Dung Thụy Thiên nhìn Tân Đồ Hiên, không biết y đang suy nghĩ cái gì, qua nửa ngày, vẫn là tiếp nhận tư liệu trong tay y:” Tôi có thể thử xem”.

” Máy tính của tôi có thể cho anh mượn dùng ” nói xong tự đứng dậy nhường chỗ cho Dung Thụy Thiên.

Dung Thụy Thiên xem xong tư liệu, lấy những số liệu này làm thành kiểu đồng hồ điện tử, trước sau chưa mất bao nhiêu thời gian, cho nên khi Tân Đồ Hiên còn chưa có xem xong một phần văn kiện, Dung Thụy Thiên đã đưa phần tư liệu điện tử cho y.

” Tốt lắm, ừm, cám ơn anh ” Tân Đồ Hiên khích lệ tự đáy lòng.

” Không có chi ” Dung Thụy Thiên khom người hỏi y:” Còn có chuyện gì khác không? Dưới đó tôi còn công tác cần phải làm xong, nếu không có chuyện gì khác….”

” Anh bất quá chỉ thay thế vài ngày cho người chỉ đạo diễn xuất thôi, anh ta cũng sắp trở lại công việc rồi, lấy trình độ của anh mà cứ ở trong phim trường, thật sự là đại tài tiểu dụng, anh hoàn toàn có thể đảm nhiệm công tác văn phòng”.

” Tôi không có bằng cấp ” thanh âm Dung Thụy Thiên không cao không thấp:” Anh đã biết là muốn vào văn phòng, cho dù là trợ lý thực tập được nhận lời mời đi chăng nữa, thì cũng cần phải có bằng cấp chuyên môn chính quy”.

Tân Đồ Hiên bừng tỉnh đại ngộ, rồi sau đó lại trầm ngâm, quả nhiên như lời Tịch Nhạ Hoài đã nói, mình chưa từng để ý đến những gì mà Dung Thụy Thiên băn khoăn, muốn thăng chức cho hắn nhưng lại quên đi ý muốn của hắn.

Khi Tô Nhiên nói cho y biết Dung Thụy Thiên đã vào văn phòng làm, ngay từ đầu y cũng không ôm nhiều kỳ vọng với năng lực công tác của hắn, Dung Thụy Thiên không tốt nghiệp đại học, không có trình độ chuyên môn, nên không thể đảm nhiệm được công tác văn phòng.

Mà sở dĩ trước đó cho Dung Thụy Thiên ở văn phòng là vì muốn hắn ít tiếp xúc hơn với Tịch Nhạ Hoài, vậy nên y cũng chưa từng để ý đến phần năng lực công tác của hắn, do đó lúc Tô Nhiên nói Dung Thụy Thiên không thể làm việc ở văn phòng, y cũng không thấy kinh ngạc bao nhiêu. Cho đến sáng nay Tịch Nhạ Hoài tìm y, nói với y về chuyện Dung Thụy Thiên, hàm súc yêu cầu y cho Dung Thụy Thiên một cơ hội, so sánh với y thì Tịch Nhạ Hoài càng thưởng thức Dung Thụy Thiên hơn, mặc kệ là ưu điểm hay khuyết điểm đều có thể nhìn được rõ ràng, sâu sắc.

” Anh không định giúp Tịch Nhạ Hoài sao? Hiện tại có một cơ hội cho anh” Tân Đồ Hiên lôi kéo, nhìn như thanh nhã lịch sự, khách khí có lễ với Dung Thụy Thiên, nhưng trong lòng lại có ý khác.

Nhận được điện thoại của Tân Đồ Hiên, Tô Nhiên đi tìm Dung Thụy Thiên, thấy Dung Thụy Thiên câu nệ mà đối diện mình, mỗi một câu nói đều cẩn thận như vậy, không khỏi vỗ vỗ vai hắn, bảo hắn đừng có khẩn trương như thế.

” Tôi đã nói với bộ phận nhân sự, hai ngày nữa bọn họ sẽ phát thẻ nhân viên và đồng phục cho anh, buổi chiều nay anh đi làm ở văn phòng, còn về phần công tác ở phim trường bên kia, quản lý đã giao cho người khác xử lý rồi”.

” Xin hỏi tôi sẽ làm gì trong văn phòng?” Tân Đồ Hiên không nói là hắn phải làm cái gì, chỉ nói phần công tác này có thể giúp Tịch Nhạ Hoài, cho nên hắn không hề nghĩ ngợi liền đồng ý, thậm chí không hỏi cụ thể phải làm cái gì.

” Sản xuất hậu trường “.

” Cái gì?!” Dung Thụy Thiên giật mình nhìn Tô Nhiên.

Nghĩ rằng hắn không hài lòng với ngành trước mắt này, Tô Nhiên tốt tính giải thích với hắn:” Việc anh làm ở phim trường không thể so với phần việc hiện tại, anh phải làm cho tốt, không gian phát triển ở đây lớn hơn so với các ngành khác”.

” Nhưng tôi chưa từng làm qua ” hắn cũng không muốn làm về lĩnh vực sản xuất, nếu được đổi cương vị thì hắn muốn làm tạp vụ ở phim trường hơn, hắn đã quen với việc điệu thấp, không ôm nhiều kỳ vọng, như vậy khi thất vọng sẽ không thấy khó chịu.

” Anh đã làm việc ở phim trường nhiều năm, so với các tân thủ thì kinh nghiệm càng thêm phong phú, phần công tác này thực dễ dàng, phải có tin tưởng một chút vào chính mình ” Tô Nhiên ôn hòa an ủi Dung Thụy Thiên, thuận tiện nói về chức trách và cương vị của hắn.

Chỗ sản xuất của hắn phân làm năm ngành: Quản lý tiền lương của toàn bộ tổ kịch, quản lý toàn bộ phần hậu cần, quản lý việc ăn uống đặt chỗ ngủ nghỉ cho nhân viên, quản lý việc phụ trách kỷ luật hiện trường sản xuất và cam đoan biên kịch có thể thuận lợi sáng tác, quản lý phần sản xuất nội bộ tổ kịch về việc bố trí và lắp đặt các trang thiết bị. Ngoại liên sản xuất tên cũng như ý nghĩa, đó là liên hệ với tổ kịch đi ra bên ngoài quay ngoại cảnh, giống với ngành quan hệ công chúng trong các loại xí nghiệp khác, những ngành này là để đảm bảo phần công tác của nhân viên và công việc nơi phim trường của đoàn kịch.

Phía trên các ngành sản xuất là chủ quản sản xuất, phía trên chủ quản có nhà sản xuất, hiện tại trong công ty giải trí không có “nhà sản xuất”, hiện giờ nhà sản xuất chân chính chỉ có Hoàn Á Hạng Thanh Uyên.

Y có thể lôi kéo rất nhiều nhà đầu tư, có quyền quyết định tất cả các sự vụ liên quan đến quay chụp phim nhựa, bao gồm kịch bản quay về cái gì, ký kết với đạo diễn, chuyên gia chụp ảnh, xét duyệt kinh phí quay chụp cũng như điều hành toàn bộ quá trình quay phim. Những nhà sản xuất bình thường trong công ty giải trí dựa vào quan hệ với chủ tịch và nguồn nhân lực, nhờ những điều đó để mời đạo diễn và diễn viên hợp tác, đầu tư kiểu như vậy chỉ có thể được cho là “phía sản xuất”, không thể tự xưng mình là nhà sản xuất được.

Sản xuất hậu trường của Quân Hào có hai mươi người, vị trí ngành của Dung Thụy Thiên là sản xuất phần việc bên trong, ngành này có năm nhân viên, trong đó bao gồm cả vị chủ quản lúc trước của Dung Thụy Thiên, lần này giữa bọn họ không còn là quan hệ cao thấp nữa, Tô Nhiên dẫn Dung Thụy Thiên lên lầu hai mươi, đi vào khu làm việc to như vậy, vỗ vỗ tay, mọi người ngẩng đầu, Tô Nhiên giới thiệu tên và chức vị của Dung Thụy Thiên với bọn họ, mọi người vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh.

Dung Thụy Thiên chưa từng trải qua trường hợp như vậy, người làm trong văn phòng tây trang thẳng thóm, nho nhã lễ độ, khách khí tự giới thiệu với hắn, hắn cúi đầu theo lễ:” Sau này xin chỉ bảo nhiều “.

Tô Nhiên dẫn Dung Thụy Thiên vào chỗ:” Đây là vị trí của anh “.

” Cám ơn ” Dung Thụy Thiên không yên mà nói cám ơn, mọi người trong văn phòng thật khách khí, không kinh ngạc với khuôn mặt xấu xí của hắn, ngược lại sau khi tiếp đón xong liền tự người nào người nấy bận rộn làm việc, không đáp một câu nào nữa với hắn.

Tô Nhiên là người cẩn thận, biết được Dung Thụy Thiên không quen với hoàn cảnh trước mắt, cũng không biết công việc phải làm trước mắt là gì, thế là gọi một vị chủ quản tới:” Bùi Khanh, anh tới đây một chút”.

Người tên Bùi Khanh kia nước da trắng nõn, khuôn mặt thanh tú cao quý, mặc tây trang Dior màu đen, thoạt nhìn giống như một vị tiểu thiếu gia sống trong an nhàn sung sướng, hắn nhìn người khó có được đến đây – Tô Nhiên, hỏi:” Có chuyện gì?”

” Đây là Dung Thụy Thiên – người mới tới bộ phận sản xuất, còn đây là Bùi Khanh – là người chấp hành sản xuất của công ty chúng ta, Bùi Khanh sẽ dẫn dắt anh quen dần với công việc nơi này”.

Dung Thụy Thiên cùng Bùi Khanh chào hỏi:” Xin chào”.

” Xin chào ” Bùi Khanh mỉm cười nhìn hắn, không chậm trễ mà giới thiệu công việc với hắn. Tô Nhiên an tâm, trở lại văn phòng báo cáo tình hình cho Tân Đồ Hiên.

Bùi Khanh mở máy tính, mở ra phần mềm bên trong công ty, đăng ký một địa chỉ mail cho hắn, lại thiết lập thao tác cụ thể, rồi mới nói với Dung Thụy Thiên:” Đại bộ phận công việc bên này đều làm thông qua bưu kiện, bao gồm cả nội dung sửa đổi ở phim trường, trước mắt anh hãy bắt đầu với bưu kiện mới vừa được gửi tới, sau đó sẽ làm về công tác hậu tục của “Kẻ đuổi bắt” “, nói xong Bùi Khanh trở lại văn phòng của mình.