Mặc dù cô không thích làm việc này một chút nào cả, nhưng cô không thể đắc tội người đàn ông này được.

Cô phải dùng lời lẽ của mình để anh có thể hiểu được suy nghĩ của cô.

Anh vừa nghe được lời giải thích của cô thì mới hiểu ra vấn đề, thì ra cô chê bẩn là vì nước bọt của người phụ nữ kia.

Tống Lãnh Thần trở nên dịu dàng trong tức khắc, anh đứng dậy ngay.

"Được, vậy để tôi tắm rửa sạch sẽ."

Tống Lãnh Thần đi vào bên trong nhà tắm, chẳng mấy chốc đã truyền ra tiếng nước chảy.

Ở ngoài này, Chu Tịnh Sơ thầm thở dài một hơi.

Lúc nãy cô đã thấy kỹ năng của người phụ nữ tóc nâu, cô biết cô ta là một "kỷ nữ" chính hiệu, nhờ có cô ta mà cô mới "học hỏi" được điều kia.

Tự dưng nhớ đến những hành động mà cô ta làm, Chu Tịnh Sơ tò mò không thôi.

Người phụ nữ đó chủ động đưa ngón tay vào nơi tư mật của chính bản thân cô ta, việc đó mà cũng thực hiện được sao?

Chu Tịnh Sơ chớp mắt hai cái, cô bỗng rùng mình vì suy nghĩ của bản thân lúc bấy giờ.

Đúng vậy, cô muốn thử làm việc đó.

Bởi bản thân chưa từng tự thực hiện vậy nên mới thấy lạ lẫm.

Tự hỏi bản thân, làm thử thì có bị sao không nhỉ?

Len lén nhìn vào cửa phòng tắm, tiếng nước vẫn còn chảy đều đều, cô biết Tống Lãnh Thần vẫn chưa ra, hay là cô thực hành thử để xem cảm giác này nó lạ như thế nào nhỉ?

Nội tâm Chu Tịnh Sơ đang đấu tranh kịch liệt, cũng chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, vậy mà cô lại dạng chân mình ra, cô kéo chiếc quần lót xuống một chút và bắt đầu đưa ngón tay mình đi vào trong nơi ẩm ướt kia.

Chu Tịnh Sơ thảng thốt, sự quen thuộc này khiến cô giật mình, hóa ra nó không khác chút nào so với việc Tống Lãnh Thần tiến vào người cô.

Chỉ là anh hơi mạnh bạo một chút, còn cô thì lại cực kì nhẹ nhàng.

Sợ bị phát hiện nên Chu Tịnh Sơ có ý định lấy tay mình ra, nhưng lúc này cửa phòng vang lên một tiếng "cạch", ngay sau đó là hình ảnh một bóng dáng cao lớn xuất hiện.

Chu Tịnh Sơ bị đứng hình trong giây lát, cô cứ tưởng bản thân đang làm chuyện xấu và bị bắt ngay tại trận, nhất thời không biết phản ứng thế nào mới phải.

Tống Lãnh Thần đang vui vẻ vì nghĩ đến những giây phút tiếp theo đây, nhưng khi thấy hành động của người phụ nữ trên giường, đôi mày cương nghị của anh bỗng chốc híp lại.

Cô cũng thật lớn mật, lại dám làm chuyện này ở sau lưng anh? Anh có nên nhìn cô bằng ánh mắt khác không đây?

"Aaa..." Chu Tịnh Sơ lấy tay mình ra với tốc độ nhanh nhất có thể, không chần chừ gì liền chui tọt vào trong chăn.

Huhu, sao cô có thể để anh thấy được cảnh tượng này chứ, thật là mất mặt mà!

Tiêu rồi tiêu rồi, anh sẽ chọc cho cô tức đến điên lên thôi.

Ngại quá đi mất, tại sao lúc nãy cô lại làm như vậy chứ, để rồi rơi vào tình trạng ngượng ngập không thôi.

Cô hận bản thân đến mức nếu có một cái lỗ ở đây thì cô sẽ chui xuống dưới, mãi mãi cũng không leo lên nữa.

Tiếng bước chân ngày một gần, Tống Lãnh Thần đi về phía giường, anh cất giọng trầm khàn:

"Là do tôi không thỏa mãn được em nên em mới như thế sao?"

Giọng nói không lạnh không nhạt của anh khiến Chu Tịnh Sơ chẳng biết anh đang có biểu cảm gì.

Cô không đáp lười, chỉ biết xấu hổ trốn trong chăn.

"Ra đây." Phải gắng gượng lắm thì Tống Lãnh Thần mới có thể nói được lời này, có trời mới biết khi nãy chứng kiến cảnh cô như thế thì dục vọng của anh đã dâng cao đến đỉnh điểm, anh biết bản thân đang rất muốn cô, muốn cô một cách triệt để.

Nhưng anh muốn hỏi cô, vì cớ gì mà lại như thế.

Vậy nên anh mới kiềm chế lại ham muốn, nhìn cô trong chăn, khóe môi anh bỗng cong lên tạo thành một vòng cung hoàn mỹ.

Chu Tịnh Sơ nghe câu ra lệnh phát ra từ cổ họng của người đàn ông, biết không thể trốn tránh được nên liền ngóc đầu ra khỏi tấm chăn ấm.

Hai má cô đỏ như quả gấc chín, vừa bắt gặp ánh mắt đen láy của anh thì liền cụp mi.

Tống Lãnh Thần tiến sát về phía Chu Tịnh Sơ, hơi thở nam tính của anh quấn lấy vành tai của cô, anh cười khẽ:

"Có phải do tôi không thỏa mãn được em nên em mới..."

"Không phải!" Chu Tịnh Sơ cắt lời, cô ngại đến mức không dám thở mạnh: "Là...!là do tôi thấy người phụ nữ kia làm như thế...!tôi chỉ tò mò nên mới..."

Nếu như biết Tống Lãnh Thần ra ngoài sớm như vậy thì có đánh chết cô cũng không làm ra hành động kia đâu, bình thường anh tắm lâu lắm nhưng hôm nay lại nhanh đột xuất, điều đó làm cô phản ứng không kịp chút nào.

Âm thanh cười khe khẽ của Tống Lãnh Thần lọt vào tai cô, "Em biết không, khi nãy em rất quyến rũ, rất mê người..."

Tống Lãnh Thần vừa dứt lời đã tháo nhanh chiếc áo choàng tắm của mình xuống và vứt đi, anh cũng thay cô giật phăng bộ đồ trên người, hành động tiếp theo mà anh làm đó chính là nhấc chân Chu Tịnh Sơ lên rồi đặt lên vai mình, anh tiến vào một cách mạnh mẽ.

"Ưm..." Sự xâm nhập bất ngờ khiến Chu Tịnh Sơ ngỡ ngàng, cô không nghĩ anh sẽ cùng cô nhanh như vậy, thế yêu cầu của anh trước khi tắm có phải không cần nữa không?

Dục vọng của anh quá lớn, cô có thể cảm nhận được điều đó.

Bàn tay bấu chặt vào drap giường, thi thoảng lại vang lên âm thanh nỉ non của Chu Tịnh Sơ.

Nửa đêm.

Chu Tịnh Sơ mệt đến mức ngất đi, Tống Lãnh Thần sau khi đã thỏa mãn thì mới chịu tha cho cô, anh ôm cô vào lòng và bắt đầu đi vào giấc ngủ an lành.

Cũng không biết từ bao giờ ôm cô đã là thói quen của anh, nhất là ôm khi cả hai khỏa thân thế này.

Da thịt cứ đụng chạm lẫn nhau khiến anh càng cảm thấy kích thích hơn..