Ma Hóa tướng lần trước có chữ “Bố” trên trán, mà Ma Hóa tướng lần này, trên trán không khắc chữ “Bố”, mà lại khắc chữ “Đao”.

- Trước là Bố, sau là Đao, không phải sau đó còn có Thạch chứ?

Mặc dù không biết vì sao các chữ lại khác nhau, có điều Chu Văn vẫn sử dụng đối sách của bản thân đã tính từ trước, triệu hồi Khô Cốt nghĩ, Ngân Dực phi kiến, Đế Thính dung hợp với nhân vật tí hon, chuẩn bị một trận toàn lực.

Ma Hóa tướng dù mạnh, nhưng Ngân Dực phi kiến cũng không yếu, đặc biệt là tốc độ, tuyệt đối không kém bất cứ sinh vật Truyền kỳ nào.

Chiêu số của Ma Hóa tướng vẫn giống như trước, quái thương trong tay mang theo hỏa diễm thấu xương cuốn tới, có điều đã bị Chu Văn khống chế nhân vật tí hon bay lượn né tránh.

Mặc dù đã tránh qua công kích, Chu Văn vẫn không dám có chút hưng phấn, tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tay trái Ma Hóa tướng.

Quả nhiên, sau một thương thất bại, ma hóa tương giơ tay trái như suy nghĩ của Chu Văn.

Thế nhưng Chu Văn hắn lại không nghĩ tới, lần này Ma Hóa tướng không hề hút nhân vật tí hon của hắn lại, mà hóa chưởng thành đao, vung mạnh về phía nhân vật tí hon đang bay lượn.

Đao khí đỏ nhạt phá chưởng mà ra, chốc lát liền chém tới trên lưng nhân vật tí hon, nhanh tới mức với tốc độ của ngân dực cũng không thể né tránh.

Đao khí lướt qua bên hông, nhân vật tí hon lập tức bị chém thành hai đoạn, từ trời ngã xuống, màn hình đen lại.

Nhìn màn hình tắt ngấm, Chu Văn có chút cổ quái:

- Kỹ năng tay trái của Bố là hấp lực, của Đao là đao khí, nếu còn có Đá, liệu có phải là thần quyền cách không vừa nhanh vừa mạnh không?

Chu Văn cũng không lập tức phục sinh nhân vật tí hon, hắn cẩn thận suy nghĩ lại hồi chiến đấu vừa rồi, rất nhanh hắn ý thức dược, nếu như chỉ có Ngân Dực phi kiến, rất khó để chiến thắng Ma Hóa tướng có chữ Bố, nhưng lại có cơ hội chiến thắng Ma Hóa tướng có chữ Đao.

Ma Hóa tướng chữ Bố có chưởng mang theo hấp lực, Ngân Dực phi kiến tránh không thoát, còn Ma Hóa tướng có chữ Đao, nếu Ngân Dực phi kiến dùng tốt Ngân Dực thiểm, có thể né tránh được đao khí, nói cách khác, Chu Văn có cơ hội chém giết Ma Hóa tướng chữ Đao.

Đây là tình huống để Ngân Dực phi kiến chiến đấy một mình, nếu Ngân Dực phi kiến dùng hình thái phối hợp xuất hiện trên người nhân vật tí hon, ngược lại sẽ không có cơ hội.

Chính bởi dưới hình thái phối hợp, Ngân Dực phi kiến không thể dùng kỹ năng thiên phú, mà Chu Văn cũng không thu được Nguyên Khí kỹ Ngân Dực thiểm, không thể tự thi triển Nguyên Khí kỹ phi hành, cho nên sau khi hợp thể, lại thành mất ưu thế.

- Ông trời có mắt, để ta lần nữa gặp lại Ma Hóa tướng chữ Đao đi a.

Chu Văn lần nữa vào game, chẳng qua may mắn không đứng bên hắn, liên tục quét mấy lần, không lần nào gặp được Ma Hóa tướng có chữ.

Mấy ngày liên tục, Chu Văn trốn trong ktx cày quái, căn bản không đi học, mấy lần Lý Huyền tới tìm hắn, muốn cùng hắn đi Hổ Lao quan hoàn thành bài kiểm tra, thế nhưng đều bị Chu Văn kiếm cớ từ chối.

Vương Phi vẫn luôn quan sát học viên của mình, phát hiện tuyệt đại bộ phận đều vô cùng cố gắng nghiên cứu tài liệu, kết thành đội ngũ đi thử giết Ma Hóa tướng.

Cả lớp, chỉ có Lý Huyền cùng Chu Văn là không có động tĩnh, ngoại trừ lần đầu đi tham quan một vòng, sau đó liền không còn ai thấy hai người bọn hắn.

- Lý Huyền thì cũng thôi, còn Chu Văn đến cùng đang làm gì? Vì sao không đi Hổ Lao quan làm nhiệm vụ?

Vương Phi tương đối hiếu kỳ với Chu Văn.

Nàng có quan hệ rất tốt với Âu Dương Lam, cũng biết là người kiêu ngạo cùng cưng chiều con cái thế nào, vậy mà ngay cả nữ nhân như Âu Dương Lam, cũng đánh giá Chu Văn cực cao, hơn nữa còn đem tư cách của An Tĩnh cho Chu Văn, điều này, đủ khiến Vương Phi vô cùng hiếu kỳ với Chu Văn.

Lúc trước, nhìn Chu Văn tham dự chém giết Phật Tâm liên biến dị, xác thực có biểu hiện không tầm thường, khiến Vương Phi lại càng thêm tò mò.

Nếu như Chu Văn quy quy củ củ đi Hổ Lao quan hoàn thành nhiệm vụ thì cũng thôi, thế nhưng Chu Văn mấy ngày liên tục không ra khỏi cửa, lại càng khiến lòng hiếu kỳ của Vương Phi thêm nặng.

Rõ ràng nàng không phải là người có kiên nhẫn, nếu đã tò mò, vậy phải làm cho ra lẽ, lập tức muốn đi ktx của Chu Văn, xem đến cùng hắn chôn chân ở đó làm gì.

Một gian phòng nào đó ở Lạc Dương, Lệ Tư hưng phấn cầm tờ lệnh bắt đưa tới trước mặt Kiều Tư Viễn:

- Kiều cục trưởng, lệnh bắt đã có, cần lập tức hành động hay không?

Kiều Tư Viễn khẽ gật đầu:

- Ngươi dẫn người đi Tịch Dương học viện, có điều không cần lấy lệnh bắt ra luôn, dùng danh nghĩa hỗ trợ điều tra, trước để trường học gọi Chu Văn tới, nếu như Chu Văn chịu phối hợp, đem hắn mang về, nếu như hắn không chịu phối hợp, lúc đó lấy ra lệnh bắt cũng không muộn. Trong lúc làm việc, tueyejt không được kinh động quá nhiều người, đặc biệt là người của An gia.

- Cục trưởng cứ yên tâm, ta biết nên làm thế nào, lần này nhất định bắt Chu Văn về tới.

Lệ Tư chắc nịch.

- Đi đi, đi nhanh về nhanh, thời gian của chúng ta không nhiều, nhất định phải hỏi xong trước khi An gia can thiệp, cho nên nhất định phải làm nhanh.

Kiều Tư Viễn liên tục căn dặn.

Lệ Tư lĩnh mệnh mà đi, mang người tới Tịch Dương học viện, sau đó dùng danh nghĩa hỗ trợ điều tra, gặp thường vụ phó hiệu trưởng của học viện.

Nếu như là cảnh sát bình thường, sợ là phó hiệu trưởng thường cũng đừng mong thấy mặt, thế nhưng người tới lại mang danh nghĩa của cục giám sát đặc biệt, cho nên mới khiến Lệ Tư gặp được vị phó hiệu trưởng này.

Trong Liên bang, cục giám sát đặc biệt này chính là tồn tại mà thần tăng quỷ để ghét, vị phó hiệu trưởng kia dù không muốn liên hệ với Lệ Tư, thế nhưng lại không thể không xuất hiện đối phó.

Toàn bộ Liên bang, không biết đã có bao nhiêu quan viên cao cấp vì cục giám sát đặc biệt mà thân bại danh liệt, bị cái cục này để mắt tới, coi như không chết cũng phải lột mất lớp da.

- Hiệu trưởng cứ yên tâm, chúng ta chỉ hy vọng gặp được mấy người chứng kiến để lấy chút tin tức, sẽ không làm mất quá nhiều thời gian của học viên quý học viện.

Lệ Tư cười noi.

Trên bàn có một phần danh sách, danh sách hết thảy có sáu cái tên, đều là học viên của Tịch Dương học viện, có điều trừ Chu Văn, năm cái tên còn lại chỉ dùng để tung hỏa mù.

- Được rồi.

Thường vụ phó hiệu trưởng không muốn vì việc nhỏ mà đắc tội với người của cục giám sát đặc biệt, để thư ký đi gọi các học viên trong danh sách tới.

Chu Văn đang trong ktx chơi game, vừa nhận được thông báo đi tới cao ốc hành chính, cũng không biết hiệu trưởng tìm hắn làm gì.

Gõ cửa bước vào văn phòng, vừa vào liền thấy Lệ Tư đang uống trà, Chu Văn lập tức biết có chuyện không ổn, có điều giờ có chạy cũng vô dụng, đành phải ra vẻ không biết Lệ Tư, trấn định bước vào phòng.

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân