cửa cuốn, khe hở này vừa vặn khiến tay tôi bình yên vô sự, hắn nắm tay của tôi, hôn lấy hôn để.

Tôi nói: “Tôi thao.”

Hắn nói: “Anh đáp ứng cùng em hòa hảo, em cho anh thao, em chưa từng bị người khác thao qua.”

Tôi nói: “Không phải chuyện em thao tôi hay tôi thao em.”

Hắn nói: “Anh rõ ràng vẫn lo lắng cho em, anh không nỡ khiến em chịu tổn thương.”

Tôi nói: “Là người khác nhìn thấy tình huống như thế đều sẽ đưa tay ra.”

Hắn nói: “Em mặc kệ, anh ngược lại chính là đối với em chưa hết hi vọng, chúng ta tại sao không thể một lần nữa cùng ở bên nhau.”

Tôi nói: “Em đã lựa chọn trước đó rồi.”

Hắn nói: “Em hối hận rồi, em hôn cô dâu xong, nhìn thấy anh bỏ đi, em liền hối hận rồi, cô ấy không bỏ đi em cũng sẽ bỏ đi tìm anh.”

Tôi nói: “Hối hận cũng không còn tác dụng gì nữa.”

Hắn nói: “Vậy anh cho em một cơ hội, nhượng em một lần nữa theo đuổi anh.”

Tôi nói: “Em xem quá nhiều phim tình cảm rồi nên mới nói ra những lời như thế.”

Hắn nói: “Đây không phải điều quan trọng, anh đáp ứng để em theo đuổi, đồng ý cùng em một lần nữa ở cùng một chỗ?”

Tôi nói: “Tôi không muốn nói chuyện với em, bỏ tay ra đi.”

Hắn nói: “Không thể, trừ phi anh đồng ý cho em cơ hội.”

Tôi nói: “Được thôi, tôi bị em đánh bại.”

Hắn vui vẻ buông lỏng tay ra, tôi đem gạch dời đi, cửa cuốn rầm một cái hạ xuống đầu.

Tôi từ cửa sau đi ra, cũng không quan tâm hắn chờ bao lâu.

– Hết chương 36 –