Sủng Tình Sự Giam Cầm Cả Đời

Chương 14: 14 Tất Cả Phụ Nữ Đều Được Động Đến Trừ Chu Tịnh Sơ

Dù sao không có phụ nữ ở cạnh bên anh vẫn có thể sống được, không nhất thiết phải ép một người không tình nguyện ở cạnh mình.

Chu Tịnh Sơ thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, thật sự tốt quá, Tống Lãnh Thần đã buông tha cho cô rồi.

Chu Tịnh Sơ không dám đắc tội với anh, càng không muốn ở cạnh Tống Lãnh Thần thêm một giây phút nào nữa, cô vội vã rời khỏi biệt thự của Lạc Quân Bách ngay sau đó.

Chu Tịnh Sơ không nhớ mình đã mất bao nhiêu thời gian để trở về, cũng không dám nhớ đến nữa.

Mỗi lần nghĩ đến ánh mắt lạnh lẽo mà Tống Lãnh Thần dành cho mình, lòng Chu Tịnh Sơ bất giác sợ hãi.

Anh đã chấp nhận tha cho cô nên cô cảm thấy cực kì vui, cầu mong rằng cả cuộc đời này đừng gặp lại anh nữa.

Bởi chính điều đó khiến cô hãi hùng.

Chu Tịnh Sơ không về kí túc xá ngay mà cô đã tìm đến nhà của Cao Nhã Kỳ, cô muốn nói cho bạn thân mình biết những chuyện vừa ập đến với cô, vì xem Cao Nhã Kỳ là bạn nên cô mới không ngần ngại kể đầu đuôi câu chuyện cho cô ấy nghe.

"Cái gì? Cậu và Tống Lãnh Thần đã phát sinh quan hệ lần thứ hai?" Cao Nhã Kỳ kinh hoàng thốt lên, hai mắt cũng mở to hết cỡ.

Chu Tịnh Sơ gật đầu:

"Nếu không phải cái tên Lạc Quân Bách đó thì chuyện này sẽ không tiếp diễn.

Cậu có biết Lạc Quân Bách đó là ai không Nhã Kỳ?"

"Mình biết." Cao Nhã Kỳ đáp: "Lạc Quân Bách là bạn tốt của Tống Lãnh Thần, thế lực của hai người họ thật sự rất lớn.

Thật sự mình không hiểu nổi, tại sao cậu lại vây vào hai người đàn ông đó chứ? Bọn họ ghê gớm lắm, giết người cũng chẳng ngần ngại gì."

"Lý do mình vướng vào họ là vì..." Chu Tịnh Sơ thầm suy nghĩ, liệu cô nói ra cho Cao Nhã Kỳ nghe thì cô ấy có gặp nguy hiểm gì không đây?

Thấy Chu Tịnh Sơ cứ mãi do dự, Cao Nhã Kỳ sốt ruột, "Là tại sao?"

Dù gì Cao Nhã Kỳ cũng là một người kĩ lưỡng, Chu Tịnh Sơ tin khi cô nói ra thì cô ấy cũng không tự tiện mang chuyện này cho người khác biết.

Thế nên cô đã quyết định thuật lại lời mà Lạc Quân Bách nói với mình:

"Tống Lãnh Thần chỉ phản ứng với một mình mình thôi, những người phụ nữ khác dường như không mang lại hứng thú cho anh ta."

"Gì chứ? Chỉ phản ứng với cậu?" Cao Nhã Kỳ ngạc nhiên, tại sao lại có chuyện vô lý thế này chứ?

"Đừng nói cậu không tin, kể cả mình cũng thế." Rõ ràng lúc ân ái với cô thì Tống Lãnh Thần rất...!mạnh mẽ, lại khiến cô chết đi sống lại không ít lần.

Nếu là người khác nói thì cô đã chửi mắng họ rồi, nhưng còn Lạc Quân Bách, cô không nghĩ hắn sẽ lừa mình.

Điều khó tin đó cũng phải tin thôi, thật lạ lùng!

"Tịnh Sơ, có khi nào Tống Lãnh Thần sẽ vì dục vọng mà ép cậu ở cạnh anh ta không?"

Cao Nhã Kỳ gấp gáp hỏi, thái độ hết sức lo lắng.

Chu Tịnh Sơ trấn an bạn mình:

"Lúc đầu Tống Lãnh Thần có ý định để mình trở thành người phụ nữ của anh ta nhưng mình đã cự tuyệt, may mắn rằng anh ta không nổi giận.

Cậu đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Cao Nhã Kỳ đưa ánh mắt hoài nghi nhìn bạn thân, liệu mọi chuyện có thật sự ổn như lời Chu Tịnh Sơ nói? Tống Lãnh Thần không đồng ý giữ Chu Tịnh Sơ ở cạnh nhưng Lạc Quân Bách thì sao, hắn đã chuốc thuốc Chu Tịnh Sơ một lần và dâng cho Tống Lãnh Thần, liệu hắn có ra tay cực đoan như thế thêm lần nào nữa không?

Đây là câu hỏi nan giải trong lòng Cao Nhã Kỳ và cũng chính là nỗi bâng khuâng của Chu Tịnh Sơ, cô không muốn cảnh đó diễn ra thêm một lần nào nữa, một chút cũng không!

Lần trước sau khi phát sinh quan hệ cùng với Tống Lãnh Thần thì Chu Tịnh Sơ đã mua thuốc tránh thai khẩn cấp uống vào, và lần này cũng vậy.

Chu Tịnh Sơ không muốn bản thân có thai ngoài ý muốn khi cô chỉ vừa bước sang tuổi 22, vậy nên phải hết sức cẩn thận.

...!

Tống Lãnh Thần ngồi trên ghế, cúc áo tùy tiện mở để lộ tấm ngực trần rắn chắc, bàn tay đang mân mê ly rượu đỏ, ánh mắt cũng nhìn vô định vào xa xăm.

Lạc Quân Bách nhìn người đàn ông trước mặt mình, khóe môi chợt nhếch lên: "Sao hả, cậu thấy thế nào?"

Tống Lãnh Thần trầm ngâm vài giây, cánh môi kiêu bạc khẽ phun ra ba từ: "Thật sảng khoái."

"Nếu đã vậy thì tại sao còn thả Chu Tịnh Sơ đi, Tống Lãnh Thần, người ta không muốn thì cậu không biết ép buộc sao?" Lạc Quân Bách khó hiểu, nếu hắn được đặt mình trong hoàn cảnh của Tống Lãnh Thần thì bằng mọi giá hắn sẽ ép Chu Tịnh Sơ ở bên cạnh, dù cho cô có đồng ý hay không thì hắn cũng mặc kệ.

Lấy quyền uy của bản thân ra, Lạc Quân Bách không tin Chu Tịnh Sơ dám khước từ.

"Cậu không biết tính của mình hay sao mà còn nói ra lời này?" Tống Lãnh Thần lắc nhẹ ly rượu trên tay, chất lỏng màu đỏ cứ thế mà sóng sánh lên xuống theo nhịp.

Lạc Quân Bách hết nói nổi, "Cậu cũng thật là, nguyên tắc của cậu không thích ép buộc người khác, nhưng nói cho cậu biết Lãnh Thần, sự ép buộc mang lại kích thích rất lớn đến với cậu.

Thử đi rồi sẽ biết!"

"Vô vị." Tống Lãnh Thần không đoái hoài gì đến Lạc Quân Bách nữa, bởi anh không muốn làm theo cách mà hắn mách bảo.

Dù sao trước kia Tống Lãnh Thần cũng chẳng ham muốn dục vọng là nhiều, không có nó anh vẫn có thể sống được.

Cần gì phải có phụ nữ cạnh bên trong khi bản thân không xem trọng việc ân ái?

Nhưng thật sự phải nói rằng làm tình rất thoải mái, Chu Tịnh Sơ đã khiến anh thỏa mãn không ít.

Lạc Quân Bách nghe được lời này thì phá lên cười, ánh mắt nhìn Tống Lãnh Thần đầy ẩn ý, "Được, nếu cậu đã không để ý đến Chu Tịnh Sơ thì cứ giao cô ấy cho mình.

Cũng đã lâu rồi mình chưa thử mùi vị của sự cưỡng ép và phản kháng."

Tống Lãnh Thần biết Lạc Quân Bách cố tình nói lời này, anh lạnh nhạt đáp lại:

"Tất cả phụ nữ khác cậu đều có thể động đến, trừ Chu Tịnh Sơ!"

"Tại sao vậy chứ, rõ ràng là cậu không cần rồi mà?"

"Bởi vì Chu Tịnh Sơ là người phụ nữ của mình."

Sự ngạc nhiên xuất hiện trên khuôn mặt điển trai, lời này của Tống Lãnh Thần đúng là đã khiến Lạc Quân Bách ngỡ ngàng không ít.

Ngay sau đó hắn đã phá lên cười to:

"Tống Lãnh Thần, không ngờ lại nghe được từ miệng của cậu câu nói như vậy, đúng là khiến Lạc Quân Bách mình trầm trồ không ít mà!"

Qua vài giây sau Lạc Quân Bách lại nói:

"Tống Lãnh Thần, mau bắt người phụ nữ đó lại đi, đừng để cô ấy chạy thoát."

Tống Lãnh Thần không đáp lời, ánh mắt nhìn chất lỏng màu đỏ trong tay chăm chú, dường như là đang suy nghĩ vấn đề gì đó.

...!

Chu Tịnh Sơ uể oải nằm xuống chiếc giường mềm mại, cô đưa mắt nhìn vào xa xăm như đang suy nghĩ điều gì đó.

Thuốc tránh thai cô cũng đã uống xong nhưng điều đó chẳng khiến cô ăn tâm hơn, theo như Chu Tịnh Sơ được biết thì vẫn có một số trường hợp uống thuốc tránh thai mà vẫn mang thai, Chu Tịnh Sơ sợ bản thân sẽ nằm trong số những người xui xẻo đó.

Cầu trời là không có chuyện gì, bởi nếu trong bụng cô mà có thai thì mọi chuyện sẽ tồi tệ lắm.

Đầu tiên cô sẽ phải nghỉ học mà chăm con, lại bị mọi người cười đùa, điển hình là một số con người đáng ghét ở Chu gia.

Điều thứ hai càng tồi tệ hơn nữa, khi biết chuyện này thì Tống Lãnh Thần có thể sẽ bắt cô phá thai, hoặc có thể ép cô sinh ra, nếu thế thì người nuôi con sẽ là anh..